Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 163: Chương 163

Chương 163: Chương 163Chương 163: Chương 163
Chuong 163: Chuong 163 Được ba lão quan tâm như vậy, Thẩm Gia Dương vốn đang mang nét cười trên mặt giờ cười lại còn tươi hơn nữa, hắn lập tức ôm bà lão một lúc, lúc buông ra liền giải thích: "Cuối năm việc có chút nhiều, làm xong con phải lập tức quay trở về nhà luôn."
"Trước tiên không nói đến chuyện này, đi xem thứ con mang về cho mọi người thôi.'
Hắn ngồi xổm xuống mở chiếc bao vừa thuận tay ném xuống ra, lấy đồ bên trong ra cho mọi người xem, vừa mở ra đã lập tức thu hút được sự chú ý của mọi người, mấy đứa nhỏ vừa rồi còn có chút rục rịch đi vào, nhưng trong nháy mắt liền lập tức xông tới.
Người lớn chỉ cần đi xa nhà sẽ mang theo đồ quay trở về, trẻ con đối với mấy thứ đồ đó thì vô cùng chờ mong, trong lòng ôm hy vọng người lớn sẽ mang đồ tốt về.
Bọn họ vừa rồi rất muốn biết chú ba mang cái gì quay trở về, thấy chiếc bao kia phồng lên như vậy, bên trong nhất định sẽ có rất nhiều đồ, khó khăn lắm mới tiến được tới gần lúc Thẩm Gia Dương chủ động mở bao ra.
Thẩm Gia Dương cũng lý giải được chờ mong của đám trẻ nhỏ, lúc mở bao ra định trực tiếp lấy đồ mà bọn họ muốn luôn, có một gói giấy, bên trong toàn là bánh quy, sau bánh quy là một túi hoa quả ngào đường, còn có một hộp quýt phía sau nữa.
Mấy thứ đồ này lần lượt được lấy ra tâm mắt mấy đứa nhỏ rất nhanh liên sáng lên như bóng đèn rồi.
Thẩm Gia Dương cũng rất hào phóng, bánh quy với quýt tạm thời chưa có cách nào lấy ra, hắn liền đem hoa quả ngào đường ra chia cho mấy đứa nhỏ mỗi đứa ba viên: "Cầm ăn đi, còn lại đợi đến năm mới rồi ăn."
Mấy đứa nhỏ được cho kẹo nên vui đến mức tìm không thấy đâu nữa, trực tiếp mang kẹo bỏ vào miệng, hương vị ngọt ngào đến ê ẩm, khiến bọn chúng vui đến mức ánh mắt đều mông lung hết cả lên với nhau.
Nắm chặt mấy viên chưa ăn ở trong tay, ánh mắt vẫn còn lưu luyến hộp quýt với bánh quy.
Thẩm Gia Dương lại thuận tay đưa mấy thứ đồ kia cho bà lão: "Mẹ, đống này mẹ nhận đi!" 9jppp
Bà lão đối với sự quan tâm của hắn với gia đình đương nhiên là rất vui, nhưng thấy con trai đưa đồ qua, trong lòng lại nghĩ đống kia tốn không biết bao nhiêu tiền, tính toán xem con trai nhà mình mới làm được chưa đến hai tháng, có thể kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Lần này quay về nhà chắc hẳn đã dùng hết sạch tiên để mua rồi. Nhưng dù bà có đau lòng như thế nào, thành ý của con trai, bà cũng sẽ không oán giận hay trách mắng con trai, bà chỉ đơn giản mà nhận lấy mấy thứ đồ kia, đáp lại hắn một câu, nếu không mấy thứ đồ này mà để cho mấy đứa nhỏ ăn, ngày nào cũng ăn thì không được, không thể lãng phí đồ tốt như vậy được.
Hành động này thể hiện được bà lão biết tiết kiệm đến nhường nào. Nếu không lúc này ở trước mặt người khác đã trách mắng con trai rồi, dù người bị mắng có hiểu được bà như vậy là vì thương hắn, bản thân cũng đau lòng khi hắn tiêu hết số tiền kia, nhưng đối với sự hăng hái sốt sắng như vậy, muốn dùng chính tiền của mình để mua đồ cho người nhà, thực lòng mà nói cũng không dễ dàng chút nào. Bà lão thì không như vậy.
Thẩm Gia Dương thấy mẹ mình nhận đồ thì cười nhe cả răng ra, bởi vì vừa rồi rất bận rộn, người lại vừa bẩn vừa mệt, da hắn cũng đen hơn lúc trước rồi, màu da tối sâm lại, nhưng được cái răng cũng nhờ vậy mà trắng lên.
Nhưng bởi vì bộ dạng hắn trông rất ưa nhìn, đen đi một chút cũng không làm ảnh hưởng gì đến mị lực của hắn, người lại càng trông hấp dẫn hơn.
"Nào nào, trong đây vẫn còn chút đồ đó." Thẩm Gia Dương tiếp tục đào đồ trong bao ra bên ngoài. Cho cha mẹ một đôi giày và một đôi dép nhựa.
Còn có một nhúm dây buộc tóc với mấy chiếc kẹp tóc, cái này là để cho em gái dùng, cũng có thể cho vợ hoặc chị dâu dùng. Cuối cùng là lấy ra một khối thịt lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận