Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 74: Chương 74

Chương 74: Chương 74Chương 74: Chương 74
Chuong 74: Chuong 74 Ngoai ra con co may cong viec không quá quan trọng nhưng không có không được, sẽ phân cho mấy đứa nhỏ loắt choắt muốn tranh công điểm cho nhà mình vân vân.
Cho dù là nghề nông, cũng phải được xem xét cẩn thận.
Đất trồng hoa màu thì không được chăm sóc tốt như vậy, không có kinh nghiệm căn bản sẽ không làm tốt được việc nhà nông.
Người phụ nữ trẻ như Thẩm Uyển thường được phân cho những công việc không nặng cũng không nhẹ.
Bởi vì mấy hôm trước trời mưa, sau khi cán bộ trong thôn họp bàn bạc với nhau, đều quyết định thời gian gieo trồng năm nay sẽ sớm hơn chút, vậy nên hôm nay chính là ngày bắt đầu gieo trồng, việc Thẩm Uyển làm hôm nay chính là gieo trông.
Bên cạnh cô ấy còn có người bạn từ thuở còn con gái của cô ấy, tên là Thẩm Yến.
Đương nhiên bây giờ bọn họ vẫn là bạn, chỉ là sau khi được gả đi rồi thì mỗi người đều có gia đình riêng, không hê giống với khi còn còn gái, hai bên cho dù là thời gian, tinh lực hay tâm tính bây giờ đều khác xa so với trước kia. Nhưng dù thế nào thì quan hệ của hai người vẫn tốt hơn so với người bình thường, hơn nữa bọn họ ít nhiêu đều được ga đến cùng thôn, tình cảm đương nhiên sẽ càng thân thiết hơn, rất nhiêu chuyện khó mà nói với người khác, hai người đều nói với nhau không chút kiêng ky.
Hôm nay sau khi phân công công việc xong, Thẩm Yến liên chủ động đi tới cạnh vị trí của Thẩm Uyển. Kiểu đến gần vị trí của nhau như vậy cho dù bị người khác thấy cũng sẽ không bận tâm, bởi vì đều làm việc như nhau, mấy người làm như vậy cũng không ít, vê ý nghĩa nào đó cũng không có cách nào mà trách cứ được.
Chuyện của đàn bà thường nhiều hơn một chút, một bên làm một bên nói chuyện sẽ cảm thấy thời gian trôi nhanh hơn. Thẩm Yến lúc này cũng vừa làm việc vừa nói chuyện với Thẩm Uyển.
"Tiểu Uyển, sao mấy hôm nay cô không tới tìm tôi chơi nữa vậy? Tôi định bế con tới nhà tìm cô, nhưng cô cũng biết con tôi mới hơn hai tháng tuổi mà, còn nhỏ quá, mưa gió cũng không tiện bế thăng bé ra ngoài chơi, còn nghĩ chắc cô sẽ tới nhà tìm tôi, chúng ta cùng nhau nói chuyện, kết quả cô không tới lấy một lần, thật không có lương tâm mal
Thời điểm hai người kết hôn cách nhau chưa đến một tháng.
Thẩm Yến kết hôn trước, Thẩm Uyển kết hôn sau.
Mà Thẩm Yến sau khi kết hôn chưa được bao lâu liền mang thai, hai tháng trước sinh ra được một bé trai.
Về phương diện này, rõ ràng cô ấy thuận lợi hơn Thẩm Uyển rất nhiều, chỉ là tính cách cô ấy khá phóng khoáng, quan hệ của hai người lại rất tốt, nói đi nói lại thì cũng không để ý nhiều đến vậy.
Vậy nên mấy lời này của Thẩm Yến cũng không phải là cố ý mang tính sát thương như mấy người phụ nữ trong thôn, mang theo thái độ trịch thượng mà chỉ điểm Thẩm Uyển lấy chông một năm rồi mà chưa sinh được con, cô ấy trước sau vẫn như vậy, có cái gì nói cái đó mà thôi.
Thẩm Uyển biết rõ tính cách của cô ấy như vậy nên cũng không suy nghĩ nhiều. Mà nghe Thẩm Yến nhắc đến chuyện con cái, mong muốn được thổ lộ hết tâm tư lại bùng phát lên trong đầu cô ấy, mong muốn được kể hết chuyện vê đứa nhỏ cho người bạn thân thiết nghe.
"Tôi nói cho cô biết." Thẩm Uyển cố ý hướng về phía Thẩm Yến, vẻ mặt thân bí nói: 'Mấy hôm nay tôi không tới tìm cô là do có việc, đợi đến trưa ăn cơm, hoặc là buổi chiều tan tâm xong có thời gian cô cứ tới nhà tìm tôi, tôi cho cô xem thứ này!"
Nói xong cô ấy thực lòng muốn xin lỗi bé cưng.
Bởi vì để cho thêm phần thần bị, cô ấy chỉ có thể dùng từ thứ để chỉ bé cưng.
Thẩm Yến vốn có tính tò mò cao, nghe Thẩm Uyển nói như vậy, nháy mắt cô ấy liền trở nên chú ý, còn phải chờ đến giữa trưa hoặc tối, nhịn không được mà tiếp tục truy vấn: "Cái gì vậy, cô nói với tôi trước đi! Mau nói đi”
Thẩm Uyển chỉ cười không nói gì, cũng không lên tiếng trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận