Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 336: Chương 336

Chương 336: Chương 336Chương 336: Chương 336
Chương 336: Chương 336 Sau khi cô ấy tới đây đã giúp rất nhiều người làm việc tốt, cũng có quan hệ không tồi với nhiêu phụ nữ trong thôn, hơn nữa bộ dạng hiện giờ của cô ấy còn đang rất tái nhợt, điều này vẫn khiến cho nhiều người có thể thông cảm được. Mấy người có quan hệ tốt với cô ấy sẽ cảm thấy bộ dạng này thực sự rất đáng thương, thấy thái độ làm người của cô ấy không tôi nên cũng nguyện ý mà giúp đỡ một phen.
Còn ngược lại đối với bà lão Hà thì thực sự rất quá đáng, bọn họ cũng nguyện ý mà giúp cô ấy chuyển ít đồ, dù sao mọi người đều là người cùng một thôn, chuyện nhỏ này thì vẫn có thể giúp cho nhau được. Thời điểm lúc Thẩm Vĩ dẫn mấy đứa nhỏ về phòng dọn dẹp lại đồ đạc, Trương Ngọc Linh cũng mượn xong những thứ cần phải mượn rồi, hiệu suất có thể nói là rất nhanh, bọn họ không thể không bội phục Trương Ngọc Linh được. Đến cả hai người chị em dâu cũng thấy hơi nóng mắt.
Nhà người ta có thể ra ở riêng như vậy, tuy rằng tình cảnh hiện tại không được tốt cho lắm, nhưng đối với bọn họ mà nói, người đàn bà Trương Ngọc Linh này làm được như vậy cũng thực sự quá là lợi hại rồi, chẳng bao lâu sau sẽ sống rất tốt, đến lúc đó người ngưỡng mộ sẽ là bọn họ.
Hai người liếc nhìn nhau, cả hai đều có chút thất vọng.
Sao mẹ chồng không cho cả ba đứa con trai ra ở riêng hết đi chứ, thực sự quá là thất vọng rồi!
Bà lão Hà mặt lạnh lại mà đứng trong sân nhìn, bà ta căn bản không hề có ý nhắm mắt làm ngơ, ngược lại nếu con dâu với con trai định mang thứ gì mà bà ta không cho phép đi, bà ta sẽ trực tiếp đi đến giật lại đồ, tư thái đó thực sự khiến cho người ta không biết phải nói gì.
Đến mức này, chuyện có thể nói là không còn gì có thể cứu vãn được nữa rồi, Đường Kế An liền kéo tay áo cô bé: "Tiểu Vũ, chúng ta quay về thôi."
Thẩm Tiểu Vũ cũng nghĩ như vậy, cô lập tức gật đầu nói: "Vâng al Quay về không cần gấp gáp như lúc đi tới, hai người cứ vậy mà tản bộ trở va nhà, Thẩm Tiểu Vũ còn nhịn không được mà nhớ lại cảnh vừa rồi, khó tránh khỏi có chút thất thần.
Nhìn thấy vẻ thất thần của cô, vẻ mặt của Đường Kế An khe lay động, cảm thấy dường như cơ hội đã tới rồi.
Cậu nhịn không được mà có hơi gấp gáp, đưa tay ra nhéo nhéo cuống họng của mình rồi đột nhiên lên tiếng: "Tiểu Vũ, em nói xem Đậu Tương có phải là rất béo rồi hay không?”
"Hả?" Thẩm Tiểu Vũ bị gọi, chỉ mới kịp hoàn hồn lại mà mở to mắt hỏi: "Đậu tương gì cơ ạ?”
Sau đó nghĩ lại một hồi rồi lại hỏi: "Anh muốn ăn đậu tương sao ạ?” Bởi vì đang thất thân nên không nghe được hết câu, chỉ nghe được hai chữ đậu tương mà thôi.
Đường Kế An: "..."
Cậu nhìn vẻ mờ mịt không pha chút giả dối nào trên sắc mặt của cô.
Bởi vì đã đoán được kết quả này rồi, vậy nên Đường Kế An mới có chút thất vọng.
Đậu Tương thực ra chính là con mèo mà vợ cậu nhận nuôi, đến cả cái tên này cũng là do vợ cậu đặt cho nó, lúc hai người bọn họ mới bắt đầu quen biết, Đậu Tương còn được vợ cậu yêu mến hơn cả cậu, khiến cậu còn phải ghen tị với cả một con meol Nguyen nhan hoi nhu vay la boi vi vợ cậu không hề thích người khác nói Đậu Tương béo.
Chỉ cân có người nói như vậy vợ cậu dường như sẽ phản xạ theo điều kiện mà phản bác lại, vừa rồi rõ ràng cô có điểm thất thần, dưới tình huống như vậy, phản ứng của con người sẽ khó mà gạt ai được. Giống như Từ Bội lúc trước vậy.
So sánh giữa hai người thì, độ thử của cậu dành cho vợ còn mạnh hơn rất nhiều.
Nhưng kết quả thì lại...
Cậu nhịn không được mà thức tỉnh trong lòng, không lẽ là do cậu quá nhạy cảm rồi sao?
Nếu vợ cậu thực sự là sống lại, chưa chắc đã có ký ức cùng thời với cậu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận