Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 403: Chương 403

Chương 403: Chương 403Chương 403: Chương 403
Chuong 403: Chuong 403 Bộ dạng như đang sợ cô sẽ bị người khác đoạt đi mất.
Thẩm Tiểu Vũ đang được mọi người lo lắng vậy mà không hề lo sợ hay thương tâm như trong tưởng tượng của mọi người.
Ai kêu cô ngay từ đầu đã biết bản thân không phải con ruột của cha mẹ mình rồi chứi
Nhưng chuyện này người trong nhà lại không biết, bọn họ lại lo lắng cho cô như vậy, cô không khỏi xoa đầu em trai, lại cười trấn an mẹ mình: "Con biết rồi, con sẽ không nghe người khác nói lung tung nữa đâu ạt"
Thẩm Uyển nhìn thấy vẻ tươi cười trên mặt con gái mình, trong lòng vẫn không thể nào tin tưởng được. Đột nhiên nghe thấy được cha mẹ nuôi dưỡng mình mười mấy năm không phải cha mẹ ruột, dù cho không tin thì trong lòng chắc chắn vẫn sẽ có chút nghi hoặc, nhưng hiện tại đây không phải lúc tốt nhất để nói chuyện này.
Thẩm Uyển trước hết cũng chỉ có thể để cảm xúc ở trong lòng, tỏ ý với Trương Ngọc Linh, hai người trước hết lôi Chu Câm ra bên ngoài, chồng cô ta có ở bên ngoài hay không không cân biết, trước hết cứ lôi người phụ nữ này ra ngoài trước đã.
Kết quả lúc bọn họ lôi Thẩm Uyển ra ngoài rồi, vừa đúng lúc đụng phải Thẩm Gia Dương vừa dẫn người về.
Thẩm Gia Dương chỉ tay ra, biểu cảm trên mặt có chút mất kiên nhẫn: "Này, người ở đây rồi, mấy người mau dẫn về đi!"
Người được hắn dẫn vào là một cặp cha con.
Nhưng đằng sau mấy người này còn có ít người trong thôn, chắc chắn là vì tò mò mà theo tới.
Chu Cầm vừa thấy cặp cha con kia ánh mắt liền trừng lên to như cặp chuông đồng, dù cánh tay đang bị Thẩm Uyển và Trương Ngọc Linh ghì xuống cũng cố gắng vùng vẫy mà lui lại, sức lực lớn đến mức hai người thiếu chút nữa là không giữ được cô ta rồi.
Ngay lúc đó liên bị cặp cha con mà Thẩm Gia Dương đưa tới túm lấy.
Trong đó người cha liền đưa tay ra cho Chu Câm một cái tát, biểu cảm trên gương mặt vừa hung vừa ác: "Cho cô chạy này, cô chạy tiếp đi, xem tôi có đánh chết cô không!"
Tiếng đánh đập lên người Chu Cầm liên tiếp vang lên không khỏi khiến người ta phát sợ.
Chu Cầm vừa rồi còn điên điên làm loạn, lúc này chỉ biết ôm đầu xin tha thứ: Đừng đánh tôi, đừng đánh tôi mà, Đại Nha, Nhị Nha, Tam Nha, mấy đứa mau tới cứu mẹ...
Đại Nha Tam Nha không có ở đây, Tam Nha chỉ biết đứng ở một bên. Thấy cảnh tượng này, nguyên nhân vì sao vừa rồi cô ta xông lên đánh Tam Nha, hơn nữa còn nói lúc cô ta chịu khổ sở không chịu đến cứu cô ta, coi như cũng được làm rõ ràng rồi.
Tam Nha bị cô ta thét tên lại im lặng quay đầu.
Tuy rằng nhiều năm rồi chưa gặp, nhưng bóng ma mà trước đây mẹ ruột để lại cho cô ấy vẫn còn rất lớn.
Lúc cô ta ở bên ngoài thì mềm mại lấy lòng, sau khi quay về phòng lại lộ ra sắc mặt hung ác khiến Tam Nha hoài nghi liệu đây có phải mẹ ruột mình hay không.
Sâu hơn nữa còn hoài nghi cô ta liệu có phải là có bệnh rồi hay không. Neu khong nguoi binh thuong sao có thể bên trong bên ngoài đều bày ra hai bộ mặt khác nhau như vậy chứ?
Vậy nên dù hiện tại tận mắt thấy mẹ ruột bị một người đàn ông mà cô ấy không biết là ai hành hung, trong lòng Tam Nha cũng không có suy nghĩ muốn tiến tới giúp đỡ, chỉ quay đầu đi coi như nhắm mắt làm ngơ.
"Được rồi, muốn đánh thì quay về nhà mà đánh, đừng có động tay động chân trước cửa nhà tôi." Ngược lại Thẩm Gia Dương phải ra mặt một chút, cảm thấy không vừa mắt nên cũng đã nói ra như vậy, không hề vui khi thấy người khác ra vẻ ta đây trước cửa nhà mình. Sau khi bị Thẩm Gia Dương ngăn cản, đứa con trai cũng đưa tay ra ngăn cản cha mình: "Cha, chúng ta quay về trước di al
Chỉ cần không phải người nào quá kỳ cục thì đêu sẽ không thích người khác đến nhà mình hóng chuyện như vậy.
Bi người ngoài với con trai trước sau nói một câu, người đàn ông kia mới cam cánh tay Chu Cầm kéo cô ta ra ngoài: "Mau quay vê với tôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận