Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 82: Chương 82

Chương 82: Chương 82Chương 82: Chương 82
Chuong 82: Chuong 82 Tất cả mọi người đều vùi đầu vào mà làm, làm cho đến khi tan làm rồi lại va nhà, có thể nói cuộc sống làm nông của người dân quê mỗi ngày đều trải qua như vậy.
Chỉ là buổi chiêu không thể về sớm hơn được như buổi trưa, buổi trưa là bởi vì thời gian rất gấp gáp, nên có thể châm chước một chút, nhưng buổi chiều sau khi làm việc xong có rất nhiêu thời gian, tan làm rồi vê nhà nấu cơm sau hoàn toàn không có ảnh hưởng gì.
Vậy nên buổi chiều Thẩm Uyển liền theo mẹ chồng cùng với hai người chị dâu trở vê nhà.
Mấy người họ vừa mới bước chân vào nhà, mấy đứa nhỏ đã bổ nhào tới vây quanh, miệng liên tục xưng hô khác nhau, nhưng đều nói duy nhất một câu giống nhau.
"Bà nội, khi nào thì chúng ta nấu ve sâu non vậy?"
Bà lão cười tủm tỉm dắt hai đứa nhỏ đang ôm đùi mình đi: "Cả ngày chỉ nghĩ đến ăn thôi, bà lúc nào làm cho mấy đứa ăn mà chả được?"
Tính tình bà rất tốt, trẻ con cũng rất thích đi tới trước mặt bà làm nũng.
"Bà nội tốt quá, ve sầu nấu xong sẽ để cho bà nội ăn trước." Miệng Đại Bảo ngọt như mật, lời ngọt cứ vậy mà nói ra rất tự nhiên.
Mắt thấy mấy đứa nhỏ cũng bắt đầu học theo, chị dâu cả Thẩm liên xách mấy đứa nhỏ lại: "Bà nội làm cả buổi chiều vừa nóng vừa mệt, đừng quấn quít lấy bà nội mấy đứa nữa, đi lấy cho mẹ, bà nội với hai thím ít nước để uống đi."
Cô ta vừa dứt lời, Nhị Hoa là người đầu tiên nhấc chân chạy ra phòng bếp.
Chị dâu cả Thẩm thấy thế liên vỗ gáy Đại Hoa một cái: "Nhìn xem Nhị Hoa chịu khó biết bao nhiêu, con cũng di với Nhị Hoa đi, giúp đỡ em gái một chút."
Đại Hoa bị mẹ vỗ cho một phát liên phấn chấn đến phát tỉnh, vâng một tiếng rồi lập tức xoay người đuổi theo Nhị Hoa vào phòng bếp. Mấy người phụ nữ trong nhà ngoại trừ Thẩm Uyển vừa vào phòng để xem đứa nhỏ ra đều ngồi nghỉ ngơi bên ngoài trong chốc lát, uống chút nước cho đỡ khát rôi mới đi làm cơm chiều.
Đương nhiên bà lão không cần nấu, có mấy người con dâu nấu là đủ rồi.
Trong lúc mấy người họ đang nấu cơm, mấy người đàn ông trong nhà cũng bắt đầu trở về, đợi đến khi đồ ăn đã được bày lên bàn xong, trong nhà bất luận là người lớn hay trẻ con đều không không chế được phản ứng của chính mình, nuốt nước miếng liếm môi. Một đĩa ve sâu non rán vàng giòn tản ra mùi thơm ngon đến không gì sánh bằng, lúc đĩa ve sầu non được bưng lên phía trên còn vương mấy giọt dầu sôi, càng làm cho người ta ức chế không được, mấy đứa nhỏ trong nhà thét đến chói tai mà vây quanh bàn, ai nấy cũng vội vàng chờ được bắt đầu ăn!
Mãi đến khi bà lão lên tiếng, nói có thể được động đũa rồi xong, mấy đôi đũa mới bắt đầu động đậy. Trong đó có cả người hướng nội như chị dâu hai Thẩm, nhưng cô ấy chủ động như vậy cũng là để gắp cho con gái mình, tính cách của con gái có chút phụ thuộc vào cô ấy, nhưng lại còn trầm tính thẹn thùng hơn cả cô ấy, dưới những tình huống như này cô ấy luôn cố gắng chăm sóc con gái kỹ một chút.
Một đĩa ve sâu non không hề ít, nhưng người ăn cũng không hề ít, ông lão bà lão cùng với mấy người đàn ông trong nhà cũng chỉ nếm qua một chút, vẫn là nhường lại cho mấy đứa nhỏ ăn.
Dâu cả Thẩm vừa gắp cho mấy đứa nhỏ ăn cũng không quên gắp vào miệng mình ăn, có thể nói ăn đến miệng dính đầy dầu.
Ở thời này, ăn đến miệng dính đầy dầu là chuyện rất đáng để khoe khoang.
Nhưng mấy năm nay gia cảnh không tốt, con người đến cả bụng cũng không được ăn no, bọn họ lấy dầu ra để rán ve sầu non bị người khác nhìn thấy khó tránh được việc bị nói này kia, cảm thấy cuộc sống của nhà đại đội trưởng này quá sung sướng rồi, vì để tránh vấn đề này, bà lão thận trọng kêu người trong nhà ăn xong thì lau sạch sẽ miệng đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận