Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 171: Chương 171

Chương 171: Chương 171Chương 171: Chương 171
Chuong 171: Chuong 171 Thẩm Uyển liên bế con gái vừa đi vê phía trước mấy bước lên, hoàn toàn không chú ý đến vẻ mặt bất đắc dĩ của con gái khi bị mẹ mình bế lên, sau đó đi đến trước mặt mẹ chồng, do dự một chút rồi thấp giọng nói: 'Mẹ, con có chuyện này muốn nói với mẹ!"
Bà lão vừa đi ra sân sau nhổ chút cỏ, trên tay vẫn còn dính bùn đất, nghe vậy liên đáp: "Được rồi, có chuyện gì con nói đi.'
Vừa nói vừa đổ nước ra rửa tay, Thẩm Uyển đưa tay đặt xuống chậu để cọ rửa.
"... Con mang thai rồi ạ."
Bà lão ngẩn ngơ, cảm thấy như bản thân mình nghe nhầm rồi, thu tay lại đứng dậy, ánh mắt bình tĩnh nhìn Thẩm Uyển, chần chừ nói: "Con nói cái gì, mẹ nghe không rõ, con nói lại lần nữa đi?"
Đã nói rồi thì bây giờ có lặp lại cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Thẩm Uyển lặp lại một lần nữa, tỉ mỉ trả lời "Con mang thai rồi ạ, vừa rồi có đi khám ở chỗ thây thuốc, thây thuốc Cố còn nói rất có thể là con mang thai sinh đôi..." Lần này bà lão nghe được rất rành mạch, trên ánh mắt liền lộ rõ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.
"Thật sao?" Bà cọ cọ tay lên người: "Như vậy thực sự tốt quá rồi, thật tốt quá, ôi chao, thằng ba vậy mà lại không có ở nhà như vậy, thật đúng là...
Bà lão thực sự rất vui đến mức không biết nói gì cho phải.
Hai vợ chồng lão tam gian nan trong vấn đề con cái như vậy, tuy rằng bây giờ cả gia đình lớn sống chung với nhau sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng về sau bà với chồng bà đi rồi, lão đại và lão nhị đều có gia đình nhỏ của chính mình, chỉ còn mỗi hai vợ chồng lão tam chịu cảnh cô đơn.
Mỗi lần nghĩ như vậy, bà lão liền cảm thấy bản thân ngủ cũng không nỡ.
Hai vợ chồng ve sau lại nhặt được một tiểu nha đầu về nuôi, vợ chồng họ lại coi tiểu nha đầu kia như bé cưng rồi yêu chiều, trong lòng liên thoáng có chút an ủi, nhưng cảm thấy một đứa nhỏ như vậy vẫn quá ít.
Chưa kể hai vợ chồng sau này sẽ lớn tuổi, đứa nhỏ sau này cũng lớn lên, không có anh em ruột thịt để giúp đỡ, chắc chắn phải chịu rất nhiêu khó khăn, bởi vậy dù có lo lắng từ góc độ nào, bà đêu hy vọng đôi vợ chồng có thể tự mình sinh được đứa con, dù chỉ có một đứa vẫn tốt hơn không có ai. Nguyện vọng được ấp ủ lâu như vậy, rốt cuộc cũng có thể trở thành sự thực rồi, thậm chí còn mang thai sinh đôi, đây chẳng kém là bao so với nằm mơ, bà lão sung sướng đến không thể diễn đạt bằng vài ba lời là được.
"Không được, mẹ phải nghĩ cách viết thư nói chuyện con mang thai cho thằng ba biet.… Vợ mang thai rôi con trai mình làm chồng, đương nhiên phải được biết rồi, bà lão dù gì cũng là người từng trải, chuyện này thì đương nhiên bà vẫn biết rất rõ.
Thẩm Uyển lại cự tuyệt: "Không cần đâu mẹ, đợi đến khi sinh rồi vẫn chưa muộn mà, để khi nào anh Gia Dương quay về rồi con sẽ tự nói với anh ấy, cho anh ấy ngạc nhiên ạt”
Thực ra là không muốn quấy ray công việc của chồng cô ấy mà thôi.
Vâ phương diện khác, lời mà cô nói cũng là thật, lúc này mới mang thai chưa đến ba tháng, đợi ít nhất sáu tháng cho đến lúc sinh, nếu nói với chồng cô ấy, ngoài khiến chồng cô ấy lo lắng ra cũng không có tác dụng gì khác.
Bà lão bình tĩnh nhìn Thẩm Uyển trong chốc lát, cuối cùng vẫn là đồng ý.
Thẩm Tiểu Vũ sau đó liên giơ hai tay về phía bà lão, ý muốn ôm được thể hiện rất rõ ràng.
Bà lão tươi cười bế lấy cô, đồng thời cũng nói với Thẩm Uyển: "Mang thai đứa nhỏ trong ba tháng đầu phải chú ý một chút, đứa nhỏ tạm thời để mẹ giúp con trông nom chol"
Thẩm Uyển do dự một lúc cũng cự tuyệt luôn: "Mẹ, Tiểu Vũ rất ngoan, con trông con bé cũng không tốn nhiều sức lực gì, để con tự trông con bé là được rồi ạ, đợi khi bụng con lớn rồi thì mẹ giúp con, như vậy có được không ạ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận