Thập Niên 60 Mang Theo Siêu Thị Để Làm Giàu

Chương 169: Chương 169

Chương 169: Chương 169Chương 169: Chương 169
Chuong 169: Chuong 169 Chồng bà tuy là đại đội trưởng, nhưng không thể lợi dụng chức vụ mà thiên vị người nhà được, thiên vị vừa phải thì mọi người còn có thể hiểu được, nhưng thiên bị quá mức sẽ bị coi là cố ý!
Vào ngày cuối tuân của tháng hai thì Chu Cam sinh con rồi.
Dựa vào thời gian mang thai, lần sinh con này của cô ta có thể coi như là sinh non rồi.
Thẩm Tiểu Vũ lúc nghe được tin này cũng không thấy khó hiểu lắm, cô ta rất thường xuyên mang thai, khoảng thời gian từ lúc sinh đến lúc mang thai cũng chỉ có mấy tháng, như vậy đối với thân thể của phụ nữ thực sự không tốt chút nào, sinh non như vậy cũng không có gì quá ngạc nhiên.
Nhưng bản thân Chu Cầm đối với chuyện này lại không có ý kiến gì hết.
Không những không có ý kiến, bản thân cô ta thậm chí còn vui đến sắp phát điên lên rồi.
Bởi vì sau khi sinh liên bốn đứa con gái, lần này cô ta có thể sinh được con trai rồi, cô ta hy vọng không biết bao lâu mới có thể sinh được đứa con trai này, sao có thể không vui cho được chứ?
Số người bắt đầu bàn tán về chuyện này thực sự không ít chút nào.
Dù sao liên tục sinh tới bốn đứa con gái, cuối cùng cũng sinh được con trai rồi, đây cũng là vấn đề không to không nhỏ trong thôn, bởi vậy liền trở thành vấn đề để bàn tán mỗi lúc rảnh rỗi của mọi người trong thôn.
Bà lão bởi vì chuyện sinh non mà càng dặn dò hai người con dâu nhiều hơn.
Mang thai rồi nên chú ý nhiều hơn cũng không có gì là sai hết.
Đợi đến tâm tháng tư, Thẩm Tiểu Vũ không cần ai dìu cũng có thể đi được như bình thường rồi, thậm chí nếu đi chậm một chút thì còn có thể đi được cả một đoạn đường, chuyện này đối với cô mà nói quả thực là một tiến bộ vô cùng quan trọng.
Nhưng cho dù như vậy thì cô cũng không phải không chú ý thấy được những khác thường của mẹ cô mấy hôm nay.
Trong lòng luôn cảm thấy được mẹ cô mấy hôm nay muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, thoáng chốc lại vui thoáng chốc lại buồn, biểu cảm phong phú đến mực khiến cô muốn bỏ qua cũng không được. Kỳ thực cô rất muốn hỏi một chút rằng mẹ cô bị làm sao vậy, nhưng cô đang trong hình dạng đứa nhỏ như vậy, nếu như hỏi thật thì cũng hơi dọa chết người rồi đó, chỉ có thể cứ vậy mà nhịn, trước tiên quan sát nhiều ngày trước rồi nói sau.
Quan sát như vậy cũng được ba ngày rồi.
Ba ngày sau, mẹ cô tranh thủ chút thời gian bế cô đi gặp thây thuốc, chính là vị thay thuốc C6 ngày trước cha cô đã bế cô tới khám. Thẩm Tiểu Vũ đối với chuyện này bỗng nhiên có chút khó hiểu, đồng thời cũng có chút lo lắng.
Mẹ cô cảm thấy không thoải mái ở đầu sao?
Sau khi nghe xong lời trân thuật của mẹ nói với thây thuốc Cố, thầy thuốc liên bắt mạch cho mẹ cô, kết quả mẹ cô không phải là thân thể không thoải mái mà là có thai rồi!
"Thây thuốc Cố, tôi thực sự mang thai rồi sao?" Thẩm Uyển đối với kết quả này lập tức có chút không thể tin nổi.
Thầy thuốc Cố để râu dài, nhìn sơ qua thì chắc là cũng đã tâm hơn bốn mươi rồi, toàn thân tỏa ra khí chất của người có năng lực, kết quả khi kiểm tra xong bị người ta nghi ngờ nhưng cũng không tức giận.
Ngón tay đặt trên cổ tay Thẩm Uyển, không xê dịch đi đâu hết, một bên vuốt nhúm râu dài của mình, một bên hai mắt nhíu lại trâm ngâm trong chốc lát.
Lúc bỏ ngón tay ra, hai mắt ông ấy liên mở to, nhìn Thẩm Uyển mỉm cười vuốt cằm: "Đúng là mang thai rồi, nếu tôi không nhầm thì rất có thể cô mang thai sinh đôi rồi." Thẩm Uyển và Thẩm Tiểu Vũ: !!I Mang thai sinh đôi sao?!
Hai mẹ con đều bị kết quả này làm cho hoang mang, mãi một lúc sau vẫn chưa thể định thần lại được. Thẩm Uyển đến khi bế Thẩm Tiểu Vũ quay trở về rồi trong lòng vẫn còn cảm thấy hoang mang.
Cô ấy vậy mà mang thai thật rồi sao?
Không phải do phán đoán của cô, cũng không phải kết quả kiểm tra của thây thuốc sai, mà là cô ấy thực sự mang thai rồi hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận