Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 989: bị lãng quên Sát Linh hội......

Chương 989: Sát Linh hội bị lãng quên...... “Giết quỷ tứ chú, đạt được chiến lợi phẩm lục chú, đích thật là một chuyện may mắn.” Quỷ Kiểm nhẹ gật đầu, nói tiếp:
“Ta nghi ngờ con bạch cốt quỷ này cũng là một con quỷ bị phong ấn, trên người nó có một luồng khí tức hỗn tạp giữa người quỷ linh và quỷ vật......”
“Ừm? Bị phong ấn?” Bạch Uyên hơi sững sờ, nói:
“Giống như Huyết Ma quỷ chủ dưới trấn quỷ tháp kia vậy sao?”
“Không sai.” Quỷ Kiểm gật đầu nói:
“Chỉ là nó không biết dùng biện pháp gì, đã trốn thoát khỏi phong ấn, đáng tiếc là mãi không tìm được cơ hội chữa lành thương thế.”
“Năng lực của nó dường như cũng không xuất chúng, đâu đến mức cần phải phong ấn chứ?” Bạch Uyên nhíu mày, lại có chút không hiểu. Dựa theo sự hiểu biết của hắn, những đại quỷ có thể bị phong ấn đều là loại tồn tại giết không chết, ví dụ như Huyết Ma quỷ chủ kia...... “Có khả năng nào là cố ý phong ấn không.” Quỷ Kiểm cười nói:
“Cái này e rằng là nhân loại thời đại trước, cố ý để lại lợi ích cho các ngươi.”
“Cố ý để lại?” Bạch Uyên thần sắc khẽ động, lập tức hiểu ra. Có lẽ có những con quỷ bắt buộc phải bị phong ấn, nhưng cũng có nhiều quỷ hơn thật ra có thể bị giết chết, chỉ là vì để lại cho hậu nhân nên mới cố ý phong ấn chúng lại? Dù sao loại đại quỷ trọng thương thế này, đơn giản giống như là cố ý đến tặng phúc lợi vậy...... Giờ phút này, Bạch Uyên lại nghĩ tới điều gì đó, nói:
“Nhưng tại sao không trực tiếp giết đi, truyền lại linh dị đồ vật không phải cũng như nhau sao?”
“Vậy ta cũng không biết, không chừng là vì muốn để hậu nhân giao chiến với đại quỷ một phen, tích lũy chút kinh nghiệm liên quan, cũng có lẽ là có những linh dị đồ vật sẽ dần mất đi hiệu lực theo thời gian trôi qua, giữ lại con quỷ tự nhiên có thể đạt được tác dụng giữ tươi lớn nhất.”
“Cũng có lý......” Bạch Uyên nhẹ gật đầu, nói:
“Nói như vậy, ngũ đại linh dị quốc và những thế lực siêu nhiên kia có thể phát triển nhanh như vậy, không chừng cũng là vì nguyên nhân này?”
Quỷ Kiểm cười nói:
“Đương nhiên, đây chỉ là phỏng đoán của chúng ta, không chừng con bạch cốt quỷ kia thật sự có chỗ đặc thù nào đó......”
Nó không có cơ hội nuốt bạch cốt quỷ, tự nhiên cũng không rõ năng lực cụ thể của nó. “Ta cảm thấy có thể là cố ý phong ấn.” Bạch Uyên lại không phủ nhận suy đoán này. “Xem ra có thể gặp được bạch cốt quỷ cũng là vận may của chúng ta.”
Theo lý mà nói, bạch cốt quỷ cũng bị phong ấn thì tự nhiên là sẽ được để lại cho hậu nhân của người phong ấn kia, chỉ là đối phương đã trốn thoát khỏi phong ấn, ngược lại để Bạch Uyên và những người khác nhặt được món hời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận