Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 232: Quỷ kỹ đều có thể dùng lệch ra đến?!

Chương 232: Quỷ kỹ mà cũng có thể dùng sai được đến mức này?!
"Ân?!" Tâm trí của hắn khẽ động, lẩm bẩm: "Chẳng lẽ thấy không có hy vọng nên tự bỏ chạy?" Trong khoảng thời gian này, hắn tỏ ra quá đỗi bình tĩnh, con lệ quỷ này biết khó mà lui sao? Thực ra hắn cũng muốn giả bộ mình đang sợ hãi, nhưng Lệ Quỷ không dựa vào vẻ mặt hắn để phán đoán mà cảm nhận được liệu hắn có sợ hay không... Cho dù hắn nhập vai đến mấy, cũng vô dụng...
"Không phải, anh bạn, đừng đi mà." Lúc này, Bạch Uyên khẽ nhăn mặt, vội nói: "Ngươi không nhìn trộm ta, ta không quen, ngủ không yên giấc..." Vừa dứt lời, khuôn mặt người sắp ẩn mình sau cửa sổ kia chợt ngây ra. Nó đã rình mò nhiều ngày như vậy, chỉ để Bạch Uyên mất ngủ, tâm trí xao nhãng. Hóa ra ngươi coi ta là thuốc ngủ à?! Chỉ có thể nói, con quỷ này có chút nhục nhã!
Giờ phút này, nó không chần chừ thêm, lập tức tung ra quỷ kỹ! Không còn chuyện dài dòng nữa, đã quyết là làm ngay! Trong nháy mắt, khi Bạch Uyên định trêu ngươi thêm vài câu thì đã cảm nhận được một luồng sức mạnh kỳ dị ập đến!
"Thật sự ra tay?!" Tâm trí hắn chấn động, không ngờ chỉ vài câu trào phúng tùy tiện mà lại có hiệu quả.
"Tới đi! Thích thì nhào tới đi!" Hắn ra vẻ thích thú, nằm im trên giường, chờ Lệ Quỷ giáng lâm...
Nhưng đúng lúc này, Quỷ Kiểm trong người hắn lại có động tĩnh, truyền tin tức đến. Vẻ mặt Bạch Uyên dần trở nên kỳ quái...
Trong chốc lát, hắn lấy từ trong nhẫn ra một chiếc khẩu trang, đeo vào rồi mới đứng dậy. Ngay khi vừa đứng lên, một ánh mắt ác ý đã quét đến, không còn chút che giấu.
"Quỷ?!" Bạch Uyên cau mày, ngay lập tức khóa chặt cửa sổ ban công, liếc thấy ngay khuôn mặt người mơ hồ... Đây là Lệ Quỷ đang cố ý dẫn dụ!
Hắn giống như Nhân Diệu tối qua, chậm rãi bước về phía ban công. Càng tiến gần, hắn càng dễ thấy khuôn mặt người trên cửa sổ, y hệt mặt hắn, còn đeo cả khẩu trang...
"Hóa ra là ta à." Bạch Uyên ra vẻ nhẹ nhõm thở phào, còn đưa tay sửa lại kiểu tóc của mình đối diện với khuôn mặt trên cửa sổ, lẩm bẩm: "Vẫn đẹp trai như vậy... Thế này thì người khác sống thế nào..." Hắn tự độc thoại, không ngừng tâng bốc bản thân. Lúc đầu, khuôn mặt người trên cửa sổ vẫn y chang ánh mắt của hắn, giống như ảnh trong gương, không hề có sơ hở. Nhưng theo thời gian, trong mắt nó dần lộ vẻ bực bội. Mẹ nó, ngươi có thể bớt tự luyến đi được không?!
Bạch Uyên lại chẳng có phản ứng gì, như không thấy ảnh trong gương biến đổi, cứ tự nói về bản thân mình với tấm kính khoảng mười phút. Đến khi Lệ Quỷ sắp không nhịn được, hắn mới chịu dừng. Lúc này, tâm trí hắn khẽ động, quay người lại, nhìn vào chiếc gương trong phòng. Khi hắn vừa quay lưng, khuôn mặt người trên cửa sổ kia không biến mất mà vẫn chăm chú theo dõi hắn...
Rõ ràng, đây mới là bản thể của Lệ Quỷ!
Bạch Uyên giả bộ không phát hiện gì, vẫn chỉnh trang lại kiểu tóc trong gương, rồi lại lẩm bẩm: "Trong gương mà cũng đẹp trai thế này, ai còn phân biệt được ta với Ngạn Tổ nữa..."
"... " Một câu nói khiến Lệ Quỷ trên cửa sổ như bị đâm trúng chỗ yếu... Mẹ nó, ngươi có thể cởi khẩu trang ra được không, mặt ngươi bây giờ còn phải mặt của ngươi nữa sao?!
Quỷ kỹ của nó vừa tung ra lúc nãy. Bây giờ, mặt của Bạch Uyên đáng lẽ phải đã biến thành mặt của Nhân Diệu từ lâu rồi! Người bình thường nhìn thấy mặt mình biến thành Nhân Diệu đã chết chắc chắn sẽ kinh hãi...
Nhưng tên này nửa đêm đeo khẩu trang, hóa ra chẳng nhận ra mình có gì khác thường...
Trong khi nó còn đang không kịp chuẩn bị gì thì Bạch Uyên cuối cùng cũng chuẩn bị tháo khẩu trang.
"Đi rửa mặt đã..." Hắn tự nói một mình.
Một giây sau, Bạch Uyên tháo phăng khẩu trang, nhìn vào trong gương và không khỏi nở một nụ cười. Còn Lệ Quỷ đang dõi theo Bạch Uyên thì lại giật mình kinh ngạc. Vì gương mặt của Bạch Uyên vẫn là mặt của hắn, không hề có gì thay đổi!
"Quỷ kỹ của ta, vô hiệu sao?!" Ngay khi Lệ Quỷ đang chất đầy thắc mắc trong lòng, Bạch Uyên đột ngột quay người lại, một tay nhanh như chớp xuyên qua tấm kính, trực tiếp tóm lấy khuôn mặt người trên cửa sổ giống y hệt hắn!
"Tìm thấy ngươi rồi!" Bạch Uyên mỉm cười, kéo nó vào phòng. Trên người hắn hiện lên bóng ma quỷ, tay thì cầm đầu lâu của một người đàn ông tái mét, trong nháy mắt mở chế độ hành hung! Khuôn mặt đối diện đang ngập tràn cảm xúc, thực lực suy giảm mạnh. Cộng thêm việc Bạch Uyên đánh lén bất ngờ nên nó không hề có chút sức kháng cự.
"Có phải rất ngạc nhiên không, quỷ kỹ đổi mặt của ngươi thất bại?" Bạch Uyên nói giọng ôn hòa, nhưng động tác thì tàn nhẫn hết mức, chiêu nào cũng hiểm hóc, muốn nhanh chóng giải quyết nó.
Để đối phương càng thêm cảm xúc, hắn dùng tay trái đang trống không cởi áo của mình ra. Trên lồng ngực của hắn xuất hiện một Quỷ Kiểm đỏ hỏn! Quỷ Kiểm ban đầu có hình dáng giống Bạch Uyên, nhưng bây giờ Quỷ Kiểm trên ngực hắn lại chẳng khác gì Nhân Diệu! Lệ Quỷ đang bị hành hung trong lòng kinh ngạc đến nỗi nhất thời không kịp phản ứng.
"Mẹ nó, ngươi đúng là cao thủ à, quỷ kỹ cũng có thể dùng sai đến vậy?" Bạch Uyên nhếch mép, không ngừng lải nhải. Rõ ràng quỷ kỹ của Lệ Quỷ không phải vô hiệu, mà là đã tác dụng lên Quỷ Kiểm của Bạch Uyên... Quỷ Kiểm đã sớm nhận ra mình bị "động dao kéo" nên lập tức báo cho Bạch Uyên. Nhờ vậy, Bạch Uyên chiếm được ưu thế trong ván cờ này...
"" Lúc này, trong lòng Lệ Quỷ có một vạn con lạc đà gào thét chạy qua. Ai mà biết, ngươi có tới hai khuôn mặt cơ chứ!
Nhưng không thể không nói, cái trò quỷ kỹ này cũng có chút gì đó, ngay cả Quỷ Kiểm cũng bị ảnh hưởng. Rất nhanh, dưới những đòn công kích chí mạng của Bạch Uyên, Lệ Quỷ bị phá phòng đã sắp hấp hối.
Rầm! Hắn giơ đầu lâu quỷ lên, lại một lần nữa giáng một đòn mạnh mẽ. Ban đầu hắn định để Quỷ Kiểm nuốt chửng, nhưng ai ngờ kẻ kia trên mặt đất rên một tiếng rồi tắt thở.
"Chết rồi?!" Bạch Uyên ngơ ngác, mắt có chút ngạc nhiên. Hắn có chừng mực, sẽ không đánh nó chết thật, hơn nữa Quỷ Kiểm cũng sẽ nhắc nhở hắn.
Đúng lúc này, Quỷ Kiểm trong người Bạch Uyên nhắc nhở: "Nó chưa chết, chạy rồi!"
"Hả?" Bạch Uyên ngớ người ra, chỉ thấy khuôn mặt đã chết trên đất hóa thành một khuôn mặt tràn đầy kinh hãi. Chính là khuôn mặt Nhân Diệu đã bị cắt lấy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận