Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 215: Không, kỳ thật hắn không phải......

Chương 215: Không, kỳ thật hắn không phải...... Hai ngày thoáng chốc đã trôi qua, học sinh lớp đặc biệt đã tập trung ở trên thao trường. Có người thì thần sắc bình thản, có người lại mang vẻ lo lắng, thậm chí có người mắt ngấn lệ, hiển nhiên là trong nhà có chuyện… Nhưng dù thế nào, hai mươi người của lớp đặc biệt đều có mặt đầy đủ! Ngoài bọn họ ra, các học sinh quỷ linh còn lại cũng đã tập trung đầy đủ, chờ sẵn. Trước đây khi thành lập lớp đặc biệt, bọn họ đều bị loại chỉ có thể cùng các học sinh tình báo học chung một lớp, sức chiến đấu rõ ràng kém lớp đặc biệt không chỉ một bậc. “Tập trung nhiều người vậy sao?” Bạch Uyên mắt suy tư, tự mình lẩm bẩm. Hắn đã biết từ trên mạng, toàn bộ tỉnh Giang Ninh, phần lớn thành phố đều có lệnh tương tự, yêu cầu toàn bộ tập trung, hơn nữa ngoài các quỷ linh nhân trong trường học, quỷ linh nhân dân gian cũng nhận được lệnh triệu tập. Lần này xem ra, còn lớn hơn nhiều so với việc xử lý sông Bình An lần trước… Đúng lúc này, Vương Ly đi lên phía trước, mở miệng nói: “Từng lớp trưởng điểm lại quân số, dẫn học sinh lớp mình đi đến cổng trường, ở đó đã có xe chờ.” “Còn về chuyện cụ thể, các thầy cô sẽ giải thích cặn kẽ cho các em.” Rất nhanh, mọi người theo lớp mà di chuyển, nhao nhao đi đến cổng trường. “Gấp gáp vậy sao…” Bạch Uyên cũng không nghĩ nhiều, đi theo các học sinh khác lên một chiếc xe buýt. Rất nhanh, xe khởi động, chạy thẳng ra đường cao tốc… Cùng lúc này, Vương Ly cũng đi đến bên cạnh tài xế, bắt đầu giải thích cho mọi người trên xe, “Chắc hẳn các vị đã biết, hiện tại thành phố Quang Thần vẫn đang trong Linh Dị Chi Dạ phải không?” Mọi người gật đầu, hiển nhiên đã biết tin này trên mạng. “Bộ trưởng Vệ Phong của tỉnh Giang Ninh chúng ta đã đích thân tiến vào bên trong, thu thập được thông tin.” “Theo thông tin của hắn, bên trong có khí tức linh dị rất mạnh, nghi ngờ có một con đại quỷ tồn tại, bộ trưởng tổng bộ dự tính sẽ tự mình ra tay!” Phía dưới, Bạch Uyên đang trầm tư. Ngay cả Vệ Phong cũng không giải quyết được, chỉ có thể làm nhân viên tình báo sao… “Còn nhiệm vụ của các em, chỉ cần ở bên ngoài thành phố Quang Thần là được, không cần tiến vào trong!” Lời này vừa nói ra, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, bọn họ không muốn phải trải nghiệm Linh Dị Chi Dạ thêm lần nào nữa… “Vì bên trong không chỉ có một con đại quỷ, còn có vô số thi quỷ yếu hơn. Tổng bộ lo lắng sau khi giải quyết đại quỷ, tiểu quỷ sẽ chạy trốn khắp nơi, đến lúc đó cần các em ra tay!” “Nếu đại quỷ chết, Linh Dị Chi Dạ kết thúc, các em trực tiếp tiến vào thành phố Quang Thần, giải cứu thành phố đó.” “Nếu Linh Dị Chi Dạ vẫn còn, các em cứ ở ngoài thành chờ đám thi quỷ yếu tự đi ra.” Mọi người trong nháy mắt an tâm không ít. Xem ra, nhiệm vụ của bọn họ quả thật không có chút nguy hiểm nào. Ở trong Linh Dị Chi Dạ, họ đánh không lại thi quỷ yếu, nhưng nếu là vào ban ngày, vậy sẽ khác... “Về việc trước đó ta nói có liên quan đến an nguy của thành phố Bình An.” Vương Ly lại lên tiếng: “Đó là bởi vì Linh Dị Chi Dạ ở thành phố Quang Thần đang lan rộng, nếu không sớm ngăn chặn, chẳng mấy chốc sẽ lan đến thành phố Bình An chúng ta.” Mọi người bừng tỉnh ngộ ra, điều này chắc là nguyên nhân khiến tổng bộ gấp rút ra tay. “Được rồi, công việc cụ thể là như vậy.” Vương Ly nói: “Hiện tại phần thưởng vẫn chưa định, nhưng sau này sẽ căn cứ theo công lao của các em mà tính toán.” Phía dưới mọi người nghe vậy, sắc mặt đều phấn chấn, trong mắt có sợ hãi lẫn vui mừng. Nhiệm vụ tập thể kiểu này vừa không nguy hiểm đến tính mạng, lại có phần thưởng, đúng là điều mà bọn họ thích nhất. Lúc này, các học sinh nghị luận ầm ĩ, không quá để ý đến nguy cơ lần này. Nhưng Bạch Uyên lại nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như đang suy nghĩ gì đó… “Bạch ca, đang nghĩ gì vậy?” “Không có gì.” Bạch Uyên lắc đầu, ngược lại không hề lộ vẻ gì ra ngoài. Vương Ly tuy nói có vẻ hời hợt, nhưng thực tế còn một khả năng xấu nhất chưa nói ra, đó là bộ trưởng tổng bộ thất bại... Ngay từ đầu đã phái ra chiến lực mạnh nhất, có thể là để sớm giải quyết sự kiện, triệt để dập tắt nó ngay trong trứng nước… Nhưng cũng có một nguyên nhân khác, đó là bộ linh dị cũng không nắm chắc, chỉ có thể để bộ trưởng mạnh nhất xuất chiến! “Nếu thật sự thất bại…” Bạch Uyên trầm tư, nói: “Sẽ có bao nhiêu thành phố bị luân hãm đây?” Nếu có thể lan đến thành phố Bình An, chắc chắn sẽ ăn mòn những thành phố khác, đến lúc đó toàn bộ tỉnh Giang Ninh, thậm chí cả Đại Hạ Quốc sẽ dần dần bị luân hãm mất… Mặc dù Bạch Uyên không thích bi quan như vậy, nhưng không thể không nói, quả thật có khả năng này… Bạch Uyên thầm nhủ, “ánh mắt bóng đèn phải cất kỹ, nếu Linh Dị Chi Dạ lại đến, ta ít nhất cũng có chút bảo hộ…” Một giờ thoáng cái đã qua, rất nhanh, mọi người đã đến vùng phụ cận thành phố Quang Thần! Lúc này, nơi đây đã có thể thấy không ít quỷ linh nhân, phần lớn bọn họ đến từ các thành phố khác. Mọi người đều nóng lòng chờ đợi cơ hội thể hiện tài năng… “Bên trong thật sự nguy hiểm…” Bạch Uyên nhìn thành phố Quang Thần cách xa hàng ngàn mét, trong lòng không khỏi cảm thấy bất an. Ngay lúc này, trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ: “Tuyệt đối không được vào bên trong!” “Ừ?” Bạch Uyên giật mình, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Hắn có thể khẳng định, đây không phải ý nghĩ của mình mà là từ Quỷ Kiểm truyền đến! “Thật sống?” Bạch Uyên nhíu mày, tự nhủ. Dù sao đây là chuyện chưa từng xảy ra… Nhưng Quỷ Kiểm không trả lời mà lại tiếp tục im lặng… Lúc hắn chuẩn bị nói chuyện với nó thì lại nghe thấy một tiếng động lớn. Ánh mắt hắn khẽ động, chỉ thấy phía xa xuất hiện một chiếc máy bay trực thăng quân dụng… “Người của tổng bộ đến!” Bên cạnh, Vương Ly khẽ động sắc mặt, vội vàng nói. Lúc này, tất cả quỷ linh nhân xung quanh đều im lặng, nhìn về phía chiếc máy bay trực thăng. Bọn họ không ngờ mình lại may mắn như vậy, dù sao vùng biên giới lớn như vậy, người của tổng bộ có thể đáp xuống bất kỳ hướng nào. Rất nhanh, chỉ thấy chiếc trực thăng tìm được một điểm hạ cánh, có năm người lần lượt đáp xuống mặt đất. Người dẫn đầu là một ông lão mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn màu đen. Mặt ông ta đầy vẻ phong trần nhưng hai con ngươi lại sắc bén tột độ, giống như hai thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ khiến người ta không dám nhìn thẳng. “Hắn chính là bộ trưởng tổng bộ!” Lúc này, Vương Ly nhắc nhở các học sinh của mình, trong mắt cũng có vẻ sùng kính. “Đây chính là người mạnh nhất sao?” Bạch Uyên ngược lại không hề e ngại ánh mắt của đối phương mà nhìn thẳng vào bộ trưởng tổng bộ. Từ trên người ông ta, hắn lại không phát hiện chút khí tức linh dị nào, đơn giản chỉ như người bình thường, đây đã là phản phác quy chân sao? “Không, kỳ thật hắn không phải…” Ngay lúc này, Vương Ly khẽ nói. “Hả?” Bạch Uyên giật mình, tiếp đó liền ra vẻ khiêm tốn nói: “Vương lão sư, thầy có hơi quá lời rồi, con tuy thực lực biến thái nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể làm phó bộ trưởng tổng bộ thôi…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận