Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1129: Ngươi là thật có sức tưởng tượng......

Chương 1129: Ngươi đúng là có sức tưởng tượng......
“Thật là điên rồi......” Bạch Uyên trên mặt lộ vẻ thương hại, phảng phất đang nhìn một kẻ điên, hoàn toàn quên mất chính mình cũng là một kẻ điên......
“Lão sư, giải quyết hắn đi......”
“Ngươi cho rằng ta đang nói nhảm?” Hắc Hà lão nhân càng lộ vẻ chăm chú, nói:
“Dựa theo ghi chép của Thánh Sơn ta, trong truyền thuyết linh dị chung cực chưa từng ai gặp, không ai biết nó đến tột cùng là dạng tồn tại gì, cũng không ai biết nó là người hay quỷ!”
“Ngươi cho rằng nó bây giờ ở trong thế giới lệ quỷ ngoan ngoãn đợi, có lẽ, nó vẫn luôn ở thế giới loài người, thậm chí vẫn luôn lấy thân phận con người tồn tại thì sao?”
Lời này vừa nói ra, trong mắt Bạch Uyên thoáng dao động, nói:
“Lão Hắc, ngươi thật sự là có sức tưởng tượng......”
Hắc Hà lão nhân lại không để ý đến Bạch Uyên, mà nhìn về phía Trương Thanh Đạo bên cạnh, mở miệng nói:
“Trương Thanh Đạo, nếu như ta là ngươi, bây giờ liền bóp chết Bạch Uyên sớm, nếu không ngày sau, hắn nhất định sẽ mang đến tai họa cho toàn thế giới loài người!”
“Đại Hạ Linh Dị Bộ của ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy trong tay hắn!”
“Kế ly gián của ngươi thật là ngu xuẩn......” Trương Thanh Đạo mặt đầy mỉa mai, tiếp đó vung tay áo,
Trong chốc lát, thân thể Hắc Hà lão nhân trong nháy mắt nổ tung, hoàn toàn chết ở chỗ này......
“Được rồi, đừng nghĩ nhiều.” Trương Thanh Đạo nhìn Bạch Uyên đang chìm trong suy tư, mở miệng nói:
“Lời sắp chết của kẻ hấp hối ngươi cũng tin?”
“Không có, ta chỉ là cảm thấy lời hắn nói khơi gợi lên hứng thú của ta đối với linh dị chung cực......”
“Có thể có hứng thú gì, dù sao cũng chỉ là một con quỷ lớn.” Trương Thanh Đạo nhún vai, nói tiếp:
“Ta xuống xem đầu Hắc Hà kia một chút!”
Hắn trong nháy mắt biến mất tại chỗ, đi thẳng đến phía dưới Hắc Hà quỷ dị.
Bạch Uyên một mình lưu lại trên bầu trời, mặt đầy suy tư, trong lòng lẩm bẩm:
“Quỷ ca, ngươi hiểu rõ về linh dị chung cực sâu đến mức nào?”
Nếu nói đến hiểu rõ về linh dị chung cực, e rằng nhìn khắp thế giới, chỉ có Quỷ Kiểm có quyền lên tiếng nhất......
Quỷ Kiểm nghe vậy, lại dùng giọng điệu cổ quái:
“Ờ...... Miễn cưỡng hiểu một chút mà thôi......”
“Một chút?” Bạch Uyên ngẩn người, nói tiếp:
“Vậy nó có hình dạng như thế nào? Có năng lực đặc thù gì không? Thực lực rốt cuộc đáng sợ đến mức nào?”
“Ờ......” Quỷ Kiểm rơi vào trầm mặc, hồi lâu không đưa ra câu trả lời,
“???” Bạch Uyên thần sắc sững sờ, dùng giọng điệu khó hiểu:
“Quỷ ca, chẳng lẽ ngay cả bộ dạng của linh dị chung cực ngươi cũng không biết sao?”
“......” Quỷ Kiểm im lặng, không mở miệng,
“Ta dựa vào!” Khóe miệng Bạch Uyên giật một cái, nói:
“Quỷ ca, chẳng phải ngươi nói trước kia từng bùng nổ đại chiến với linh dị chung cực sao, kết quả ngươi đến mặt đối thủ cũng không nhìn thấy?”
“Trận đại chiến kia, nói chính xác ra, là ta cùng bảy quỷ chủ đại chiến......” Quỷ Kiểm giọng điệu có chút xấu hổ, nói:
“Còn về linh dị chung cực, nó chỉ nửa đường công kích vài lần, những lúc khác thật sự không có cảm giác tồn tại gì, ta đương nhiên chưa từng gặp......”
“......” Mặt Bạch Uyên xám lại,
Hắn cứ tưởng trận đại chiến là quỷ ca hành hung bảy quỷ chủ, thậm chí có qua có lại với linh dị chung cực......
“Vậy ngươi trước đó còn nói không tin linh dị chung cực năm đó không hề tổn hao gì, ta còn tưởng ngươi đã đánh bị thương nó......”
“Nó lúc đó ẩn nấp trên bầu trời, ta chỉ là hướng phía hướng đó phát ra vài lần công kích, ai biết nó có bị thương hay không.”
“......” Bạch Uyên hoàn toàn trầm mặc,
Giờ khắc này, hình tượng vô địch của Quỷ Kiểm, trong lòng hắn có chút sụp đổ......
“Ta nói nhóc con, ngươi đang nhìn bằng ánh mắt gì đó?” Quỷ Kiểm trừng mắt liếc hắn một cái, nói:
“Ta mẹ nó năm đó chỉ là một Bát Chú mà thôi, ngươi thật sự cho rằng ta có thể đánh qua lại với bảy cái Bát Chú cùng một cái Cửu Chú à?”
Nó thừa nhận mình có chút thực lực, nhưng cũng không nghịch thiên đến mức đó......
“Ờ.” Bạch Uyên gãi đầu, nói:
“Nói như vậy, thật sự không có ai từng thấy linh dị chung cực sao?”
“Chắc là không.” Quỷ Kiểm mở miệng nói:
“Ta hoài nghi ngay cả bảy quỷ chủ kia cũng chưa từng gặp......”
“Thần bí như vậy sao?” Bạch Uyên nhíu mày, lẩm bẩm:
“Nói như vậy, ta rất có khả năng chính là linh dị chung cực?”
“Bỏ đi.” Quỷ Kiểm nhếch miệng, nói:
“Mặc dù ta chưa từng thấy hình dạng thật của nó, nhưng hôm đó nó tiện tay công kích đã khiến ta bị trọng thương, vốn ta cùng bảy quỷ chủ có qua có lại, cũng vì linh dị chung cực nhúng tay mà để ta nhanh chóng bại trận......”
“Nói vậy, thực lực của nó nhất định trên Bát Chú?”
“Cái này là khẳng định, không có thực lực áp chế tuyệt đối, ngươi cảm thấy bảy quỷ chủ kia cam nguyện làm tiểu đệ?”
“......” Bạch Uyên khẽ gật đầu, nói tiếp:
“Vậy có thể xác định nó là người hay là quỷ không?”
“Cái này sao......”
“Không phải chứ? Cái này cũng không thể xác định?!” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, lập tức trừng lớn mắt, vẻ mặt mộng bức,
Hắn cứ tưởng Quỷ Kiểm và linh dị chung cực là kẻ thù truyền kiếp, kết quả đối phương không biết một chút thông tin gì sao?
“Ờ......” Quỷ Kiểm suy tư một chút, nói:
“Nếu nó là vua của thế giới lệ quỷ, vậy chắc phải là lệ quỷ rồi......”
“Ngươi đừng có chắc chắn như vậy.” Bạch Uyên gãi đầu, nói: “Ngươi nói câu này với không nói có khác gì nhau đâu......”
“Không đúng, ngươi nếu không biết nó là người hay quỷ, vậy trước đó còn luôn miệng gọi chung cực là lão quỷ......”
Quỷ Kiểm nghe vậy, lại nghiêm túc nói:
“Ta không gọi là lão quỷ, chẳng lẽ gọi là lão đại? Đây chỉ là một cách gọi khác mà thôi, không có ý nghĩa thực tế gì cả.”
“......” Bạch Uyên trầm mặc,
“Thôi, ngươi đừng hỏi nữa, ta thật sự không rõ về lão quỷ kia.” Quỷ Kiểm mở miệng nói:
“Mà ngươi xoắn xuýt nó là người hay quỷ để làm gì?”
“Chẳng phải ngươi nói sao, người quỷ linh cùng lệ quỷ có gì khác biệt?”
“......” Bạch Uyên lắc đầu, mở miệng nói:
“Ta đây không phải muốn xác nhận một chút sao, vạn nhất linh dị chung cực kia là người, biết đâu lại trà trộn vào thế giới của chúng ta thì sao?”
“Nhóc con đừng có nghi thần nghi quỷ, linh dị chung cực đó chính là tồn tại trên Bát Chú, ngươi cảm thấy thế giới loài người hiện tại có cường giả nào sao?”
“Vạn nhất nó chuyển thế trùng tu thì sao?”
“......” Quỷ Kiểm lập tức cứng họng, nửa ngày sau mới nói:
“Ngươi so với tên Hắc Hà kia còn có sức tưởng tượng hơn......”
Nó không ngờ chỉ vì vài câu nói của người kia, lại khiến Bạch Uyên liên tưởng nhiều như vậy......
“Ngươi xem, ngay cả người quỷ linh Lục Chú còn có thể mượn "thân người" để sống thêm một kiếp, lẽ nào linh dị chung cực lại không có năng lực này sao?”
“Nó bị bệnh à?” Quỷ Kiểm mở miệng phản bác:
“Nó đã là tồn tại mạnh nhất rồi, tại sao phải chuyển thế sống lại? Để bản thân trở nên yếu đi, để ngươi đi giết nó à?”
“......” Bạch Uyên thần sắc khẽ động, nói:
“Vạn nhất năm đó ngươi đánh nó bị thương nặng, khiến nó không thể không chuyển thế thì sao? Hoặc giả, nếu nó là nhân loại, chắc chắn sẽ có giới hạn tuổi thọ, không chừng tai họa đã đến rồi thì sao?”
“Chẳng phải ngươi nói nó luôn rất thần bí, ít khi ra tay sao? Có lẽ nó cũng giống trạng thái của lão Vương trước đây, luôn kéo dài hơi tàn, giờ không chịu nổi nữa, chỉ có thể sống lại một kiếp.”
“Hoặc giả, bản thể của nó không sao, nhưng dùng phân thân để chuyển thế sống lại, trà trộn vào thế giới loài người thì sao?”
Bạch Uyên liên tiếp nói, khiến Quỷ Kiểm ngây người ra......
Bạn cần đăng nhập để bình luận