Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 338: Ca môn, ngươi thần tài a?

Chương 338: Anh bạn, ngươi là thần tài hả?
Ầm ầm ầm!
Ngay lúc này, Lệ Quỷ vung cái chùy sắt lớn, chủ động tấn công, Bạch Uyên nhìn ánh vàng trong tay, cũng chẳng còn kiêng kỵ gì, tương tự cũng xông lên!
Hai bên mở ra một cuộc chiến cận chiến đẫm máu!
Tuy Bạch Uyên và Lệ Quỷ có kích thước khác nhau một trời một vực, nhưng hắn lại thắng ở sự linh hoạt, dễ dàng tránh né đòn tấn công, còn Lệ Quỷ thì chỉ có thể bị động ăn đòn…
Hơn nữa còn có Vương Thanh ở xa hỗ trợ tấn công, trong chốc lát, thế trận trở nên nghiêng hẳn về một phía...
“Xem ra đúng là quá dễ dàng…” Bạch Uyên thầm thở phào nhẹ nhõm, ngược lại không ngờ rằng con ngụy Tam Chú Lệ Quỷ trước mắt cũng không quá mức biến thái.
Thế nhưng, theo thời gian trôi đi, vẻ mặt Bạch Uyên dần trở nên nghiêm trọng, và hắn cuối cùng cũng nhận ra sự đáng sợ của Lệ Quỷ!
Con quỷ chùy sắt trước mặt, đúng là quá cứng đầu!
Tuy tình thế có phần nghiêng về một bên, nhưng vấn đề là Lệ Quỷ này từ đầu đến cuối không hề hoàn toàn gục ngã…
Hai bên liên thủ tấn công, đã khiến Lệ Quỷ chịu trận đòn cuồng bạo, nhưng thương thế trên người nó lại chẳng hề đáng kể, mà sức mạnh linh dị vẫn mạnh mẽ vô cùng!
Đồng thời, lực tấn công của nó chẳng những không yếu đi, thậm chí còn cuồng bạo hơn…
Giờ Bạch Uyên dù có lướt nhanh như chim én, xem như linh hoạt, nhưng trong lòng áp lực cũng vô cùng lớn, căn bản không dám đối cứng một đòn của Lệ Quỷ!
Nói cách khác, Lệ Quỷ có thể sai sót vô số lần, còn Bạch Uyên chỉ được sai sót một hai lần…
“Không phải chứ, anh bạn, ngươi là Tiểu Cường bất tử hả?” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, nhận ra chỗ biến thái của tên này, hóa ra mấu chốt là có thể chịu đòn được…
Nếu cứ dây dưa mãi thế này, dù hắn có tung một đòn, chắc cũng chẳng ăn thua với con Lệ Quỷ trước mắt, trừ khi phải cắn thuốc…
Nhưng đạo cụ linh dị hồi phục hắn mua, chủ yếu để ứng phó những trường hợp nguy cơ sinh tử, dùng vào lúc này không đáng…
Ngay lúc đó, Lệ Quỷ phát ra một tiếng gầm khẽ, một luồng khí tức linh dị quỷ dị trong nháy mắt lan tỏa, “Hửm?” Vẻ mặt Bạch Uyên chấn động, chỉ cảm thấy hành động của mình trong nháy mắt trở nên chậm chạp, tựa như lọt vào đầm lầy, xung quanh tràn ngập lực cản cực lớn.
Thấy thế, Lệ Quỷ vung chùy sắt trong tay hung hăng nện xuống!
Bạch Uyên mặt nghiêm trọng, đang định ném đạo cụ linh dị thì chợt thấy một vệt kim quang lướt qua!
Bốp!
Một đồng tiền vàng hung hăng nện vào chiếc chùy sắt, còn Bạch Uyên thì khôi phục sức hành động, vội vàng kéo giãn khoảng cách, “Lão Vương, thế nào rồi?!” Bạch Uyên nhíu mày nói: “Có hơi khó nhằn rồi à.” Hắn lần đầu tiên gặp con Lệ Quỷ nào trâu bò thế này, bởi vì trước giờ hắn luôn nổi tiếng với lối tấn công bạo lực, ít có Lệ Quỷ nào chịu nổi đòn cuồng bạo của hắn, con Lệ Quỷ này, chắc chắn là có thiên phú Hệ Phòng Thủ hoặc Quỷ Kỹ!
Hiện tại, nếu không có dược tề biến thái Quỷ Kiểm gia trì, đối phó với ngụy Tam Chú Lệ Quỷ, vẫn là có chút miễn cưỡng…
“Ta có thể xuất toàn lực thử xem…” Lúc này, Vương Thanh chậm rãi lên tiếng.
“Hửm?” Bạch Uyên quay đầu nhìn lại, nói:
“Hóa ra từ nãy tới giờ ngươi chỉ đánh nước tương hả?!” Khóe miệng hắn co rút, ngay cả Đầu Lâu quỷ trong tay cũng sắp vung đến bốc khói, kết quả lại có kẻ đang xem chiến…
“Không phải, nếu ta dùng toàn lực, mỗi giây phút đều sẽ đốt Quỷ Tinh, ta còn phải cân nhắc chi phí nữa…” Vương Thanh mang vẻ bất đắc dĩ, mở miệng giải thích.
Nếu là trước đây thì hắn đã chẳng hề cố kỵ mà xả hết hỏa lực rồi...
Bạch Uyên xoa đầu nói: “Hai trăm rương Quỷ Tinh lớn, vẫn chưa đủ bù chi phí cho ngươi sao?” “Đủ thì đủ…” Vương Thanh ngẫm nghĩ nói:
“Nhưng ta phải nói trước, nếu ta giải quyết được, ta sẽ lấy thêm chút Quỷ Tinh!” Đúng lúc này, Lệ Quỷ phía trước vác chiếc chùy sắt đen ngòm, cuồng bạo lao đến!
Hai bên lại tiếp tục giao chiến...
Bạch Uyên vừa né tránh đòn tấn công của Lệ Quỷ, vừa suy tư, nghĩ lại lời Vương Thanh vừa nói.
Trong thoáng chốc, hắn mang vẻ nhức nhối, nói:
“Được! Nếu ngươi thực sự giết được nó, vậy chúng ta chia năm năm!” “???” Vương Thanh trong nháy mắt sững người, nói:
“Không phải chứ, ý là sao?!” “À… Thì ý theo mặt chữ thôi, ngươi không phải là muốn hỏi ai là năm hả?” “Ý ta là, ngươi không phải đã hứa với ta lấy thêm chút sao?” “Thì đang lấy thêm đó thôi!” “??” Vương Thanh khẽ ngẩn người, sau đó nhanh chóng phản ứng lại, hét lên:
“Hóa ra từ đầu ngươi đã không định chia năm năm với ta?!” “Không phải, ta vừa nãy chiến đấu vất vả như vậy, không thể lấy chút phí tổn thất sức à?” “Bớt nói nhảm!” Vương Thanh chẳng thèm nể mặt, nói:
“Ta muốn bốn mươi khối Quỷ Tinh xem như phí năng lượng của Quỷ Kim Tệ, còn lại Quỷ Tinh chúng ta lại chia đều!” “Đắt thế?!” Bạch Uyên giọng cứng rắn thốt ra, còn cái chùy sắt lớn kia thì đã nện tới!
Hắn miễn cưỡng né thoát, tiếp đó trong mắt lóe lên tức giận, nói:
“Được! Giao dịch!” Vương Thanh nghe xong câu này, trong mắt lập tức lộ vẻ tươi cười, hắn cuối cùng cũng không cần phải e dè ra tay nữa rồi!
Một giây sau, Vương Thanh kéo giãn khoảng cách với Lệ Quỷ, đồng thời Quỷ Kim Tệ trong tay bay lên đỉnh đầu hắn, tỏa ra kim quang rực rỡ!
Chỉ thấy Quỷ Kim Tệ bắt đầu xoay tròn cực nhanh tại chỗ, từng đợt sức mạnh linh dị kinh khủng lan tỏa ra!
Mà khí chất của toàn thân Vương Thanh cũng thay đổi, toàn thân hắn cũng tràn ngập kim quang, trông khá ảo diệu…
“Hửm?” Vẻ mặt Bạch Uyên khẽ động, lập tức lẩm bẩm:
“Lệ Quỷ hóa? Tên này vừa nãy quả nhiên không hề động toàn lực!” Hắn lại quên mất, Chú Kỹ cốt lõi của Nhị Chú Quỷ Linh Nhân chính là Lệ Quỷ hóa…
“Bất quá, Lệ Quỷ hóa của ngươi có hơi khác biệt nhỉ…” Ngay lúc đó, trạng thái Lệ Quỷ hóa của Vương Thanh hoàn toàn hoàn thành!
Chỉ thấy toàn thân hắn ánh lên kim quang nhàn nhạt, mà viên Quỷ Kim Tệ trên đầu cũng lớn lên, xoay tròn không ngừng, tựa như một chiếc mũ vàng!
“Không phải chứ anh bạn, ngươi là thần tài hả…” Bạch Uyên nhìn bộ dáng của Vương Thanh, nhịn không được mà cảm thán…
Hắn đây là lần đầu tiên thấy Vương Thanh Lệ Quỷ hóa, không ngờ lại đặc biệt đến vậy…
Toàn thân đối phương tràn ngập kim quang, không phải cái loại uy nghiêm thần quang mà chính là cái kiểu hoàng kim tỏa ra ánh hào quang, nhìn phú quý hết nấc!
Điều này khiến Bạch Uyên cảm thấy giống như thần tài vậy…
Tuy trông thì rất chiêu tài, nhưng trên người Vương Thanh lại tràn ngập khí tức linh dị kinh khủng, vẻ mặt hắn khẽ động, nói:
“Lão Bạch, ngươi lui trước đi, tiếp theo xem ta biểu diễn là được!” Lời hắn vừa dứt, chỉ thấy Bạch Uyên phía trước trong nháy mắt biến mất, “Hửm?” Hắn khựng lại, trong mắt có một chút nghi hoặc, Người này đâu mất rồi?
“Lên đi…” Đúng lúc này, Vương Thanh nghe được một thanh âm bên tai, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bạch Uyên đã trốn ở phía sau lưng hắn, trông rất hèn hạ…
“Không phải chứ, tốc độ trốn của ngươi sao có thể nhanh đến vậy?!” Vương Thanh trợn tròn mắt, hơi choáng, nói:
“Vừa nãy lúc đánh nhau, ngươi đâu có nhanh thế này!” “À… Đây chẳng phải là kích phát tiềm năng sinh mệnh sao…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận