Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 356: Ta quá muốn dương ngươi tro cốt ......

“Cút đi!” Vương Thanh nhếch mép, nói: “Đừng tưởng ta không biết ngươi có ý đồ gì, thật muốn thừa kế gia nghiệp nhà ta đúng không?” “Ngươi coi ta là ai chứ?!” Bạch Uyên có vẻ hơi giận, nói tiếp:
“Đúng, cái Quỷ Tinh kia cũng không cần đưa cho ta, ngược lại về sau cũng sẽ là của chúng ta.” “???” Vương Thanh đen mặt, hóa ra còn nghĩ đến chuyện thừa kế cơ đấy......
“Tốt, cứ vậy đi.” Bạch Uyên không nói thêm gì nữa.
Bây giờ tiền thưởng hai trăm nhiệm vụ của Bộ Linh Dị sắp phát, cộng thêm Quỷ Tinh hắn kiếm được trước đó, hai người thực tế trong tay đều có hơn 200 khối Quỷ Tinh, nói đi nói lại cũng không kém nhiều.
Rất nhanh, hai người liền kết thúc cuộc trò chuyện, cúp điện thoại.
“Giấc ngủ này thật là thơm……” Bạch Uyên duỗi lưng mệt mỏi, tin tức Vương Thanh gửi tới lại làm hắn hoàn toàn tỉnh táo, không còn buồn ngủ như trước.
“Hửm?” Bây giờ, tay phải hắn khẽ nắm chặt, chỉ cảm thấy trong cơ thể có sức mạnh vô tận, hắn hiện tại, bằng sức mạnh của thân thể, thậm chí có thể đập chết tươi Lệ Quỷ!
Viên thuốc kia, trực tiếp nâng cường độ thân thể của hắn lên một bậc, cho dù đối với Quỷ Linh Nhân mà nói, thể phách không ảnh hưởng lớn đến sức chiến đấu, nhưng dù sao cũng là một sự tăng lên.
Huống chi về sau, chưa chắc sẽ không xuất hiện biến đổi chất…… “Nếu có thể không ngừng tiếp tục tăng lên, không chừng lúc đó ta không cần sức mạnh linh dị, một quyền cũng có thể giết ngay một con đại quỷ……” Hắn liếm môi một cái, bắt đầu huyễn tưởng bản thân tinh thần bệnh quyền đại phát uy…… Dù sao nhìn trước mắt, Quỷ Kiểm có thể không ngừng sản xuất thuốc, hắn cũng có thể liên tục kéo dài tiếp tục tăng lên… Tuy hiệu quả thuốc ngày càng yếu, nhưng hắn giết Lệ Quỷ cũng càng ngày càng mạnh, coi như là bù lại chỗ khác biệt này.
Đúng lúc này, cửa phòng lại bị người gõ, “Hả? Về rồi à?” Bạch Uyên nhíu mày, liếc mắt đã thấy Chu Hàn đang đứng ngoài cửa, lúc này Chu Hàn không còn vẻ phấn khởi như lúc vừa ra ngoài, cả người như bị dội nước đá, ủ rũ mặt mày, “Tiểu Hàn, sao thế?” Bạch Uyên nhíu mày, trong lòng thật ra đã đoán được phần nào.
“Bạch ca……” Chu Hàn nhỏ giọng nói: “Vừa nãy em ở nhà vệ sinh thấy Trưởng ban Trương……” Nghe xong câu này, Bạch Uyên không nhịn được liền cười, quả nhiên giống như hắn đoán…… “Anh là không biết đó, lúc em vừa vào học phủ, đã bắt đầu hoài nghi nhân sinh rồi……” “Không cần để ý mấy cái điều kiện bên ngoài đó, có tài nguyên linh dị là được rồi……” Bạch Uyên nhếch mép cười, trong lòng thực ra đã sớm chấp nhận rồi.
“Ai… nhưng điều kiện đó, có hơi bị gian khổ quá……” Chu Hàn xoa đầu, trong mắt cũng tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
“Được rồi, chiều nay chúng ta đi dạo phố Quỷ Linh, thư giãn một chút……” Bạch Uyên cười cười, dường như gặp được chính mình trước kia.
Dù sao học phủ linh dị Đại Hạ đó, chỉ cần là người, ai cũng sẽ không thể thích ứng được chút nào…… “Đi.” Chu Hàn gật đầu, nói:
“À Bạch ca, Trưởng ban Trương bảo em, thời gian nhập học đã gần xác định rồi, để chúng ta chuẩn bị sẵn sàng nhập học.” “Nhanh vậy sao?” Bạch Uyên ngơ ra, giống như học sinh bình thường, theo bản năng có chút hoài niệm kỳ nghỉ.
“Bây giờ chỉ còn dư mấy chỉ tiêu nữa thôi.” Chu Hàn mở miệng giải thích: “Không quá nửa tháng, chỉ tiêu của học phủ linh dị Đại Hạ sẽ phát ra hết.” Thực tế, hắn cũng đã coi như đuổi kịp chuyến xe cuối rồi…… Bạch Uyên gật đầu, tất cả đã xác định, đích xác cũng nên khai giảng… “Mặt khác, còn một chuyện……” Lúc này, Chu Hàn dường như nhớ ra gì đó, lấy ra hơn trăm khối Quỷ Tinh, nói:
“Bạch ca, trả lại Quỷ Tinh cho anh.” Trước đó Bạch Uyên cho hắn gửi Quỷ Tinh, để hắn mua không ít đạo cụ linh dị tiêu hao, nếu không thì thật sự không chắc chắn có thể sống sót đi ra từ 【Linh Lộ】.
Bạch Uyên gật đầu, một cái liền thu vào.
“Đi thôi, chúng ta đi tiêu xài chút……” Chu Hàn nhếch mép cười, trong mắt lộ vẻ mong chờ.
“Có tiền?” Bạch Uyên nhíu mày, sau đó nhỏ giọng nói:
“Cái đám Bạch Trần Sơn với Giang Ninh Ninh rốt cuộc nổ ra bao nhiêu tiền vậy?” “Thật ra cũng không nhiều, tính cả trang bị và giá trị của đạo cụ linh dị, tổng cộng cũng có mấy trăm khối Quỷ Tinh……” Chu Hàn gãi đầu, nói:
“Trên người em bây giờ cũng chỉ còn hơn 200 khối Quỷ Tinh, chỉ có thể mua được một kiện trang bị linh dị khá tốt thôi.” “……” Bạch Uyên gật đầu, quả nhiên không có gì bất ngờ, Lục Trần Sa đó tuy thực lực không quá mức biến thái, nhưng là con út của gia chủ Lục gia, đương nhiên là rất được sủng ái, vậy nên mới có bộ linh dị trang bị đáng giá cả ngàn Quỷ Tinh này, thiên tài các thế lực lớn khác chưa chắc đã có đãi ngộ như thế này.
“À, trang bị của Giang Ninh Ninh đó, cần em liên hệ lão Vương bán thành tiền không?” “Không cần, trang bị của nàng, em vừa vặn có thể dùng……” Chu Hàn lắc đầu, không có ý định bán đi, dù sao giá mua ở chợ khác một trời một vực so với giá thu mua, Quỷ Linh Nhân bình thường không kham nổi tổn thất này.
“Ngươi không sợ Bạch Trần Sơn tìm tới cửa sao?” Bạch Uyên nhíu mày, không khỏi hơi phục sự dũng cảm của Chu Hàn, hắn trước đó đem đồ của Lục Trần Sa bán sạch trơn cũng chỉ vì làm chậm tốc độ truy đuổi của Lục gia với hắn một chút.
Còn Chu Hàn lại hay rồi, cứ thế đeo lên người như vậy, có chút quá là khoa trương rồi…… “Bạch ca, anh nghĩ em là ngốc hả……” Chu Hàn hơi ngẩn ra, nói tiếp:
“Trưởng ban Trương đã giúp em xóa sạch dấu vết rồi, Bạch Trần Sơn tìm không được đâu.” Theo thực lực của Trương Thanh Đạo, hắn có thể an tâm, không cần lo lắng sẽ để lại sơ hở gì.
“Hả?” Bạch Uyên ngơ ra, thực ra hắn còn chưa nghĩ đến chỗ này.
Xem ra sau này nếu hắn có hàng lậu, cũng có thể nhờ trưởng ban giúp một tay…… …… Một buổi chiều, hai người dạo chơi trên đường Quỷ Linh, Bạch Uyên không có ý định mua gì, chỉ là đi cùng Tiểu Hàn thôi, hắn không muốn tiêu tiền Quỷ Tinh, mà định tìm thời gian, đem toàn bộ Quỷ Tinh trên người đưa hết vào bụng, tăng cường Âm Quỷ chi lực của mình một chút.
Còn Chu Hàn thì lại tiêu hết Quỷ Tinh, mua một món trang bị linh dị Hệ Phòng Ngự, số Quỷ Tinh còn lại thì mua đạo cụ linh dị tiêu hao.
Và trong lúc hai người tiêu xài, vẫn luôn có người chờ đợi bọn họ, ở nhà ga Trung Nguyên, một tiểu nam hài gầy gò đang buồn bực ngồi trên ghế, “Còn chưa chịu đi sao?” Trong mắt cậu có chút vội vàng, sốt ruột, vốn tưởng rằng đến thành phố Bình An, nhanh chóng giải quyết Bạch Uyên rồi rời đi, ai ngờ, cậu vừa mới đi, đối phương lại rời thành phố Bình An, khiến cậu trực tiếp bắt hụt…… Bây giờ cậu tuy biết vị trí của Bạch Uyên, nhưng không có ý động thủ, dù sao Trương Thanh Đạo đang ở thành phố Trung Nguyên…… Tuy Bộ Linh Dị sẽ không để ý đến chuyện đấu đá giữa các Quỷ Linh Nhân, nhưng bọn chúng lại là hội Chúa Tể ai cũng muốn diệt…… Trương Thanh Đạo bây giờ, đoán chừng chỉ cần có cơ hội, đã muốn đưa hết người của hội Chúa Tể đi diệt…… Tiểu nam hài đã thấy rõ thực lực của đối phương, tự nhiên không dám động thủ trên địa bàn của y… “Mau đi đi, ta quá muốn dương tro cốt của ngươi……” Ánh mắt của cậu hung ác, nhìn về phía xa, như thể đã thấy Bạch Uyên, chỉ thấy trong con ngươi của cậu, bỗng dấy lên ngọn lửa âm trầm xanh biếc…
Bạn cần đăng nhập để bình luận