Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 275: Tên này, là kẻ hung hãn......

Chương 275: Tên này, là kẻ hung hãn...... Ánh mắt của mọi người cùng nhau nhìn về phía Lục Trần Sa, chờ đợi hắn ra lệnh, đã coi hắn là người dẫn đầu. "Là để cho chúng ta về ký túc xá sao?" Lục Trần Sa trong lòng suy tư một chút, nói tiếp: "Đi thôi, rời khỏi phòng học trước đã." Hắn biết, muốn tìm được nguồn gốc quỷ dị của trường học, chỉ có từng bước một dựa theo quy tắc của nó mà đi, tự nhiên cuối cùng có thể gặp được. Nếu như cưỡng ép tìm kiếm, đoán chừng là có chút quá sức... "Tiểu tử, cẩn thận một chút..." Ngay lúc này, mặt quỷ trong người Bạch Uyên chợt nói. "Hả? Sao vậy? Tiếng chuông có vấn đề sao?" "Không phải, là hiệu quả áp chế ở đây mạnh hơn..." "Hả?" Bạch Uyên ngẩn người, rồi sau đó nhắm mắt cảm nhận, Sắc mặt hắn khẽ biến, trong nháy mắt đã nhận ra sự khác biệt, Hiện tại, lĩnh vực áp chế mạnh hơn so với lúc hắn vừa mới đến một bậc, Nếu như lúc trước hắn có thể kiên trì bảy tám ngày, thì bây giờ đoán chừng chỉ có thể kiên trì ba bốn ngày. "Đợi càng lâu, hiệu quả áp chế ở đây càng mạnh sao..." Bạch Uyên vốn không xem nó ra gì nhưng bây giờ cũng dần coi trọng, Cứ như vậy, bọn hắn không thể chậm trễ quá lâu, nhất định phải nhanh chóng tìm ra nguồn gốc quỷ dị kia. Bất quá trước đó, hắn còn một việc cần làm! Lúc này, ánh mắt Bạch Uyên lạnh nhạt, nhìn về phía một tên nam tử trong đám người, Chính là kẻ trước đó hãm hại Bạch Uyên, khiến hắn bị ra tay! Người kia đang đứng cạnh Lục Trần Sa, nhờ công nịnh nọt của mình, đã có chút giống như chen chân vào được tầng lớp cốt lõi... Có lẽ là đã nhận ra ánh mắt của Bạch Uyên, nam tử kia thần sắc khẽ động, cũng nhìn sang, Nhưng hắn rất nhanh liền tránh đi ánh mắt, rồi tiếp tục xu nịnh Lục Trần Sa, "Chờ một chút!" Ngay lúc này, Bạch Uyên thần sắc bình tĩnh lên tiếng. Thanh âm của hắn lẫn vào sức mạnh linh dị, trực tiếp khiến đám người đang di chuyển dừng lại, Ánh mắt của mọi người nhao nhao nhìn sang, trong mắt có chút không hiểu cùng nghi vấn, Mà Lục Trần Sa cũng nhìn về phía Bạch Uyên, Trong lòng hắn kỳ thật cũng tương đối rõ ràng, người phá vỡ cục diện trong phòng học, chính là Bạch Uyên! Giờ phút này, Bạch Uyên phất tay, nói thẳng: "Tới!" Mà nam tử kia thần sắc biến đổi, rồi nhìn về phía Lục Trần Sa, nói: "Lục thiếu... Ta..." Lục Trần Sa thấy vậy, nhíu mày, nói tiếp: "Vị bằng hữu này, hiện tại mọi người thuộc về là trê‌n cùng một con thuyền châu chấu, hay là chờ rời khỏi trường học quỷ..." Hắn tự nhiên cũng rõ ràng ân oán của hai người, nhưng bây giờ hắn vừa lên làm người dẫn đầu, nếu cứ như vậy giao người ra, khó tránh khỏi có chút mất mặt. "Con người của ta không có gì kiên nhẫn, không quá muốn đợi." Bạch Uyên trực tiếp cắt ngang lời Lục Trần Sa, trong mắt xuất hiện một vòng sát ý. Hiện tại Lệ Quỷ đều không có xuất hiện, hắn cũng không muốn có xung đột với người, nhưng có thù hắn vẫn có thói quen báo sớm một chút, Nhỡ đâu người kia c·hết trong tay Lệ Quỷ, hắn đoán chừng đi ngủ cũng không dễ chịu... "Hả?!" Vừa nghe lời này, Lục Trần Sa hai mắt khép lại, trong mắt có chút vẻ nguy hiểm, Hắn ngày thường quen sống an nhàn sung sướng, không ngờ bây giờ ngay cả một con Quỷ Linh nhân cũng không nể mặt hắn... Có lẽ đã nhận ra cảm xúc của Lục Trần Sa, những người còn lại nhao nhao nhìn sang, trong mắt không khỏi có chút địch ý! Nếu đã làm chó săn, bọn hắn tự nhiên muốn làm chủ t‌ử chống lưng! Trong chốc lát, không khí cả hành lang đều lạnh xuống! Bạch Uyên hai tay ôm ngực, ẩn ẩn mang theo nụ cười, cứ vậy giằng co với đám người, không hề thấy bối rối, Mà Ninh Tử Nguyên vẫn duy trì trung lập, không có đến gần đám người, đồng thời kéo khoảng cách với Bạch Uyên, Hắn không muốn nịnh bợ Lục Trần Sa, nhưng cũng không muốn vì Bạch Uyên mà xung đột với đối phương. Th‌ời g‌i‌an từng giây từng phút trôi qua, Lục Trần Sa cứ lẳng lặng nhìn chằm chằm Bạch Uyên, trong mắt không ngừng hiện lên vẻ ngoan lệ, Nếu không phải chỉ có một tấm giấy báo trúng tuyển, hắn trực tiếp mang người của gia tộc đến san bằng trường học quỷ này rồi, còn cần gì phải nhìn sắc mặt của ai. Nhưng bây giờ hắn, nhất định phải cân nhắc tình huống thực tế, Hiện giờ việc cấp bách, là giải quyết sự kiện trường học quỷ! Hắn đè xuống sát ý trong lòng, rồi nhìn Bạch Uyên thật sâu một chút, dường như muốn nhớ kỹ gương mặt của hắn, Rồi sau đó hắn chậm rãi lên tiếng: "Nếu người anh em này bảo ngươi qua, vậy ngươi đi một chuyến đi." Một bên là một con Quỷ Linh nhân, một bên là Nhị Chú Quỷ Linh nhân, hắn tự nhiên là trực tiếp đưa ra lựa chọn. Nếu là địch nhân bình thường, hắn có lẽ còn sẽ vì duy trì uy nghiêm của mình mà ra tay, Nhưng dáng vẻ bình tĩnh của Bạch Uyên, khiến hắn ý thức được đối phương cũng không đơn giản! Cân nhắc lợi hại, hắn chọn lùi bước. "Lục thiếu... Ta..." Nam tử kia thần sắc biến đổi, trong mắt cũng có chút vẻ cầu khẩn, Hắn sao đánh lại Nhị Chú Bạch Uyên... Lúc này, Bạch Uyên thấy đối phương không ra, hắn trực tiếp chủ động tới gần đám người, Đám người cũng tự giác tránh ra một con đường cho hắn, dù sao Lục Trần Sa còn không bảo vệ được người kia, bọn hắn tự nhiên không xen vào, Trong nhất thời, không ít người đều mang thái độ xem náo nhiệt, Bọn hắn cũng đã thấy cảnh Bạch Uyên bị hãm hại, tự nhiên biết đây là muốn đến báo thù. "Ngươi... Rốt cuộc muốn thế nào?!" Trên tay của người kia đeo một chiếc nhẫn quỷ màu đen, bên trên tràn ngập khí tức linh dị, đúng là hắn dùng quỷ vật! Bạch Uyên không nói nhảm, trong nháy mắt lao tới, đồng thời âm quỷ chi lực trong người điên cuồng tuôn ra, Đám người thần sắc biến đổi, chỉ cảm thấy một cỗ khí tức âm lãnh bao trùm toàn thân, khiến bọn họ không tự chủ được rùng mình một chút... "Ngươi thật sự cho rằng ngươi ăn chắc ta?!" Người kia thấy Bạch Uyên đánh tới, biết mình không thể lùi, trong mắt cũng hiện lên chút hung ác, Chỉ thấy quỷ khí từ chiếc nhẫn trên tay hắn tuôn ra, bao phủ lên nắm đấm tay phải, Hắn không chút do dự, hung hăng đánh thẳng về phía Bạch Uyên! Phanh! Trong nháy mắt, hai nắm đấm va vào nhau, Chỉ nghe một tiếng kêu rên, cánh tay của người kia lập tức gãy lìa, căn bản không có chút sức chống lại nào, Bạch Uyên nắm đấm không giảm thế, một quyền liền đánh vào ngực hắn, chỉ thấy ngực hắn lập tức lõm vào, trong miệng phun ra m‌á‌u tươi. Thấy một màn này, đám người thần sắc khẽ biến, cũng cảm nhận được sự chênh lệch giữa Nhất Chú và Nhị Chú, Tay phải Bạch Uyên khẽ động, trực tiếp bắt lấy cổ người kia, trong mắt tràn đầy sát ý lạnh lẽo... "Buông tha cho ta..." Thanh âm người kia khàn giọng, trong mắt lộ vẻ cầu khẩn, nói: "Ta trước đó chỉ muốn mạng sống thôi... Ta thật không có ý hại ngươi..." "C·hết!" Bạch Uyên không do dự, âm quỷ chi lực phóng thích ra, trực tiếp một quyền liền giết c·h·ết hắn ngay tức khắc! Lúc bị Lệ Quỷ tập kích, Nếu như thực lực hắn kém một chút, có lẽ đã sớm như những người khác, đầu đã nổ tung, Cho dù trong lòng đối phương có ý định gì, Nhưng một khi đã làm, phải gánh chịu hậu quả... "Giải quyết..." Bạch Uyên phủi tay, Rồi sau đó hắn cười mỉm, ngay trước mặt mọi người, trực tiếp mở ra hoạt cảnh s‌ờ t‌h‌i... Nhìn gương mặt chết không nhắm mắt của người kia, trong lòng mọi người cũng có chút sợ hãi, Vì báo thù, không tiếc đắc tội Lục Trần Sa, thậm chí đối đầu với cả đám người, Tên này, là kẻ hung hãn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận