Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 616: lại là cấm đoạn quỷ hương?!

Chương 616: Lại là cấm đoạn quỷ hương?!
“Dựa theo phân tích của ta, lời Vương gia nói, ta cảm thấy có mục đích Linh Dị Bộ dựa sát vào......” Bạch Uyên sờ lên cằm, vẻ mặt suy tư nói: “Bất quá bây giờ cục diện không rõ, bọn hắn là chú trọng lợi ích thương nhân, sẽ không dễ dàng đứng về một phe bày tỏ thái độ.”
“Về phần Linh Dị Hội, ta luôn cảm thấy thái độ của bọn hắn mập mờ, nhìn có chút không hiểu lắm......” Bọn hắn cũng không có hỏi thăm ý kiến hai người, dù sao Hàn Vũ và Vương Thanh đều chỉ đại diện cho cá nhân, không liên quan đến thế lực phía sau bọn họ, nhất là Hàn Vũ. Mặc dù nàng là Tam chú Quỷ Linh Nhân, thuộc về chiến lực cao của giới linh dị, nhưng ở Linh Dị Hội, nàng không có thực quyền, hoàn toàn không tham gia vào tầng quản lý, tự nhiên không đại diện được thái độ của Linh Dị Hội.
“Đúng là có chút phức tạp......” Chu Hàn gãi đầu, nhất thời cũng không nghĩ ra, lẩm bẩm: “Hy vọng Trương bộ trưởng có thể có biện pháp ứng phó tốt......” Bây giờ hắn có thể làm chỉ có thể tin tưởng Trương Thanh Đạo......
Mà trong lúc hai người đang nói chuyện, Vương Thanh ở hàng ghế trước đột ngột quay đầu lại, vẻ mặt kỳ quái nói: “Lão Bạch, các ngươi có ngửi thấy gì không?”
“Hử?” Bạch Uyên ngớ người, nói: “Có ai thúi lắm hả?”
“......” Vương Thanh giật giật khóe môi, nói: “Ta nói là, ngươi có ngửi thấy mùi gì kỳ lạ không, giống như có một mùi thơm cổ quái......”
“Mùi thơm?” Bạch Uyên ngớ ra, rồi hít một hơi thật sâu, lẩm bẩm: “Hình như có một chút......”
Lúc này, sắc mặt Hàn Vũ khẽ động, lên tiếng: “Đây là mùi Khu Quỷ Hương......”
“Hử?” Bạch Uyên ngớ người, rồi phản ứng lại, nói: “Bây giờ máy bay vậy mà lại dùng thứ này...... Cũng xa xỉ thật......” Khu Quỷ Hương đúng như tên gọi, công dụng chính là xua đuổi lệ quỷ, có thể đảm bảo an toàn ở một mức độ nhất định. Dù sao nếu gặp sự kiện linh dị trên máy bay, số người thương vong cũng không nhỏ......
“Có phải không......” Vương Thanh giật giật mũi, trong mắt có chút không xác định. Ngoài mùi Khu Quỷ Hương, hắn luôn cảm thấy còn lẫn một chút hương vị khác......
Hắn lắc đầu, cũng không để ý nữa. Dù sao nếu có chuyện linh dị xảy ra, với thực lực của bọn họ cũng có thể tùy ý giải quyết...... Sau hai tháng săn giết, đám người Bạch Uyên đã biết, Tam chú lệ quỷ bây giờ đã được xem là đại quỷ, còn Tứ chú quỷ thì có thể nói là vô cùng hiếm thấy. Điều này cũng giúp bọn họ hiểu rõ đại khái về vị thế của bản thân, chắc chắn là đang ở tầng trên của chuỗi thức ăn bây giờ......
Thời gian nửa tiếng thoáng chốc trôi qua, Bạch Uyên và mọi người đều nhắm mắt nghỉ ngơi, ngược lại cũng không giao lưu nhiều.
Trong lúc này, một người đàn ông trung niên mặc đồ đen đi dọc theo lối đi nhỏ đến, ánh mắt của hắn bình tĩnh, nhưng trong đôi mắt lại có một chút phấn khởi. Đúng lúc này, đám người Bạch Uyên như có cảm giác, lần lượt mở mắt.
“Làm phiền cho ta ngồi nhờ một chút, ta muốn bàn chút chuyện với bọn họ......” Người đàn ông nhìn về phía người phụ nữ xa lạ ngồi cạnh Bạch Uyên và Chu Hàn. Tuy người phụ nữ ăn mặc sang trọng, nhưng trên người không có khí tức linh dị, chỉ là người bình thường.
“Dựa vào cái gì?” Người phụ nữ cau mày, hoàn toàn không có ý định nhúc nhích.
“Dựa vào cái này......” Người đàn ông mỉm cười, đồng thời mở tay ra. Một thanh cốt đao nhuốm máu tươi xuất hiện, trên đó tràn ngập khí tức linh dị mạnh mẽ! Lại là một Tam chú Quỷ Linh Nhân!
Sắc mặt người phụ nữ biến đổi ngay lập tức, dù nàng không rõ cấp bậc của đối phương, nhưng cũng biết mình không thể trêu vào. Nàng không do dự, vội vàng đứng dậy nhường chỗ.
Người đàn ông không để ý đến đối phương, thoải mái ngồi xuống, đồng thời nói: “Là Bạch tiên sinh và Chu tiên sinh phải không?” Ánh mắt hắn nhìn về phía Bạch Uyên và Chu Hàn, trong mắt có một nụ cười.
“Ừm? Có việc?” Bạch Uyên lạnh nhạt, bình tĩnh nói.
“Xin tự giới thiệu, tại hạ Cao Vệ!” Người đàn ông tươi cười nói: “Mục đích ta đến đây, là muốn mượn hai vị một món đồ......”
“Cái gì?”
“Hai vị...... Đầu người!” Giọng của người đàn ông bình thản, như đang nói một chuyện hết sức bình thường.
Lời vừa thốt ra, không khí xung quanh trong nháy mắt trở nên ngưng trệ...... Bất quá Bạch Uyên vẫn giữ vẻ lạnh nhạt, thậm chí còn nhịn không được cười nói: “Nhận nhiệm vụ của ta?”
“Không sai.” Cao Vệ gật đầu, nói: “Tại hạ và hai vị không thù không oán, nhưng Lục gia trả thực sự nhiều tiền, ta cũng không có cách nào, mong hai vị thứ lỗi......”
“Ngươi có biết trước ngươi, có bao nhiêu tên tam chú đã t·ử t·h·iệt trong tay chúng ta không?” Bạch Uyên khoanh tay trước ngực, lạnh nhạt nói: “Chỉ với thực lực của ngươi mà muốn đến gây sự với chúng ta? Mạng của chúng ta là đồ cho không chắc?”
Người đàn ông nghe vậy thì cười, nói: “Ta biết thực lực của ngươi cường đại, không phải Tam chú bình thường có thể đối phó ...... Đừng nói ta, ngay cả là Quỷ Linh Nhân đỉnh cao Tam chú, đoán chừng cũng không đánh lại bốn người......”
“Ngươi hiểu rõ như vậy mà còn dám đến, xem ra là có chỗ dựa?” Bạch Uyên bình tĩnh, trong mắt lộ vẻ suy tư.
“Không giấu các vị, đích thật là có chút ít năng lực......” Người đàn ông mỉm cười, đồng thời lấy ra một chiếc tiểu hương đàn từ phía sau. Trên đó đang cắm ba nén hương đen, tất cả đều đang cháy, tỏa ra một thứ khí tức quỷ dị.
“Hửm?” Vương Thanh giật giật mũi, nói: “Chính là mùi này!” Mùi mà hắn ngửi thấy từ lúc lên máy bay chính là từ hương này mà ra, chỉ là vì lẫn với mùi Khu Quỷ Hương nên hắn cũng không chắc chắn.
Cao Vệ tươi cười, nói: “Xin giới thiệu một chút, đạo cụ này tên là......”
“Cấm Đoạn Quỷ Hương!” Tiếng nói của hắn chưa dứt thì đã bị Bạch Uyên cắt ngang.
“Hả?” Cao Vệ ngớ ra, nói: “Xem ra Bạch tiên sinh nhận biết thứ này?”
“Trước kia gặp qua rồi......” Bạch Uyên mỉm cười, nói: “Hút mùi của thứ này lâu, có thể cắt đứt liên hệ giữa Quỷ Linh Nhân và cộng sinh quỷ vật.”
Hắn nhìn ba nén hương trước mặt, trong mắt có chút hồi tưởng. Lúc trước hắn thấy Cấm Đoạn Quỷ Hương là của Đinh gia ở thành phố Đại Dương. Bọn họ cho Quỷ Linh Nhân dân gian thuê thứ hương này. Người nọ dựa vào hương này để g·iết Bạch Uyên, kết quả lại bị Bạch Uyên phản s·á·t, hơn nữa còn cướp được Quỷ Hương. Đó cũng là lý do Bạch Uyên và Đinh gia có thù......
Bất quá, Cấm Đoạn Quỷ Hương lúc trước chỉ có thể nhắm vào Nhất chú Quỷ Linh Nhân...... Mà Quỷ Hương trước mắt lại là nhắm vào Tam chú Quỷ Linh Nhân, điều này khiến Bạch Uyên có chút bất ngờ.
“Nếu Bạch tiên sinh đã biết, vậy ta tiết kiệm thời gian giải thích......” Cao Vệ mỉm cười, nói: “Đây là đạo cụ linh dị dùng một lần duy nhất trị giá hơn vạn, hơn nữa là ta vô tình nhặt được ở nước ngoài, nhưng dùng nó cho các ngươi, ta cảm thấy vẫn đáng giá!”
“Dùng một lần?” Bạch Uyên cau mày, nói: “Vậy thứ này hiện tại chẳng phải là không đáng một xu?”
“Hả?” Cao Vệ hơi sững người, lập tức ngây ngẩn cả người. Không phải, hiện tại trọng điểm là chuyện này sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận