Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 137: Ngươi thấy ta, ngươi thấy ta......

Chương 137: Ngươi thấy ta, ngươi thấy ta...... "Yên tĩnh!" Lúc này, giọng Bạch Uyên bình tĩnh vang lên, nói: "Nó nói chính là, nhìn thấy ta!" "Hả?" Gã trai ngẩn người. Lúc này, Bạch Uyên dưới gầm giường không có động tác, vẫn nằm im trên mặt đất, mà ánh mắt của hắn, lại nhìn chằm chằm về phía trước, chỉ thấy một đôi mắt toàn tròng trắng dã quỷ, cũng gắt gao nhìn hắn, hai bên trực tiếp chạm mắt nhau! Mà khoảng cách của cả hai không quá nửa mét! Sở dĩ hai bên có thể ở cùng một độ cao, không phải vì con quỷ kia bị treo ngược mà là vì nó chỉ là một cái đầu lâu! "Sớm nên nghĩ tới......" Vẻ mặt Bạch Uyên bình tĩnh, nhưng trong lòng lóe lên suy nghĩ, tiếng thình thịch không phải là tiếng đập cửa mà là tiếng con hàng này va vào sàn nhà...... "Sơ suất......" Hắn thở dài, cứ như vậy, đối phương vừa vào cửa đã nhìn thấy không phải gã trai trên giường mà là Bạch Uyên! Mà kế hoạch đánh lén của hắn, tự nhiên cũng tiêu tùng...... Trong lòng hắn thầm nghĩ: "Sớm biết đã nằm trên giường......" Nhưng ngay lúc này, Đầu lâu lại lần nữa phát ra âm thanh lạnh lẽo: "Ta nhìn thấy ngươi......" "Đến! Lại đây, ca ca cho ngươi nhìn kỹ chút!" Hai tay Bạch Uyên như thiểm điện, trong nháy mắt đưa ra, chộp lấy cái đầu lâu vào gầm giường......
Bạn cần đăng nhập để bình luận