Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 532: biến thái Bất Tử Chi Thân!

Chương 532: Thân Thể Bất Tử Biến Thái!
“Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, chiếc xe linh dị của ngươi đâu?” Vương Thanh trong mắt lộ vẻ ham muốn. Nếu mọi người hiện tại là một đội, thì xe của Bạch Uyên chẳng phải tương đương với xe của hắn sao, chẳng lẽ có thể miễn phí trải nghiệm...?
“Ngươi thật sự có xe à?” Hàn Vũ thần sắc khẽ giật mình, trong mắt có chút bất ngờ.
“Trước kia thì có...” Bạch Uyên nhún vai nói: “Nhưng sau đó hết xăng, ta liền ném nó ở ven đường.” Hắn nhớ lần cuối cùng mình sử dụng là khi ở Linh Dị Chi Dạ, đang chạy thì hết xăng, hắn cũng tiện tay vứt nó bên đường.
“Vứt đi rồi? Ngươi xa xỉ vậy sao?” Hàn Vũ mở to mắt nói: “Bây giờ chúng ta thường xuyên cần đi làm nhiệm vụ, có một chiếc xe chở quan tài cũng khá là tiện lợi.”
“Thôi đi.” Bạch Uyên nhếch miệng, nói: “Thứ đó không giống xe chở quan tài khác, nó dùng quỷ tinh cũng không đổ xăng được, cần phải có quỷ lái xe mới đi được.”
“Lúc đó ta có khả năng nào sai khiến được một con lệ quỷ chứ?” Nếu là bây giờ, bọn hắn có thể mua những đạo cụ linh dị chuyên dụng để sai khiến một con quỷ lái xe, ngược lại cũng có thể giải quyết vấn đề xe taxi linh dị không có xăng, nhưng tiếc là, chiếc xe đó có lẽ đã không còn, mà trên xe cũng không có hệ thống định vị nào...
“Đúng là đáng tiếc...” Hàn Vũ và những người khác gật đầu, cũng có chút tiếc nuối.
“Không sao, thực lực của chúng ta bây giờ biến thái thế này, chiếc xe đó không xứng với thân phận chúng ta nữa rồi.” Bạch Uyên cười nhếch miệng nói: “Đợi sau này mua một chiếc phong cách hơn, hoặc là loại đạo cụ linh dị biết bay.”
“Không hổ là đội trưởng, vẽ bánh hay đấy!” Vương Thanh giơ ngón tay cái lên, khen ngợi.
“Biến đi!” Khóe miệng Bạch Uyên giật một cái, rồi như nhớ ra điều gì, nhíu mày hỏi: “Lão Vương, lần này ngươi cuỗm đồ nhà mình, chẳng lẽ không lấy được đồ trang bị nào có thể bay ra à?”
“Mấy thứ đó, thật sự là không có.” Vương Thanh dang hai tay, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Không thể nào, đó là kho của Vương gia đấy, vậy mà không có sao?”
“Ngươi nghĩ cái gì thế?” Vương Thanh nhếch miệng nói: “Ta chỉ lấy một phần nhỏ thôi, nếu lấy hết, đoán chừng cả Vương gia sẽ đến học phủ báo án...” Hắn liếc Bạch Uyên một cái. Thì ra ngươi nghĩ ta cuỗm sạch kho à?
“…” Bạch Uyên ngẩn người, hắn thật sự cho rằng đối phương cuỗm sạch.
“Hơn nữa chỉ một phần nhỏ như vậy thôi, cũng là cái giá quá lớn mà ta phải trả...” Vương Thanh vừa nghĩ đến lúc đó bị truy đuổi, vẫn còn cảm thấy sợ hãi, nếu bị ông nội bắt được, chắc hắn sẽ bị hành hạ rất tàn nhẫn...
“Không sao, không sao.” Bạch Uyên mở miệng an ủi: “Lần sau ba anh em mình đi với ngươi, đảm bảo vạn vô nhất thất!”
“Đi, đến lúc đó các ngươi giúp ta cản ông nội lại, ta trực tiếp vào cuỗm!” Vương Thanh cười nhếch miệng nói.
“Ông nội ngươi?” Bạch Uyên ngẩn người hỏi tiếp: “Cũng là Quỷ Linh nhân à?”
“Chắc chắn rồi, nếu không sao có thể trông kho được chứ?”
“Mạnh lắm hả?” Bạch Uyên thần sắc khẽ động, vẻ mặt tò mò hỏi. Sống lâu không nhất thiết thực lực mạnh, nhưng xác suất lớn sẽ không phải là loại lương thiện gì.
“Không rõ, dù sao ta đánh không lại.” Vương Thanh nhún vai, rồi nói thêm: “Dù sao cũng là Tứ chú chứ ít gì?”
“...” Bạch Uyên và mọi người giật giật khóe miệng nói: “Tứ chú Quỷ Linh nhân, vậy ngươi còn kêu chúng ta đi cản hắn?!”
“Trong đội ngũ, cũng nên có người hi sinh thôi...” Vương Thanh nhún vai nói: “Vả lại, tình hình trong kho chỉ có ta quen thuộc nhất, ta nhất định là người phụ trách tìm kiếm.”
“Hóa ra ngươi không ngốc à?” Bạch Uyên thần sắc cổ quái. Giờ hắn đã hiểu rõ tại sao thằng cha này lại đồng ý cho bọn hắn cùng nhau đến cuỗm đồ nhà mình rồi, hóa ra là muốn để bọn hắn làm những việc nguy hiểm nhất...
Rất nhanh sau đó, giữa tiếng cười nói vui vẻ, bốn người chạy xe đến một vùng núi vắng vẻ. Họ đỗ xe bên đường, chuẩn bị đi bộ vào.
“Đây là núi Ngọc Ninh sao? Trông cũng không có gì đặc biệt cả.” Bốn người Bạch Uyên đứng dưới chân núi, ngước nhìn ngọn núi phủ đầy cây cối cao lớn, trông lại có chút sâu thẳm nhưng không mang lại cảm giác nguy hiểm.
“Không được sơ ý.” Bạch Uyên vẻ mặt thận trọng, chậm rãi nói: “Nếu có thể làm nhiệm vụ ác mộng thì chắc chắn lệ quỷ bên trong không đơn giản, thậm chí có thể là cấp Tam chú đỉnh cao.”
Hàn Vũ gật đầu đồng ý nói: “Cũng may, đây không phải một nơi linh dị đặc thù.” Mặc dù là nhiệm vụ cấp ác mộng, nhưng lại không giống như trường học quỷ dị hay bệnh viện tâm thần, đây không phải một không gian linh dị độc lập, mà chỉ là lệ quỷ chiếm giữ một thôn trang trên núi bình thường.
Điều này cũng có nghĩa là, lệ quỷ mạnh nhất trong đó, thực lực sẽ không quá mức biến thái, dù là lệ quỷ Tam chú đỉnh cao, thì bọn họ liên thủ cũng vẫn có cơ hội, nhưng nếu là Tam chú cỡ Nhị Đại Gia của Bạch Uyên, e rằng chỉ có cường giả Tứ chú mới đối phó được... Dù sao một bên chỉ tương đương với dã quái, còn một bên thì nắm trong tay đầu nguồn của linh dị địa vực...
“Đi thôi!” Bốn người cẩn thận từng bước đi lên con đường núi trước mắt. Mặc dù ngọn núi gồ ghề, nhưng may mắn là vẫn có dấu vết đường đi vì đã có người qua lại. Dù sao dân làng tuy sống trong rừng sâu, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ ra ngoài, đến các thị trấn nhỏ để mua sắm đồ dùng sinh hoạt.
Bốn người nhanh chóng di chuyển, muốn đến đích trước khi trời tối. Dù sao thì lệ quỷ xác suất lớn ban đêm mới xuất hiện, nhưng bọn hắn có thể tranh thủ ban ngày quan sát tình hình thôn trang, vạn nhất thật sự cần chạy trốn thì cũng không bị mất phương hướng.
Hai tiếng trôi qua rất nhanh. Bốn người vẫn không thay đổi sắc mặt, tim không đập nhanh, tiến về phía ngọn núi.
“Đây chính là Bất Tử Chi Thân sao, đúng là biến thái...” Lúc này, Vương Thanh động đậy người một chút, không khỏi cảm thán sức mạnh của Tam chú. Thể chất hiện tại của họ biến thái không gì sánh được, đơn giản tựa như siêu nhân vậy, hơn nữa không cần dùng thuốc dinh dưỡng để bổ sung năng lượng cơ thể nữa mà có thể trực tiếp hấp thụ quỷ linh lực trong trời đất để làm nguồn bổ sung.
Điều này có nghĩa, Quỷ Linh nhân Tam chú có thể không ăn không uống trong thời gian dài, mà không hề cảm thấy mệt mỏi. Cái này đã bắt đầu siêu thoát khỏi giới hạn của con người.
“Đúng là biến thái thật.” Bạch Uyên nhẹ gật đầu, cũng đầy cảm xúc. Bởi vì hắn hấp thụ một lượng lớn dược chất màu trắng để cường hóa nhục thể nên hắn cũng có Bất Tử Chi Thân có thể so sánh với Tam chú, thậm chí còn hơn một bậc. Hơn nữa, hắn vẫn chưa đạt tới giới hạn tối đa mà có thể tiếp tục nhờ viên thuốc để tăng cường thể chất. Điều này khiến hắn tò mò, nếu cứ tiếp tục tăng cường thì nhục thân sẽ đạt đến mức độ nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận