Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 214: Linh Dị Chi Dạ chân chính nguy cơ?

Chương 214: Đêm Linh Dị, nguy cơ thật sự?
Phía dưới, một học sinh vội vàng lên tiếng giải thích:
“Không phải đâu thầy…”
“Được rồi, được rồi, tất cả ngồi xuống.” Vương Ly xua tay.
Hắn biết rõ Bạch Uyên đã cứu mạng cả đám người, với lại hắn vừa rồi nói vậy cũng chỉ là để không khí bớt căng thẳng thôi.
Dù sao thì Đêm Linh Dị vừa mới kết thúc, mọi người vẫn còn hơi đắm chìm trong đó…
“Ta sẽ điểm danh qua loa thôi.” Mục đích của hắn không phải là điểm danh mà là kiểm kê số người thương vong…
Rất nhanh, điểm danh kết thúc, Vương Ly biết được tên những học sinh đã mất.
Bây giờ, lớp đặc biệt Ngũ Trung chỉ còn lại hai mươi người.
So với lúc mới khai giảng hai tháng trước với 32 người thì đã thiếu mất gần một nửa, tỉ lệ tử vong lần này không hề thấp…
Nhưng tỷ lệ tử vong ở năm trường trung học còn lại thực tế lại cao hơn!
Dù sao thì họ không có ai như Bạch Uyên đến giúp…
“Lại là một cuộc đại thanh lọc…” Vương Ly cảm thán trong lòng rồi nhìn về phía mọi người, nói:
“Đầu tiên, chúc mừng tất cả các em vì vẫn còn sống sót!”
“…” Mọi người đều có vẻ mặt khác nhau, lúc nào không hay, việc còn sống sót vậy mà đã trở thành một điều đáng để chúc mừng…
Họ hiểu rằng, thời đại hòa bình ngày xưa đã dần trôi xa khỏi họ…
“Hôm nay chúng ta chủ yếu là điểm danh.” Vương Ly hắng giọng nói.
“Về những chuyện còn lại, cần phải đợi sự sắp xếp của bộ Linh Dị ở trên.”
“Nghĩ chắc hai ngày qua mọi người đã chịu đủ hành hạ, về ký túc xá hoặc về nhà nghỉ ngơi cho tốt đi.”
Vừa nghe đến hai chữ "về nhà", vẻ mặt mọi người liền biến sắc, trong mắt không giấu được sự lo lắng.
Là Quỷ Linh Nhân, tỉ lệ sống sót của họ thực tế vẫn còn cao, nhưng người nhà của họ thì lại khó nói.
Vương Ly thấy vẻ mặt mọi người cũng đã hiểu rõ.
Ông lắc đầu rồi nói tiếp:
“Đúng rồi, về vấn đề tín hiệu, đoán chừng không bao lâu nữa sẽ khôi phục.” Đêm Linh Dị cũng không có phá hỏng tín hiệu, chỉ là vì sức mạnh linh dị nên tạm thời bị che đi thôi, không cần phải xử lý gì, tự khắc nó sẽ hồi phục.
“Được rồi, mọi người giải tán hết đi.”
Mọi người liếc nhau, rồi có người không kịp chờ đợi muốn về thăm nhà ngay…
“Bạch ca, ngươi tính sao?” Lúc này, Chu Hàn nhìn sang hắn.
“Về ký túc xá thôi.” Bạch Uyên nhún vai, hắn một thân một mình, ngược lại mất đi nhiều sự ràng buộc, ít nhất không cần trải qua cảnh sinh ly tử biệt nữa.
“Vậy ta cũng về nghỉ ngơi đây.” Cha mẹ của Chu Hàn ở thành phố khác.
Giờ cậu chạy tới cũng tốn thời gian, không chừng khi cậu đến nơi thì tín hiệu cũng đã hồi phục rồi.
Huống chi bây giờ vẫn chưa biết bộ Linh Dị có sắp xếp gì, tốt nhất cậu vẫn nên an phận ở lại thành phố Bình An…
Ngày hôm sau,
Bạch Uyên đang nằm trên giường, buồn chán nhìn trần nhà,
“Vẫn chưa tiêu hóa tốt sao?” Hắn nhìn xuống ngực mình, trong mắt lộ chút suy tư.
Vốn tưởng tối qua có thể lấy được thuốc, ai ngờ Quỷ Kiểm vẫn không có chút động tĩnh gì.
“Ăn nhiều vậy, đoán chừng phải mất một thời gian mới tiêu hóa được…” Trong lòng hắn có dự đoán, ngược lại cũng thấy hợp lý.
Dù sao toàn bộ Đêm Linh Dị xuống tới, hắn đã nuốt chửng cả mấy chục con lệ quỷ.
Tuy ăn thi quỷ cấp thấp thì hàm lượng không cao nhưng ít nhất cũng có được một khối quỷ tinh, mạnh hơn cái loại âm quỷ yếu gà.
Huống chi còn có song sinh quỷ thuộc loại lệ quỷ chất lượng cao…
“Chỉ xem là sẽ cho thuốc gì thôi…” Hắn sờ lên ngực mình, trong mắt mang theo vẻ chờ đợi.
Đúng lúc này, nhóm của lớp đặc biệt có một tin nhắn thông báo:
“@ Mọi người, các bạn học chú ý, tám giờ sáng ngày kia, xin mời tất cả tập trung ở thao trường trường!”
“Sự việc rất khẩn cấp, liên quan đến an nguy của toàn bộ thành phố Bình An, mong mọi người có thể có mặt!”
“Ừ?” Bạch Uyên ngạc nhiên, trong mắt lộ ra một chút bất ngờ.
Lẽ nào lại có nguy cơ mới?!
Bây giờ Đêm Linh Dị vừa kết thúc, lại tới một đợt sự kiện lớn?
Hắn xoa xoa đầu, đến cả một tên cuồng sát quỷ như hắn còn có chút không chịu nổi…
“Hỏi một chút xem.” Hắn đảo mắt một vòng rồi bấm điện thoại cho Vương Ly.
“Alo, thầy Vương, có chuyện gì sao?”
“…” Vương Ly bên kia im lặng một hồi rồi nói tiếp:
“Đêm Linh Dị vẫn chưa kết thúc.”
“Hả?” Bạch Uyên giật mình, nhìn qua bệ cửa sổ thấy ánh nắng dịu dàng, hắn nói:
“Không thể nào? Con thấy thời tiết rất tốt mà.”
“Không phải thành phố Bình An, mà là thành phố Quang Thần bên cạnh chúng ta!”
“Ừm? Thành phố bên cạnh?” Bạch Uyên kinh ngạc, rồi chợt nhớ đến vệt màu đen mà hắn thấy ở chân trời trước đây.
Thật sự có thành phố vẫn còn ở trạng thái Đêm Linh Dị?
“Vậy chúng ta qua đó làm gì? Với lại việc này hình như không liên quan đến Bình An?”
“Chuyện hơi phức tạp.” Vương Ly suy tư một lát rồi nói tiếp:
“Ngày kia đến hiện trường, thầy sẽ giải thích cho các em.”
“Đến lúc đó không cần các em xử lý, bộ trưởng tổng bộ hẳn là sẽ đến!”
“Bộ trưởng?!” Bạch Uyên kinh ngạc, trong mắt lộ ra chút bất ngờ.
Tuy hắn không phải người của bộ Linh Dị, nhưng cũng tương đối hiểu rõ cấp bậc của bộ Linh Dị.
Cao nhất dĩ nhiên là bộ Linh Dị Đại Hạ, hay còn gọi là tổng bộ!
Cấp tiếp theo là bộ linh dị cấp tỉnh, mà ở tỉnh Giang Ninh nơi hắn đang ở thì bộ trưởng linh dị là Vệ Phong, người đã giải quyết sự kiện sông Bình An lần trước!
Còn thấp hơn một cấp nữa thì chính là bộ linh dị của từng thành phố, bộ trưởng bộ Linh Dị thành phố Bình An là Chung Lân!
“Bộ trưởng tổng bộ, chẳng phải là người mạnh nhất Đại Hạ Quốc?” Bạch Uyên sờ cằm, trong mắt mang theo suy tư.
Đương nhiên là không tính đến các thế lực linh dị khác,
Nhưng dù sao đi nữa, việc lên được chức bộ trưởng tổng bộ, chắc chắn phải là quỷ linh nhân đỉnh cấp của thế giới này…
“Nghiêm trọng đến mức vậy sao…” Bạch Uyên lẩm bẩm một tiếng, trong lòng không ngừng suy tính.
Sự kiện sông Bình An lần trước, tổng bộ còn chưa ra mặt, mà do bộ trưởng linh dị tỉnh Vệ Phong và mấy cường giả khác cùng nhau giải quyết.
Hắn tự nhủ:
“Đây mới là nguy cơ thật sự của Đêm Linh Dị sao…” Vốn tưởng đã kết thúc rồi, ai ngờ đâu đây mới chỉ là bắt đầu?
Tâm thần của hắn khẽ động, vội vàng mở app Quỷ Linh.
Bên trên các bài đăng, tất cả đều xoay quanh Đêm Linh Dị, và một số thì đang thảo luận về sự kiện ở thành phố Quang Thần.
Hắn mở một video lên, thấy được toàn cảnh của thành phố Quang Thần bây giờ.
Chỉ thấy những thành phố khác đều có bầu trời trong xanh, nhưng duy chỉ có Quang Thần vẫn bị màn đêm quỷ dị bao phủ, ẩn chứa vô vàn nguy cơ chết người…
Trong mắt Bạch Uyên có vẻ ngưng trọng, chỉ nhìn qua đoạn video thôi mà lòng hắn đã dâng trào cảm giác nguy hiểm.
“Chắc là sẽ không để cho chúng ta tiến vào Quang Thần chứ?” Trong lòng hắn lẩm bẩm, vừa rồi Vương Ly đã nói là không cần bọn hắn phải ra tay mà.
Đến cả hắn còn chưa chắc có thể bảo toàn mạng sống, những người khác mà vào Quang Thần thì đúng là tự dâng mạng…
“Chắc chúng ta chỉ là quân xanh thôi, đằng nào cũng có bộ trưởng tổng bộ, không đến lượt chúng ta là mấy con tôm tép này đâu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận