Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 860: sờ thi, hắn là chuyên nghiệp!

"Lại còn ẩn giấu một con lệ quỷ ba sao, thật sự là không ngờ tới."
"Bất quá cũng xui xẻo, vừa mới thả ra đã bị áp chế ngay."
Lúc này, những người trong Liên Minh Trật Tự cảm thấy tâm trạng rất tốt, không những giữ được mạng, còn ép Bạch Uyên lộ ra át chủ bài, có thể nói là song hỷ lâm môn.
Dù cái đầu lâu quỷ kia trong nháy mắt đã bị trấn áp, nhưng nếu nó đột nhiên xuất hiện, bọn hắn ít nhất cũng có ba bốn người bị trọng thương thậm chí là bị giết ngay lập tức.
"Đồ ngốc..." Bạch Uyên liếc nhìn đám người, căn bản không thèm để ý,
Một đám người sắp chết đến nơi rồi...
Hắn thả đầu lâu quỷ ra, chỉ là để kiểm chứng một vài chuyện mà thôi.
Lúc này, Bạch Uyên nhìn gã hề quỷ bên cạnh, trong mắt lộ vẻ trầm tư.
Mà gã hề quỷ phụ trách bộ phận cáp treo không hề dừng lại giữa không trung, mà trong nháy mắt đã rơi xuống mặt đất.
Rất nhanh, cáp treo đã xuống tới mặt đất an toàn, tốc độ cũng giảm dần, cuối cùng dừng hẳn.
Lúc này,
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng kết thúc...
"Các vị, chơi có vui vẻ không?" Lúc này, gã hề mặt quỷ mang theo nụ cười nham nhở, nhìn về phía Bạch Uyên và mọi người.
Mà đám người thấy bộ dạng của đối phương như thế, lại nhớ đến những đồng đội đã chết, trong lòng bỗng chốc bốc hỏa,
Nơi này căn bản không hề coi mạng người ra gì, cái gọi là trò chơi tham quan, chẳng qua là để bọn hắn mang theo nỗi sợ hãi mà chết thôi.
Bất quá đám người tuy biết vậy, nhưng lại chỉ có thể kìm nén cơn giận, không dám nói gì với gã hề quỷ.
Nhỡ chọc giận đối phương, làm trò vui quỷ dị sớm bắt đầu thì bọn hắn mới là tội đồ...
Lúc này, một người cố nén giận dữ, lên tiếng hỏi:
"Không phải nói chỉ cần chơi trò chơi tham quan là có thể tìm lại được đồ vật đã mất sao?"
"Hì hì..." Gã hề quỷ cười quái dị một tiếng, sau đó lực lượng quỷ dị trong người bắt đầu dao động, tựa hồ trở nên càng thêm đáng sợ, khiến người ta không khỏi sinh lòng e dè.
Và ngay lúc này,
Mọi người lại lộ vẻ chấn động, chỉ thấy lực lượng quỷ dị vốn đã biến mất của bọn họ lại lần nữa xuất hiện,
"Thật sự khôi phục?" Trong mắt mọi người tràn đầy kinh ngạc, nhưng rất nhanh, vẻ mặt bọn họ liền ngẩn ra, sắc mặt cũng trở nên khó coi.
Lực lượng của bọn họ dù đang khôi phục, nhưng cuối cùng lại dừng lại ở trạng thái đỉnh phong của một sao,
Tuy bọn họ mạnh hơn trước không ít, nhưng vẫn không có tác dụng gì...
Trước có thể chống đỡ một giây thép gai chém, hiện tại chắc là có thể chịu hai giây cũng không có ý nghĩa gì lớn...
Muốn thật sự bảo toàn tính mạng, ít nhất cũng cần khôi phục đến trạng thái bất tử mới được.
"Muốn lấy lại đồ đã mất, thì tiếp tục tham quan đi!" Gã hề quỷ cười một tiếng, sau đó quay người chuẩn bị rời đi.
"Chết tiệt!" Đám người không khỏi thầm chửi trong lòng,
Thật ra bọn họ đã có chuẩn bị tâm lý, mình không thể khôi phục hoàn toàn thực lực, nhưng cáp treo này cho bọn họ khôi phục thật sự là quá ít,
Đừng nói đến cấp ba lời nguyền, thậm chí ngay cả thực lực cấp hai cũng không có...
Nếu cứ theo tiến độ này, bọn họ e là phải hoàn thành ít nhất mười trò chơi tham quan mới có thể khôi phục được thực lực vốn có.
Vừa dọn dẹp xong cái cáp treo này thôi, đã có năm người chết, trực tiếp hao tổn gần một phần ba số lượng,
Nếu thực sự muốn tham quan mười trò, vậy bọn họ về cơ bản là toàn quân bị diệt rồi.
Và trong lúc mọi người đang nghĩ như vậy thì một người trong đó chợt quát lớn:
"Ngươi làm gì đấy?!" Chỉ thấy không xa, Bạch Uyên đang đến gần mấy cái xác chết không đầu, đang sờ soạng cái gì đó.
"Sờ xác." Bạch Uyên liếc mắt nhìn đối phương, nói:
"Người chết rồi, mấy thứ này không thể lãng phí được."
Vừa dứt lời, hắn đã nhanh chóng lấy hết toàn bộ đồ vật quỷ dị trên người một xác chết.
Tuy rằng đối phương chết gọn gàng và dứt khoát, nhưng bản chất của hắn vẫn là người mang quỷ linh cấp bốn, chiến lợi phẩm trên người ít nhất cũng phải có giá trị vài vạn quỷ tinh.
Một màn này,
Tuy khiến sắc mặt của đám Khương Nhiên biến đổi, trong mắt bốc hỏa,
"Chết tiệt, dừng tay lại!" Một giây sau,
Hơn mười người lập tức bao vây lấy Bạch Uyên, đồng thời gọi ra những con quỷ vật cộng sinh của bản thân, trông như sắp sửa động thủ đến nơi.
"Sao? Muốn đánh nhau?" Bạch Uyên nhướng mày, trên mặt mang nụ cười, nhưng trong mắt lại ánh lên một vòng hàn ý.
"Trả lại đồ vật ngươi vừa lấy xuống đây!" Khương Nhiên híp hai mắt, lạnh lùng nói:
"Bọn họ là người của Liên Minh Trật Tự, di sản trên người đương nhiên là phải thuộc về chúng ta."
Bạch Uyên liếc nhìn đám người, nhưng lại không nói thêm gì.
Giới quỷ dị vốn là nơi kẻ mạnh hiếp kẻ yếu, huống chi đám người này vẫn là kẻ thù mà hắn phải giết, đương nhiên là không có chuyện trả lại di sản.
Hắn nhếch mép cười một tiếng, nhìn đám người đang bao vây lấy mình, trong mắt ánh lên một vòng tham lam, ý của hắn không cần nói cũng hiểu,
Đồ của các ngươi sớm muộn gì cũng là của ta!
Trong nháy mắt,
Đôi mắt đám người bừng bừng giận dữ, ngay lập tức không chút do dự, dẫn theo quỷ vật cộng sinh, vây giết tới!
Không đối phó được lệ quỷ, lẽ nào không đối phó được ngươi Bạch Uyên à?
"Sao lại muốn chết chứ?" Bạch Uyên lắc đầu, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Ngay lúc đó,
Một tên trọc đầu thân thể cao lớn vạm vỡ cầm trong tay một thanh búa lớn dính máu, hung hăng bổ về phía Bạch Uyên,
Dù bây giờ hắn chỉ có thực lực một sao, nhưng uy thế của nó vẫn đáng sợ vô cùng, nhất là loại công kích mang tính sắc bén của quỷ vật cộng sinh, càng có thể hoành hành trong đám người mang quỷ linh cấp thấp.
Bạch Uyên vẫn bình tĩnh, mãi đến khi đối phương áp sát, tay phải của hắn nhanh như chớp giáng xuống!
Rầm!
Trong nháy mắt, tráng hán phun máu tươi, bay ngược ra sau, đè lên hai người phía sau.
Mọi người thấy cảnh này, bước chân ngay lập tức chững lại, trong mắt thoáng hiện một vòng sợ hãi,
Ngay cả đầu não Khương Nhiên cũng nghiêm mặt, nhìn chằm chằm vào Bạch Uyên.
Vừa rồi tuy đối phương chỉ là tung một đòn bình thường, nhưng lại bộc phát ra thực lực hai sao!
Bọn hắn cũng chỉ mới một sao, nhưng đối phương lại có thể phát huy sức chiến đấu của hai sao?!
Dù chỉ cách nhau một cấp bậc, nhưng bọn hắn bị vây kín thế này cũng chưa chắc có thể giải quyết được hắn.
"Ngươi?!" Gã tráng hán cầm búa lớn kinh hãi, tay ôm chặt miệng vết thương của mình, chỉ cảm thấy cú đấm vừa rồi kia như đấm xuyên cả người hắn.
"Đừng có chọc ta." Bạch Uyên liếc mắt nhìn đám người, cười nói:
"Chúng ta cho dù muốn đánh thì cũng chờ lúc phục hồi lại thực lực rồi đánh, được không?"
"Lẽ nào các ngươi cam tâm cứ như vậy bị giết?"
"..." Mọi người nghe thấy thế, trong lòng bỗng chốc không còn ý định giết chóc nữa.
Bọn họ là những người mang quỷ linh cấp bốn, sở hữu nhiều loại thủ đoạn nghịch thiên, đương nhiên là không cam tâm cứ như vậy bỏ mạng.
Dù chết, cũng phải khuấy động một trận chiến kinh thiên động địa...
Bây giờ thực lực bị phong ấn, sức chiến đấu không bằng một phần ngàn ngày trước, cứ thế chết đi thật sự quá uất ức.
Thấy mọi người thức thời như vậy, Bạch Uyên cũng không để ý nữa, mà bắt đầu chuyên tâm sờ xác,
Trong nháy mắt,
Hắn đã sờ soạng toàn bộ xác chết xung quanh, ngay cả một khối quỷ tinh cũng không bỏ lại,
Có người còn có quần đùi là trang bị quỷ dị, cũng bị hắn lột xuống hết...
Sờ xác, hắn là chuyên nghiệp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận