Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 779: ngươi xâu như vậy, người trong nhà biết không?

Chương 779: Ngươi ngông nghênh như vậy, người nhà ngươi biết không?
Bây giờ không có quỷ tệ để tiêu hao, mặt quỷ kia cũng chỉ có thể hao phí lực lượng bản nguyên của chính mình! Quỷ tệ thì tương đương với phiếu đã trả tiền, có thể tùy ý sử dụng, mà lực lượng bản nguyên của nó chính là tiền mặt của mình. Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, nó không muốn tùy tiện tiêu hao lực lượng bản nguyên. Hơn nữa bây giờ muốn cưỡng ép rời khỏi nơi đây, đối với nó gánh vác cũng không nhỏ, dù sao trận pháp linh dị bốn phía có thể hạn chế những tồn tại dưới Lục chú...
Trong chốc lát, Quỷ Kiểm phóng thích lực lượng ra, chuẩn bị mang theo Bạch Uyên cưỡng ép rời đi nơi này. Nhưng ngay lúc này, nó dường như nhận ra điều gì, bỗng nhiên thu lực lượng lại, đồng thời nói: “À... Giống như không cần...”
“Quỷ ca, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao?” Bạch Uyên sắc mặt khẽ giật mình, bản năng hỏi.
Quỷ Kiểm mở miệng nói: “Viện quân của ngươi tới rồi...”
“Viện quân?” Bạch Uyên ngơ ngác, tiếp đó trong mắt có một vòng kinh hỉ, nói: “Hiệu trưởng tới rồi sao?” Viện quân của hắn ngoài Trương Thanh Đạo, dường như không còn ai khác...
Mà sự hưng phấn của hắn còn chưa kéo dài được bao lâu, Quỷ Kiểm trong người lại lần nữa nói: “Quỷ tệ của ngươi sắp hết rồi...”
“Nhanh vậy?!” Sắc mặt Bạch Uyên chấn động, tiếp đó nhìn vào số quỷ tệ của mình. Quả nhiên, ban đầu hơn vạn quỷ tệ, đã chỉ còn lại hơn một ngàn...
Quỷ Kiểm mở miệng giải thích: “Một Quỷ Linh nhân khác thực lực hơi mạnh, che giấu khí tức trước mặt hắn hao tốn nhiều quỷ tệ quá...”
“...” Bạch Uyên trong nháy mắt bất đắc dĩ, đồng thời trong lòng cũng có một chút kiêng kỵ. Chẳng lẽ linh dị này đã che giấu một Lục chú Quỷ Linh nhân sao?!
Giờ phút này, Quỷ Kiểm lại lần nữa nói: “Ta lập tức phải rút lực lượng của ta về, chính ngươi có thể kéo dài một hai phút chứ?”
“...” Khóe miệng Bạch Uyên giật một cái. Hắn bản năng muốn nói không thể, nhưng nghĩ đến bây giờ quỷ tệ đã hết, Quỷ Kiểm nếu tiếp tục ẩn nấp khí tức của hắn, sẽ hao phí lực lượng bản nguyên, điều này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến sự khôi phục của Quỷ Kiểm, tương lai có thể cần nuốt mấy lần lệ quỷ mới có thể bù đắp lại.
Lúc này, thấy Bạch Uyên có chút do dự, Quỷ Kiểm mở miệng nói: “Nếu như xuất hiện nguy hiểm tính mạng, ta sẽ bảo toàn mạng cho ngươi!”
Trong chốc lát, Bạch Uyên như bị tiêm một mũi thuốc trợ tim, trong nháy mắt lên tinh thần: “Ta đi thử một chút xem sao.”
Một giây sau, quỷ tệ của hắn hoàn toàn cạn kiệt, mà lực lượng của Quỷ Kiểm cũng theo đó rút về.
Cũng gần như cùng một thời gian, một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt Bạch Uyên, chính là lão quái vật Ngũ chú đang luôn tìm kiếm hắn!
“Nhanh như vậy?!” Đáy mắt Bạch Uyên có một vòng ngưng trọng. Hắn vốn còn muốn thử dựa vào lực lượng của mình để ẩn nấp một chút, ai ngờ đối phương lại hiệu suất như vậy... Lúc này, hắn mới biết nếu không có sự giúp đỡ của Quỷ Kiểm, hắn đã sớm gặp chuyện rồi...
“Một Quỷ Linh nhân Tam chú, cũng dám xâm nhập Linh Dị hội ta?!” Gã đàn ông trung niên lộ rõ sát ý trên mặt, chậm rãi nói: “Gọi trưởng bối sau lưng ngươi ra đây đi!” Gã không tin chỉ một mình Bạch Uyên có thể chui vào Linh Dị hội, hơn nữa còn cứu được Hàn Vũ ngay trước mắt gã.
Nghe những lời này, Bạch Uyên mặt lạnh tanh, trong mắt có chút khinh thường, chậm rãi nói: “Chỉ bằng ngươi mà muốn sư phụ ta xuất thủ?” Hắn trong nháy mắt hiểu đối phương nghi ngờ sau lưng hắn có người, đương nhiên là chuẩn bị lợi dụng điểm này để kéo dài thời gian...
Nhưng mà, vào thời khắc này, một đạo công kích linh dị cuồng bạo trong nháy mắt đánh tới! Không hề phòng bị, bụng của hắn trực tiếp bị đâm xuyên, thậm chí không kịp có bất kỳ phản ứng nào. Mặt Bạch Uyên tái mét, hoàn toàn không ngờ đối phương sẽ quyết đoán như vậy...
“Giết ngươi, người đứng sau ngươi tự nhiên sẽ xuất hiện.” Vẻ mặt người đàn ông trung niên hờ hững. Rõ ràng đây là một kẻ không thích nhiều lời.
Bạch Uyên nghiêm mặt, đồng thời lực lượng linh dị trong cơ thể phun trào, cấp tốc hồi phục vết thương ở bụng.
“Ồ?” Đôi mắt người đàn ông trung niên thoáng kinh ngạc, lẩm bẩm: “Tốc độ hồi phục này, xem ra ngươi không phải Tam chú bình thường rồi...”
Nhưng vào lúc này, mặt Bạch Uyên lạnh như băng, trong nháy mắt trên cơ thể nổi lên hai bóng quỷ một đen một trắng, lực lượng lệ quỷ cường đại cũng nhanh chóng tràn ra!
“Hửm? Vậy mà đã gần đến ngưỡng Tứ nguyền?” Sắc mặt người đàn ông trung niên khẽ dao động, chậm rãi nói: “Trong nước Đại Hạ, vậy mà có loại thiên tài như ngươi?” Sự thể hiện thiên phú của Bạch Uyên khiến hắn có chút kinh dị, điều này có nghĩa tương lai đối phương có khả năng rất lớn đột phá Ngũ chú... Cho dù là vãn bối ưu tú nhất của Linh Dị hội bọn họ, cũng không có thực lực như vậy...
“Hình như ngươi có vẻ quen...” Người đàn ông trung niên nhắm mắt lại, tiếp đó trong nháy mắt nghĩ ra điều gì đó, nói: “Ta nhớ ra rồi, ngươi là Bạch Uyên của Linh Dị bộ?”
Bạch Uyên thấy đối phương nhận ra mình, thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng có thể tiếp tục trì hoãn được một chút thời gian.
Nhưng ngay lúc này, người đàn ông trung niên mỉm cười, nói: “Giết ngươi còn có thể nhận được 200.000 quỷ tinh, không tệ...”
Trong chớp mắt, gã lại tung ra một đòn công kích linh dị. Dù Bạch Uyên đã hết sức cẩn thận, nhưng vẫn bị đánh nát cánh tay phải. Trong mắt hắn nổi lên sự tức giận, đồng thời dùng lực lượng linh dị để cánh tay nhanh chóng tái sinh.
Nhìn thấy bộ dạng này của Bạch Uyên, người đàn ông trung niên mỉm cười, nói: “Có phải ngươi muốn lôi cái tên Trương Thanh Đạo kia ra để dọa ta không? Dám xâm nhập Linh Dị hội ta, cho dù kẻ che chở các ngươi bây giờ xuất hiện, ngươi cũng vẫn phải chết. Hơn nữa hắn một câu cũng không dám nói, ngươi tin không?”
Bạch Uyên nghe vậy, ngẩng đầu lên, chậm rãi nói: “Ngươi ngông nghênh như vậy, người trong nhà của ngươi biết không?”
“Hả?” Người đàn ông trung niên ngớ người, nói tiếp: “Xem ra ngươi không tin sao?”
“Thôi, cứ giết ngươi trước đã rồi tính, quay đầu để Trương Thanh Đạo tới nhặt xác vậy...”
Trong nháy mắt, một luồng lực lượng linh dị vô cùng kinh khủng bộc phát ra trong cơ thể gã, đồng thời trong mắt nổi lên sát ý lạnh lẽo. Bạch Uyên thấy vậy, vẻ mặt nghiêm túc. Hắn từ từ đặt Hàn Vũ phía sau xuống, sợ dư âm của trận chiến lan đến đối phương. Bây giờ Hàn Vũ đã là hơi thở mong manh, không thể chịu nổi bất cứ sự va chạm nào.
Nhưng vào lúc này, Quỷ Kiểm trong cơ thể Bạch Uyên nói: “Yên tâm đi, quá trình thôn phệ của con nữ thi kia chưa kết thúc, con nhóc này sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào.” Nếu như thật sự muốn giết Hàn Vũ, Linh Dị hội sớm đã ra tay rồi.
Nghe được những lời này, Bạch Uyên hoàn toàn yên tâm, không còn lo lắng gì nữa. Quả nhiên, chỉ thấy người đàn ông trung niên kia khẽ dao động, thậm chí chủ động tăng thêm một lớp linh dị bảo vệ cho Hàn Vũ. Lúc này, Bạch Uyên hít một hơi thật sâu, lực lượng trong cơ thể không ngừng phun trào, ánh mắt chăm chú nhìn người đàn ông trung niên, trong mắt cũng nổi lên một vòng sát ý.
“Sao? Ngươi muốn cùng ta qua hai chiêu?” Đôi mắt người đàn ông trung niên thoáng kinh ngạc. Gã chưa từng gặp một vãn bối nào dũng cảm như vậy. Dù sao chênh lệch giữa hai người là hai đại cảnh giới, hoàn toàn không phải ở cùng một đẳng cấp...
Bạn cần đăng nhập để bình luận