Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 661: điên cuồng xoát quỷ!

Chương 661: Điên cuồng cày quỷ!
Nhưng vào lúc này, Vương Thanh đang muốn tung chiêu Quỷ Linh Đang, lại bị Bạch Uyên cản lại, "Lão Vương, nghỉ một chút đã..."
"Hả... Không cần thiết sao?" Vương Thanh ngớ người, nói: "Ta cảm thấy trạng thái của mình vẫn ổn mà..."
Bạch Uyên trừng mắt nhìn đối phương một cái, nói: "Nói nhảm, người chính diện chịu đòn là ta!"
"Hả..." Vương Thanh gãi đầu, cũng không nói gì thêm. Vừa rồi trong quá trình chém giết với con Tam Chú quỷ kia, Bạch Uyên mới là chủ lực, hứng chịu phần lớn sát thương, tự nhiên tiêu hao không ít.
"Nghỉ ngơi một lát, hồi phục lại trạng thái." Bạch Uyên rời khỏi bẫy rập, đi đến bên cạnh Vương Thanh, đồng thời nói: "Hơn nữa, vừa nãy không thấy con Nhị Chú quỷ nào xuất hiện, có lẽ khu vực sân vận động này tạm thời không có quỷ, chờ một chút rồi tính..."
Vương Thanh gật nhẹ đầu, ngược lại là thu Quỷ Linh Đang lại.
Ngay lúc này, Quỷ Kiểm bồng bềnh tới, há miệng phun ra từng khối Quỷ tinh nguyên sinh và các dị vật linh dị...
Trong số dị vật linh dị có hai loại, một loại là da người nhợt nhạt lớn cỡ bàn tay, số lượng khá nhiều, hiển nhiên là do Lệ Quỷ Nhị Chú bạo ra. Còn lại là một cục thịt tròn vo, nếu lại gần thì có thể nghe thấy tiếng tru quỷ dị, phảng phất là vật sống, đó chính là vật từ Lệ Quỷ Tam Chú rơi ra.
Bạch Uyên và mọi người quan sát một chút, sau đó thu dọn sạch. Bọn họ không phải là thầy giám định dị vật chuyên nghiệp, tự nhiên không đoán được công dụng của các loại tài liệu này, chỉ có thể xử lý sau đó.
"Đáng tiếc không có trang bị linh dị..." Bạch Uyên lắc đầu, trong mắt thoáng chút tiếc nuối, dù sao thứ đó mới là đáng giá nhất...
"Sau này chắc chắn sẽ có thôi." Hàn Vũ mỉm cười, nói: "Chúng ta đây chẳng phải mới bắt đầu sao..."
"Cũng phải..." Bạch Uyên gật đầu, rồi nuốt một đạo cụ linh dị, bắt đầu hồi phục lại sức mạnh linh dị tiêu hao trong cơ thể.
Vương Thanh và mọi người im lặng chờ đợi. Dù hiện tại gần đây không có lệ quỷ, nhưng họ cũng không nôn nóng. Bây giờ là Linh Dị Chi Dạ, thêm việc bọn họ cố ý chọn thành phố Bắc Xuyên - nơi nồng độ quỷ linh lực thay đổi lớn nhất, chắc không lâu nữa sẽ có lệ quỷ đi lang thang đến khu vực này...
Thời gian chớp mắt một ngày trôi qua.
Trong sân vận động trung tâm thành phố Bắc Xuyên, thỉnh thoảng lại phát ra tiếng rít kinh khủng, làm người nghe lạnh gáy.
Lúc này, bên trong sân vận động, có mấy chục con lệ quỷ bò trên mặt đất. Trong đó riêng lệ quỷ Tam Chú đã có năm con, còn lại đều là loại Nhị Chú đỉnh cấp... Đội hình này đã có thể coi là kinh khủng, đủ để nghiền ép phần lớn đội nhóm Quỷ Linh Nhân, thậm chí các đội linh dị xếp hạng cao cũng chưa chắc giải quyết được.
Nhưng chính đám lệ quỷ đáng sợ này lúc này lại đang kinh hãi, bị bốn người Quỷ Linh Nhân hành hung...
"Để cho ngươi la hét!" Lúc này, Bạch Uyên cầm đầu lâu quỷ trong tay, một mình hành hung ba con lệ quỷ Tam Chú!
Hàn Vũ bên cạnh cầm đại liêm đao màu đen, không ngừng áp chế hai con Tam Chú, còn Chu Hàn thì khiêng quan tài đen, triệu hồi pháo đài linh dị ở phía xa yểm trợ hỏa lực. Anh ta bây giờ vẫn còn không ít sinh mệnh năng lượng, không cần cố kỵ tiêu hao tuổi thọ.
Chỉ có Vương Thanh vì vấn đề công trạng nên không ra tay bạo lực, mà tiến hành các công việc phụ trợ.
Về phần đám lệ quỷ Nhị Chú đỉnh cấp còn lại, đã bị hơn trăm con Tiểu Ảnh Quỷ Bạch Uyên triệu hồi ra áp chế chặt chẽ. Đối mặt với chiến quần thể như này, kỹ năng triệu hồi quỷ ảnh của Bạch Uyên phát huy tác dụng cực lớn, nếu không tùy ý đám Nhị Chú quỷ công kích, cũng sẽ rất phiền toái.
Dưới sự công kích tổng lực của bốn người, chỉ trong mấy phút, trận chiến đã đi đến hồi kết. Năm con Tam Chú quỷ đều bị đánh trọng thương, linh dị lực trong cơ thể gần như cạn kiệt, ngay cả hồi phục vết thương cũng không làm được, tự nhiên không thể ra được chiêu công kích linh dị nào.
Còn lại mấy chục con Nhị Chú quỷ thì sớm biến mất, bị Quỷ Kiểm nuốt chửng. Cứ có Nhị Chú nào trọng thương, Quỷ Kiểm sẽ lập tức nuốt nó. Nhận được "đồ ăn" tươi rói, Quỷ Kiểm vô cùng phấn khích, tâm trạng tốt lên rất nhiều...
"Cho các ngươi cơ hội, mau gọi... hừ... gọi đồng bọn ra!" Ánh mắt Bạch Uyên nhìn năm con Tam Chú quỷ, ngược lại không vội cho Quỷ Kiểm nuốt, mà muốn dụ ra thêm quỷ.
Năm con Tam Chú quỷ không hiểu lời hắn nói, nhưng theo bản năng, chúng vẫn phát ra âm thanh kêu gọi đồng bọn...
Trong chớp mắt, từ trong bóng tối, xuất hiện mấy chục con lệ quỷ cấp Nhị Chú, khiến sắc mặt Bạch Uyên và những người khác đại hỉ...
Cứ như vậy, sau mười phút hành hung, đến khi trong bóng tối không còn con lệ quỷ nào xuất hiện, "Không còn à?" Bạch Uyên nhìn đám Tam Chú quỷ bị thương trên đất, lẩm bẩm: "Đồ vô dụng, chỉ có một lũ tép riu, sao còn dám ra ngoài?"
"...” Lũ lệ quỷ dưới đất trong mắt đầy oán độc, gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Uyên, đồng thời miệng phát ra những tiếng kêu khó nghe.
"Bọn nó có vẻ đang chửi mình?" Bạch Uyên ngớ ra, lên tiếng nói.
Vương Thanh và mọi người bên cạnh gật đầu. Ngươi ép chúng đến kiệt quệ lại còn chê, lệ quỷ cũng có tự ái chứ.
"Tố chất kém thật..." Bạch Uyên lầm bầm, sau đó phất tay. Quỷ Kiểm thấy vậy trong nháy mắt đại hỉ, lập tức nuốt hết lũ lệ quỷ Tam Chú trên mặt đất, bắt đầu tiêu hóa một cách thích thú.
"Đây là con âm chú quỷ cấp Tam Chú thứ 32 rồi phải không?" Bạch Uyên sờ cằm, trong mắt đầy vẻ hưng phấn, bởi vì đám lệ quỷ bò trên đất này chủ yếu công kích bằng âm thanh nên Bạch Uyên đã đặt tên cho nó là Âm Chú Quỷ.
"Nhầm rồi, là 33 con..." Lúc này, giọng Quỷ Kiểm vang lên trong đầu Bạch Uyên.
Quỷ Kiểm lúc này vô cùng hưng phấn, sau khi nuốt một lượng lớn lệ quỷ, vết thương của nó tiếp tục hồi phục, hai mắt thậm chí còn ánh lên quỷ huyết quang.
Bạch Uyên gật đầu, trong mắt cũng tràn đầy vui mừng. Chỉ hơn 30 con Tam Chú quỷ mà đã giúp hắn kiếm được hơn 50.000 quỷ tệ, cộng thêm mấy con quỷ cấp Nhị Chú khác, số quỷ tệ hiện tại của hắn đã lên đến hơn 70.000.
Mà đây vẫn chỉ là thành quả của ngày đầu tiên. Bẫy rập linh dị mà họ đã bố trí còn có thể duy trì trong ba ngày!
"Sau Linh Dị Chi Dạ này kết thúc, biết đâu có thể mua được thi thể Hà Nữ Bình An..." Bạch Uyên liếm môi, lòng không khỏi dâng lên vẻ kích động.
Và đây vẫn chỉ là số quỷ tệ thu được. Lượng lớn năng lượng lệ quỷ thế này chắc chắn sẽ giúp Quỷ Kiểm sản xuất các loại dược hoàn biến thái, để thực lực của hắn tăng thêm một bước nữa.
Lúc này khóe miệng Bạch Uyên hơi nhếch lên, dù cố gắng kiềm chế hết sức nhưng vẫn không thể giấu được nụ cười.
Điều đáng tiếc duy nhất là các chiến lợi phẩm thu được từ đám lệ quỷ này chỉ có giá khoảng sáu bảy vạn tệ, chưa được một nửa chi phí bẫy rập linh dị. Dù sao thì Âm Chú quỷ cũng có xác suất rớt đồ linh dị trang bị rất thấp.
Đây cũng là lý do phần lớn mọi người sẽ không bố trí bẫy rập linh dị kiểu quy mô như này, ngay cả những thế lực lớn mạnh nhất cũng sẽ cân nhắc kỹ lưỡng, dù sao rủi ro cũng hơi cao...
Nhưng nhờ sự tồn tại của Quỷ Kiểm mà đội của họ có thể kiếm được nhiều quỷ tệ và dược hoàn đặc biệt ngoài dự kiến, tự nhiên sẽ không lỗ vốn.
Bạch Uyên đã có lợi từ quỷ tệ và dược hoàn, lại hào phóng bỏ hết chiến lợi phẩm từ lệ quỷ chia cho đồng đội, khiến cả ba người Vương Thanh tự nhiên ai cũng mặt tươi như hoa.
"Tiếp tục cày!" Trong lòng bốn người Bạch Uyên tràn đầy động lực, chuẩn bị tiếp tục dấn thân vào sự nghiệp cày quỷ vĩ đại!
Ai có thể nghĩ rằng, Linh Dị Chi Dạ mà vô số Quỷ Linh Nhân sợ hãi, lại trở thành sự kiện phúc lợi cày quái của đám người Bạch Uyên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận