Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 144: Thu phục Đầu Lô quỷ?

Chương 144: Thu phục Đầu Lâu quỷ?
"Đại ca, ngươi cuối cùng cũng chịu ra rồi..." Bạch Uyên nhìn Quỷ Kiểm dần dần hiện ra trên ngực, trong lòng cũng nhẹ nhõm hẳn, "Nếu còn không xuất hiện thì ta thật sự sắp bị phản ứng do cai thuốc rồi..."
"..." Quỷ Kiểm không thèm để ý đến hắn, vẫn giữ vẻ điên cuồng và ngang ngược như trước, dùng ánh mắt của một thứ không phải người nhìn chằm chằm Đầu Lâu quỷ trước mặt.
"!!" Đầu Lâu quỷ mở to hai mắt nhìn, nhìn Quỷ Kiểm trước mặt, trong nháy mắt tỏ ra hoảng sợ.
Nó tuyệt đối không ngờ rằng, kẻ biến thái trước mặt mới là lệ quỷ kinh khủng nhất! Thì ra tối nay, nó chỉ là một tên rác rưởi?!
"Mẹ nó mày giả vờ cái gì, còn một mực bỏ chạy..." Nó nghĩ mãi không ra, tại sao một kẻ kinh khủng như Bạch Uyên lại phải bỏ chạy? Nếu là nó thì đã sớm nuốt chửng hai con lệ quỷ kia rồi. Có đại quỷ không ăn, lại đi bắt nạt nó một con tiểu quỷ là sao...?
Vào lúc này, Quỷ Kiểm trong nháy mắt há cái miệng to như chậu máu, nuốt Đầu Lâu quỷ vào bụng. Khác với những lần nhai nuốt trước đây, lần này nó nuốt phảng phất chỉ là thực hiện một quy trình máy móc mà thôi.
"Tạm biệt, lão bằng hữu của ta!" Bạch Uyên vẫy tay với Đầu Lâu quỷ, đồng thời chờ đợi thuốc viên xuất hiện.
Mặc dù hắn và Đầu Lâu quỷ đã có một đoạn thời gian cùng nhau chiến đấu, nhưng trước thuốc viên, hắn chỉ có thể nói lời xin lỗi...
"Lão bằng hữu, ta tin tưởng ngươi sẽ cho ta sản xuất ra một viên thuốc không tồi..." Bạch Uyên xoa xoa hai tay, khóe miệng nở một nụ cười.
Đêm nay, rốt cuộc cũng có chút thu hoạch...
Đồng thời, hắn cũng nhận thấy Quỷ Kiểm có gì đó không bình thường, dường như nó không có khẩu vị với đầu lâu, nhưng hắn cũng chẳng bận tâm, có thuốc là được...
"Ngủ một giấc, chờ ngày mai lấy thuốc..." Bạch Uyên ngáp một cái, giờ đã qua nửa đêm 12 giờ, tự nhiên là không thể chờ thuốc được.
Nhưng đúng lúc hắn vừa nằm xuống chuẩn bị ngủ thì ý thức trong nháy mắt đi tới một không gian bên trong Quỷ Kiểm.
"Hử?" Bạch Uyên khẽ ngạc nhiên, sau đó trong lòng mừng rỡ, "Nhanh vậy đã tiêu hóa xong rồi?!"
Nhưng khi hắn vừa nhìn thấy tài khoản vẫn chỉ có 80 quỷ tệ thì giật mình, "Dựa vào? Thì ra còn chưa tiêu hóa xong à? Vậy lôi ta vào đây làm gì?"
Ngay lúc này, Bạch Uyên thấy trên không đột ngột xuất hiện một vết nứt.
"Hử? Có thuốc?" Hắn biết đây là dấu hiệu sắp ra thuốc!
Chỉ thấy từ trong vết nứt, một vật tròn trịa rơi xuống. Bạch Uyên vui mừng, nhưng khi thấy rõ hình dạng vật kia thì hắn hoàn toàn ngây ngẩn.
Chỉ thấy Đầu Lâu quỷ đang dùng ánh mắt tà dị nhìn hắn, đồng thời lắc lư hai bên, tựa hồ đang nói: Này, lại gặp mặt!
"..." Bạch Uyên kinh ngạc, rồi ngước nhìn lên trên, trong lòng nghĩ: "Ta dựa vào, đây là còn chưa tiêu hóa gì à?!" Ăn vào thế nào thì nhả ra y như vậy...
"Lẽ nào đây chính là nguyên nhân?" Hắn lẩm bẩm trong lòng, "Quỷ Kiểm không tiêu hóa được thứ này? Nên mới luôn không chịu nuốt?"
Thực tế, Quỷ Kiểm quả thật hơi khó tiêu thứ này, ngoài ra, còn có một nguyên nhân nữa là do quỷ kỹ thống khổ của Đầu Lâu quỷ. Đòn tấn công của nó sẽ gây ra đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần cho đối phương. Nếu cưỡng ép tiêu hóa nó, trong quá trình phân giải, nỗi đau này sẽ tăng lên vô số lần. So với những lợi ích thu được sau khi tiêu hóa nó thì cái giá phải trả quá đắt, Quỷ Kiểm tự nhiên không muốn làm.
"Ngươi đúng là thứ vô dụng..." Bạch Uyên nhìn Đầu Lâu quỷ trước mắt, cũng là lần đầu tiên gặp tình huống này. Trong lúc nhất thời, hắn có chút mộng...
"Chỉ còn cách giết ngươi?" Trong lòng hắn có chút tiếc nuối. Giết loại quỷ này, nhiều nhất chỉ nhận được một hai khối quỷ tinh, thật khiến người ta khó mà chấp nhận...
Bận rộn cả đêm, thì ra chỉ có chút xíu thu hoạch thế này sao? Hắn còn mất một viên thuốc tím nữa chứ!
"Xem như đêm nay làm ăn thua lỗ..." Có lẽ đã nhận ra ý nghĩ của Bạch Uyên, ánh mắt oán độc của Đầu Lâu quỷ hiện lên chút đắc ý. Nó rốt cuộc cũng sắp được giải thoát rồi...
Lúc này, Bạch Uyên dùng ý thức chạm vào Đầu Lâu quỷ một chút, trong nháy mắt đưa nó ra khỏi không gian bên trong Quỷ Kiểm.
"Ai, cảm giác giết ngươi, thật giống như đang vứt rác..."
"..." Ánh mắt của Đầu Lâu quỷ càng thêm oán hận, đến nước này rồi còn muốn sỉ nhục nó nữa à...
"Tạm biệt..." Bạch Uyên túm lấy Đầu Lâu quỷ, chuẩn bị mang nó đi.
Vào một sát na ấy, hắn thử sờ vào nó, lẩm bẩm: "Đáng tiếc, nếu lấy ngươi làm vũ khí thì thật không tồi..."
Hắn nghĩ lại trải nghiệm tối nay, nếu không có Đầu Lâu quỷ thì chưa chắc hắn đã trốn thoát.
Nghe câu này, trong mắt Đầu Lâu quỷ trở nên oán độc vô cùng, với nó, việc làm vũ khí cho người khác chẳng khác gì một sự sỉ nhục quỷ cả!
"Đáng tiếc thật đáng tiếc..." Bạch Uyên thở dài, nhưng cũng biết đây chỉ là ảo tưởng mà thôi.
Hiện tại đầu lâu này không chạy thoát được là vì bị sức mạnh linh dị của hắn áp chế muốn giữ lại bên cạnh, trừ khi hắn thức suốt hai mươi bốn giờ, luôn áp chế nó, nhưng chuyện này hiển nhiên là không thể.
Vào lúc Bạch Uyên chuẩn bị ra tay tiêu diệt nó, trong đầu hắn bỗng xuất hiện một tin nhắn: "Có muốn thu phục Đầu Lâu quỷ miễn phí không?"
"Hử?" Bạch Uyên khẽ biến sắc, trong nháy mắt hiểu ra đây là thông tin do Quỷ Kiểm đưa đến. Trong mắt hắn hiện lên chút kinh hãi xen lẫn vui mừng, nhưng ngay sau đó lại tràn đầy cảnh giác. Miễn phí?! Một tên gian thương như ngươi mà lại nói ra được lời này sao?
Trong lòng hắn có chút nghi ngờ, nhưng ngẫm nghĩ kỹ cũng không tìm ra được điểm nào có bẫy...
"Nếu có thể thu phục cái thứ này thì lực chiến đấu của ta sẽ tăng lên không ít..." Bạch Uyên nhìn Đầu Lâu quỷ, lẩm bẩm: "Lúc chiến đấu sẽ có thêm một người hỗ trợ, chủ yếu là còn có thể dùng để làm vũ khí..."
Sức chiến đấu hiện tại của hắn tuy không tệ nhưng lại không có quỷ vật hỗ trợ, thiếu một thứ vũ khí ra hồn. Thứ này lại khá thích hợp với hắn...
Lúc này, Đầu Lâu quỷ dường như nhận ra có điều không ổn, phát ra tiếng kêu oán độc. Đồng thời, nó liều mạng giãy dụa, muốn tấn công vào tay Bạch Uyên...
Hiển nhiên, nó đang muốn tìm đường c.h.ế.t...
"Nếu là miễn phí thì thử xem!" Bạch Uyên nghĩ rằng mình dù sao cũng không thiệt, dứt khoát chọn "có"!
Trong chớp mắt, Quỷ Kiểm trên ngực hắn lại xuất hiện, rồi một ngụm nuốt luôn Đầu Lâu quỷ trong tay Bạch Uyên vào bụng.
Lần này, Đầu Lâu quỷ nhận ra có gì đó không ổn, điên cuồng kêu la nhưng cũng không làm được gì...
"Chờ tin tức tốt của ngươi..." Bạch Uyên liếm môi, trong mắt có chút mong chờ. Nếu thật sự thành công thì tác dụng của thứ này còn lớn hơn cả một viên thuốc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận