Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 876: đây là tay trói gà không chặt người?

Chương 876: Đây là tay trói gà không chặt người sao?
“Thứ tư quỷ kỹ sao……” Bạch Uyên nhíu mày, trong lòng có suy đoán.
Lúc trước hắn đồ sát thằng hề quỷ, thế nhưng không gặp phải loại tình huống này, hiển nhiên là đối phương vừa khôi phục.
“Thật là có chút khó giải quyết……” Hắn lắc đầu, ngược lại là không hề bất ngờ.
Dù sao Tam Chú và Tứ Chú ở giữa, đích thật có sự chênh lệch về chất.
Một giây sau,
Chỉ thấy lấy Bạch Uyên làm trung tâm, trên mặt đất trong nháy mắt bao phủ một tầng nhựa đường như bóng ma màu đen, nhanh chóng bao phủ bốn phía mấy ngàn thước,
Chính là ảnh quỷ thứ ba quỷ kỹ, ảnh vực!
Thằng hề Quỷ thần tình khẽ giật mình, tiếp đó liền không nhìn ảnh vực dưới chân, tay cầm dao phay trong nháy mắt chém về phía con rối nhỏ.
Và ngay trong tích tắc đó,
Mấy chục ảnh quỷ từ trong ảnh vực xuất hiện, trong nháy mắt vây giết thằng hề quỷ.
Mặc dù chỉ là cấp Tam Chú, nhưng nhiều độc ảnh quỷ đồng thời tấn công, gây ra thương tích cũng không thể coi thường.
Thằng hề quỷ không quan tâm, lưỡi dao trong tay lập tức rạch một đường vào bụng búp bê vải,
Và Bạch Uyên cũng vì thế bị thương.
Nó mặt lộ vẻ điên cuồng, không để ý đến công kích của ảnh quỷ, không ngừng chém vào búp bê vải, một bộ dáng điên cuồng tột độ.
Ầm!
Và ngay lúc này, nó lập tức bị một quyền đánh bay.
“Nhìn ngươi vẽ vời có vẻ thoải mái đó?” Bạch Uyên mỉm cười, trực tiếp đuổi kịp thằng hề quỷ đang ở trạng thái lơ lửng, đồng thời một tay bóp lấy cổ đối phương.
Mặt quỷ của thằng hề lộ vẻ oán độc, lưỡi dao trong tay trực tiếp rạch vào cổ búp bê vải,
Nhưng cổ của Bạch Uyên chỉ xuất hiện một tầng vết máu, không hề đứt lìa ngay lập tức.
Trong mắt thằng hề quỷ có một chút mờ mịt, dường như không hiểu chuyện gì xảy ra.
“Mấy chiêu trò quỷ nhỏ này cũng dám múa rìu trước mặt Bạch ca ngươi?” Bạch Uyên nhếch miệng, khóe miệng lộ vẻ trêu tức.
Hắn có thể chống đỡ được, không phải do pháp môn đặc thù nào, mà là nhờ năng lực phòng ngự cường đại.
Hắn thi triển âm quỷ thứ ba quỷ kỹ, âm khí áo giáp, lại thêm áo khoác trắng trên người giảm miễn thương tổn linh dị, cùng nhiều đạo cụ linh dị gia trì, phòng ngự đối với công kích linh dị đã tăng vọt.
Quan trọng nhất là, hắn là Tứ Chú hậu kỳ, mà thằng hề quỷ trước mắt chỉ mới bước vào Tứ Chú, lực lượng linh dị giữa hai bên chênh lệch không nhỏ,
Điều này khiến quỷ kỹ của thằng hề quỷ không gây ra được hiệu quả tương ứng.
Giờ phút này, Bạch Uyên sắc mặt lạnh nhạt, trong nháy mắt tung ra một quyền!
Phanh!
Đầu của thằng hề quỷ nứt toác, máu tươi tuôn ra, trực tiếp nhuộm đỏ cả khuôn mặt, trông càng thêm đáng sợ.
“Xem ngươi có thể chịu được mấy quyền!” Hai mắt Bạch Uyên băng lãnh, lực lượng linh dị trong cơ thể điên cuồng trào ra, hai đạo quỷ ảnh một đen một trắng cũng dùng ánh mắt tĩnh mịch nhìn chằm chằm thằng hề quỷ, khiến người ta không rét mà run.
Giờ phút này, hắn mới thật sự là lệ quỷ!
Chỉ nghe từng tiếng kêu la thảm thiết vang lên,
Rất nhanh, thân thể thằng hề quỷ đã đầy máu, khí tức cũng suy yếu đến mức không còn gì so sánh được.
Động tĩnh đáng sợ như thế, khiến lũ quỷ nô bốn phía nhao nhao tránh ra,
Bọn chúng dễ dàng bị quỷ vực áp chế linh nhân, nhưng nếu đối mặt cường giả Tứ Chú thì không có biện pháp gì.
Trong nháy mắt,
Thằng hề quỷ rơi vào trạng thái trọng thương, con búp bê vải kia cũng biến mất không thấy đâu,
Một con lệ quỷ vừa mới bước vào Tứ Chú, trong tay Bạch Uyên không lật nổi sóng gió!
“Đến cằn nhằn nào!” Mặt quỷ ngay lập tức nổi lên, một ngụm nuốt thằng hề quỷ vào bụng, trong mắt có vẻ hài lòng.
“Tiểu Bạch, phải cố gắng lên, nơi này còn không ít lệ quỷ đấy.” Bạch Uyên nghe vậy cười một tiếng.
Hắn tự nhiên không quên mục đích.
Đối với hắn mà nói, giải quyết mấy chục lệ quỷ tuy sẽ tốn không ít thời gian, nhưng thu hoạch cũng cực lớn.
Nhưng khi hắn chuẩn bị hành động, sắc mặt bỗng khựng lại, trong mắt xuất hiện một tia ngưng trọng.
Chỉ thấy xung quanh hắn,
Lại xuất hiện những thằng hề quỷ từ chỗ trống không,
Có những con đứng trên mặt đất, có những con du ngoạn trên các công trình xung quanh, cũng có những con bay lên không, giữa không trung nhìn xuống Bạch Uyên.
Mỗi thằng hề quỷ đều mang nụ cười quỷ dị, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Bạch Uyên, khiến người kinh dị vô cùng.
Trong tay chúng, đều xuất hiện một con búp bê vải giống Bạch Uyên,
“Toàn bộ chủ động tới tìm ta?” Bạch Uyên cau mày.
Nếu cho hắn thời gian, hắn có thể từng bước tiêu diệt hết thằng hề quỷ nơi này, chỉ là tốn chút thời gian thôi.
Nhưng nếu chúng liên hợp lại, vậy hắn sẽ lập tức rơi vào thế hạ phong!
Dù sao một đám lệ quỷ Tứ Chú, mối đe dọa đối với hắn là cực lớn...
Biết sớm vậy, hắn còn không bằng tiếp tục đồ sát thằng hề quỷ, để Khương Nhiên bọn người khôi phục thực lực...
“Lệ quỷ theo lý thuyết sẽ không liên kết với nhau, chẳng lẽ có đầu nguồn quỷ dị nào đang sai sử?” Bạch Uyên quan sát bầu trời đen kịt, trong lòng suy tư.
Theo dự đoán của hắn, lũ thằng hề quỷ này có thực lực tương đương nhau, thuộc về kiểu ai là vua của người đó, sẽ không liên kết lại tác chiến.
Mà tình huống hiện tại chỉ có một khả năng, một kẻ mạnh hơn bọn chúng tập hợp chúng lại!
Ngay thời khắc này,
Hơn hai mươi thằng hề quỷ trên mặt lộ vẻ quỷ dị đồng loạt ra tay,
Trong tay bọn chúng xuất hiện một lưỡi dao nhỏ dính máu, trong nháy mắt nhắm vào búp bê vải giống Bạch Uyên,
Trong tích tắc,
Vô số thằng hề quỷ chọn cùng một vị trí tấn công.
Chỉ thấy lưỡi dao xẹt qua, cổ của búp bê vải trong tay đứt lìa ra.
Hơn 20 đạo lực lượng linh dị ầm ầm bộc phát!
Bản thân Bạch Uyên thần sắc khựng lại, cổ của hắn trực tiếp bị một lực lượng vô danh xé mở, đầu cũng rơi xuống một cách bất lực.
Ngay lúc rơi xuống,
Tay phải Bạch Uyên vươn ra, một tay túm lấy đầu mình, trông quỷ dị không gì sánh được!
Đúng lúc này,
Đầu của Bạch Uyên trên mặt lộ vẻ cổ quái, thở dài một hơi, nói:
“Nhiều quỷ như vậy mà đối phó với một tay trói gà không chặt người như ta, thật không biết xấu hổ!”
“……” Bọn thằng hề Quỷ thần tình khựng lại, trong lòng lập tức cảm thấy mộng bức,
Ngươi đầu đã rớt rồi mà còn có thể bình thường nói chuyện, đây là tay trói gà không chặt người?
Mà lúc này,
Bạch Uyên không hề để ý suy nghĩ của đám lệ quỷ, mà là nhặt đầu của mình lên, gắn lại lên cổ.
Tuy hắn có thể mọc lại đầu, nhưng việc đó tiêu hao lực lượng linh dị quá lớn, cho dù là hắn - một Tứ Chú linh nhân cũng không muốn làm vậy, tốt nhất vẫn là trực tiếp nối lại đầu cũ.
Rất nhanh, Bạch Uyên chỉ tốn một chút lực lượng linh dị đã khôi phục lại.
Đòn công kích của thằng hề quỷ tuy có vẻ đáng sợ, nhưng trên thực tế không gây ra thương tổn linh dị bao nhiêu, có chút màu mè.
“Trí thông minh của lệ quỷ quả nhiên không đủ cao...” Bạch Uyên lắc đầu.
Nếu là hắn, sẽ trực tiếp dùng dao cắm vào đầu hắn, gây ra thương tổn khủng bố, chứ chỉ cắt cổ thì đối với bất tử thân mà nói, thực tế không tính là vết thương chí mạng.
Nhưng giờ phút này, Bạch Uyên sẽ không cho chúng cơ hội nữa,
Chỉ thấy nụ cười trên mặt hắn, nhìn đám thằng hề quỷ bốn phía, trong tay lập tức xuất hiện một viên ngọc phù!
Chính là đồ vật linh dị do Đại Càn Quốc chủ đưa!
Bạn cần đăng nhập để bình luận