Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 139: Ngươi để cho ta cảm thấy buồn nôn......

Chương 139: Ngươi khiến ta cảm thấy buồn nôn......
Theo câu nói kia vừa thốt ra, ánh mắt nàng trở nên quỷ dị, cả người tựa hồ cũng có một sự biến đổi khó tả. Cùng lúc đó, ngực Bạch Uyên xuất hiện cảm giác ấm áp, báo hiệu đối phương cũng là một lệ quỷ!
“Ừ?” Bạch Uyên khẽ giật mình, trong lòng trong nháy mắt hiểu ra, sống tạm bợ quỷ?
“Ngươi chính là cái kẻ gây rối thị trường đó hả?!” Hắn không ngờ đối phương lại đến nhanh như vậy, thật sự là đến đòi mạng đây mà......
“Ăn một đấm của ta trước đã!” Hắn không do dự, tay trái lập tức nắm đấm, hung hăng đấm về phía đối phương,
Phanh!
Nắm đấm của hắn đấm vào mặt sống tạm bợ quỷ, nhưng không khiến nó lùi lại chút nào,
“!!” Con ngươi Bạch Uyên co rút lại, chỉ thấy trên cánh tay trái của mình, trong nháy mắt xuất hiện từng mảng đốm đen lớn, thậm chí cả da thịt cũng có dấu hiệu hư thối,
Hắn vội vàng rụt tay trái về, trong lòng không khỏi kinh hãi.
“Sức mạnh nguyền rủa thật biến thái!” Dù bây giờ hắn đang không ở trạng thái đỉnh cao vì vừa giao chiến ác liệt với đầu lâu quỷ, nhưng vẫn là một Quỷ Linh Nhân thực thụ. Vậy mà một kích của hắn không những không làm bị thương đối phương, mà còn khiến toàn bộ cánh tay của mình suýt chút nữa bị phế.
“Đánh không lại......” Trong lòng Bạch Uyên lúc này lập tức đưa ra kết luận, bây giờ hắn mới hiểu tại sao đối phương dám gây rối thị trường, đúng là có thực lực thật.
“Nên trả mạng......” Lão thái thái vẫn giữ nụ cười hiền hòa, cứ thế lẳng lặng nhìn Bạch Uyên,
“Trả cho ngươi cái đầu!” Bạch Uyên khẽ động thân, lập tức chuẩn bị chuồn trước.
Nhưng hắn vừa định bước đi, lại phát hiện hai chân bị một sức mạnh kỳ dị kìm hãm, cứ như đang sa lầy trong vũng bùn,
Cùng lúc đó, hai chân hắn bắt đầu lan ra những ấn ký nguyền rủa màu đen! Nếu cứ tiếp tục thế này, cả hai chân Bạch Uyên sẽ bị ăn mòn, biến thành một đống thịt nhão mà chết......
Lão thái thái tiếp tục lên tiếng: “Nợ tiền trả tiền, thiếu mạng trả mạng......”
“Ta nói rồi, trả cho ngươi cái đầu!” Bạch Uyên lần nữa chủ động tấn công, nhưng hắn không dùng tay trái, mà là chọn tay phải để xuất kích!
Chính xác hơn, là đầu lâu quỷ trên tay phải!
Chỉ thấy trong mắt đầu lâu quỷ đầy oán độc và ấm ức, không ngờ đối phương lại dùng nó làm vũ khí......
Này, ta đâu có trêu chọc ai đâu......
Nó kêu gào trong miệng, nhưng không thể làm gì, chỉ có thể bị động mà đấm tới sống tạm bợ quỷ.
Phanh!
Bạch Uyên trực tiếp cho hai con quỷ một màn tiếp xúc thân mật,
“À, có tác dụng?!” Hắn nhướng mày, dù sống tạm bợ quỷ không bị đánh bay, nhưng nhờ đầu lâu quỷ cản trở, nguyền rủa của nó không hề lan đến tay Bạch Uyên.
Hơn nữa hắn đã giao chiến với đầu lâu quỷ, biết nó có hai đặc tính. Thứ nhất là tự mang nguyền rủa, thứ hai, mỗi lần nó tấn công, đều gây ra thống khổ cực lớn cho đối phương, không chỉ trên cơ thể, mà còn xâm nhập vào linh hồn!
Cũng tại vì Bạch Uyên bản thân không sợ đau, hơn nữa còn có âm quỷ chi lực giữ cho đầu óc tỉnh táo, chứ đổi lại người khác, có lẽ đã sớm thua trong trận chiến với đầu lâu quỷ rồi.
Phanh phanh phanh!
Trong khoảnh khắc, Bạch Uyên điên cuồng tấn công, đồng thời gào lên:
“Đến đây, ta muốn xem nguyền rủa của ngươi mạnh đến mức nào!”
“Cái tên kia!” Đầu lâu quỷ kêu gào, hận Bạch Uyên trong lòng càng sâu,
Mẹ nó, ngươi muốn xem, vậy tại sao kẻ gánh chịu lại là nó chứ......
Lúc này mặt đầu lâu quỷ không còn tái nhợt nữa, mà bị những vết ban đen chiếm cứ, rõ ràng, ngay cả nó cũng không miễn nhiễm được nguyền rủa của sống tạm bợ quỷ!
Nhưng lúc này sống tạm bợ quỷ cũng không khá hơn là bao, thậm chí có chút tức giận.
Tuy nó không bị thương, nhưng mỗi lần đầu lâu quỷ va chạm, đều khiến nó cảm thấy đau đớn dị thường, ngay cả sức mạnh kỳ dị cũng có chút tán loạn.
Quan trọng hơn, Bạch Uyên cứ dí mặt đầu lâu quỷ vào mặt nó......
Dù giữa lệ quỷ không có chuyện gì là bất lịch sự, nhưng sống tạm bợ quỷ mỗi lần nhìn thấy đầu lâu quỷ áp sát, chỉ muốn thốt lên:
Ngươi làm ta thấy buồn nôn......
“Ngay lúc này!” Rất nhanh, Bạch Uyên thần sắc rung lên, đã nhận ra chân mình chợt nhẹ đi, không còn bị dị lực trói buộc nữa,
Hắn không do dự, quả quyết dẫn theo đầu lâu quỷ bỏ chạy......
Tuy hắn nhờ đầu lâu quỷ, nhìn thì có vẻ chiếm thế thượng phong,
Nhưng đó chỉ là tạm thời, một khi đầu lâu quỷ bị nguyền rủa mà chết, hắn sẽ mất vũ khí, chỉ còn đường chết......
“Ngươi cũng có chút tác dụng đấy chứ......” Bạch Uyên vừa chạy, vừa nhấc đầu lâu quỷ lên, khen ngợi.
Đầu lâu quỷ không lên tiếng, chỉ oán hận nhìn hắn......
Đêm nay gặp Bạch Uyên, có lẽ là chuyện xui xẻo nhất đời nó......
Đầu tiên là bị đánh gần chết, sau đó lại đến lượt bị chà đạp, cuối cùng còn bị coi như vũ khí sinh học,
Sống tạm bợ quỷ cảm thấy buồn nôn, nó cũng cảm thấy buồn nôn tương tự mà......
Ngay lúc này, Bạch Uyên thần sắc chấn động, móc ra 300 đồng tiền lớn hạ tệ cùng một tờ giấy trong túi, chính là nguyên nhân chính hắn trêu vào sống tạm bợ quỷ. Lúc này, hắn cảm nhận được sức mạnh kỳ dị trên tờ giấy, sống tạm bợ quỷ vẫn chưa bỏ qua cho hắn!
“Mẹ kiếp! 300 đồng mà đòi mạng ông 30 năm tuổi thọ......” Bạch Uyên không do dự, ném 300 đồng cùng tờ giấy xuống đất, thấy sống tạm bợ quỷ kinh khủng thế này, Bạch Uyên cũng hết ý định chỉnh đốn thị trường.
Nhưng hắn vừa chạy được vài chục bước, sắc mặt liền thay đổi, đã nhận ra có chút không ổn,
“Quả nhiên mà......” Bạch Uyên đưa tay vào túi, quả nhiên lại sờ thấy tờ giấy cùng 300 đồng vừa rồi......
Nếu nguyền rủa của lệ quỷ dễ thoát như vậy, chắc sẽ không gây ra nhiều thương vong lớn như thế.
“Xem ra đúng là phải đập cho tới cùng?” Lông mày hắn nhíu chặt, hiện tại hắn vốn vừa đại chiến một trận với đầu lâu quỷ, không chỉ hao tổn lượng lớn âm quỷ chi lực, bản thân cũng bị thương, còn lâu mới đạt trạng thái đỉnh phong. Cộng thêm sống tạm bợ quỷ không rõ mức độ khủng bố, trận chiến này hắn nắm chắc chưa đến một thành!
“Đều tại tên này cả!!” Bạch Uyên dẫn đầu lâu quỷ, hung dữ nói:
“Nếu không phải tại ngươi cứ đòi sống mái với ta, ta có cần chạy trối chết như vậy không hả?”
“??” Đầu lâu quỷ trợn tròn mắt, rõ ràng có chút mộng mị,
Mẹ kiếp ngươi nói chuyện có chọn người chút được không......
“Không được, đánh tiếp không xong rồi......” Bạch Uyên cau mày, lẩm bẩm:
“Ta phải chạy tới linh dị bộ ở Bình An thành phố......” Về phần gọi điện nhờ người, hắn càng không nghĩ đến, dưới sự bao phủ của dị lực, tín hiệu điện thoại đã sớm không có tác dụng, trừ khi đồ lẫn trong quỷ vật là quỷ điện thoại.
Khi Bạch Uyên đang suy nghĩ, một bóng người xuất hiện trước mặt,
“Quả nhiên là để ta bắt được ngươi rồi.” Một giọng nói bình tĩnh vang lên, “Giả Nguyên nói không sai, ngươi đúng là vua chạy đêm ở Bình An thành phố......”
Bạn cần đăng nhập để bình luận