Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 63: Ta tới kiếm một cỗ thi thể

Chương 63: Ta tới kiếm một cỗ t·h·i thể
Sáng sớm hôm sau, Bạch Uyên ở nhà nghỉ ngơi, ngược lại không có gì lo nghĩ. Bây giờ, vì sự kiện sông Bình An, các thầy cô khoa Quỷ ở trường luôn bận rộn, tự nhiên không có thời gian lên lớp, học sinh đều trong trạng thái nghỉ ngơi.
“Chương trình học có thể khôi phục không? Chẳng lẽ cứ thế này mà dở dang sao…”
Lúc Bạch Uyên đang suy nghĩ thì điện thoại reo.
“Alo, thầy Vương?”
“Cậu đang ở đâu?”
“Ở nhà, sao vậy?”
“Đến trường một chuyến, có nhiệm vụ!”
“Hả?!”
Bạch Uyên giật mình, nói: “Thầy ơi, thầy vừa nói gì, con không nghe rõ.”
“Có nhiệm vụ!”
“Con hỏi câu trước cơ.”
“Ừm?”
Vương Ly ngớ ra, nhưng vẫn nhắc lại: “Cậu đang ở đâu?”
“Ngoài tỉnh!”
“???”
Khóe miệng Vương Ly giật giật, quát lên: “Cậu nhóc có phải lại lên cơn nữa không?”
“Không phải, con thật sự không đến được.”
Giọng Bạch Uyên tràn đầy bất đắc dĩ. Trong lòng cậu hiểu rõ, vào thời điểm then chốt này thì có thể có nhiệm vụ gì chứ, chắc chắn liên quan đến sông Bình An.
Chẳng lẽ Chu Hàn nói trúng, muốn để mình tự xử lý vụ này thật à…
“Bớt giở trò đi!”
Vương Ly trực tiếp vào vấn đề: “Yên tâm, có phần thưởng!”
Thầy còn tưởng Bạch Uyên từ chối là do không có phần thưởng.
“Vậy lớp Quỷ Linh mỗi người đều sẽ đi chứ?”
“Sẽ đi.”
“Vậy thì được rồi.”
Bạch Uyên nhẹ nhõm thở ra. Có lẽ trường không đến mức để tất cả mọi người gặp nguy hiểm, vì làm thế thì vô nghĩa.
“Vậy con đi từ ngoài tỉnh về nha.”
“….”
Nửa tiếng sau, Bạch Uyên đến lớp Quỷ Linh 2. Lúc này, học sinh đã an vị, lòng đầy suy đoán về mục đích trở về trường.
Khoảng mười phút sau, giọng Vương Ly vang lên từ loa phóng thanh: “Các em học sinh, hôm nay tập trung các em lại là vì có nhiệm vụ cần giao phó. Tối qua đã xảy ra sự kiện ở sông Bình An, chắc mọi người đều đã biết.”
“Để ngăn nó gây hại nữa, giờ cần các em đứng ra!”
Vừa dứt lời, cả lớp xôn xao. “Đúng là học sinh mình dạy…”
Thầy giáo dạy lý thuyết ở trên nhìn mọi người nhốn nháo, trong lòng có chút vui mừng. Nhưng rất nhanh, ánh mắt của thầy liền cứng lại. Cả lớp đồng loạt đứng dậy, bắt đầu thu dọn đồ đạc, thậm chí còn bàn nhau di cư đến thành phố nào đó…
“….”
Ngay lúc đó, có lẽ đã đoán được hành động của mọi người, Vương Ly nói tiếp:
“Đương nhiên, các em chỉ cần đối phó với lũ lâu la thôi. Quỷ trong sông sẽ có người khác đối phó, hơn nữa người của năm trường trung học khác cũng sẽ đi cùng các em!”
Nghe vậy, mọi người mới chịu ngồi xuống. Bọn họ có can đảm, nhưng không có nghĩa là muốn hi sinh vô ích. Cuối cùng thì bọn họ có t·h·i·ê·n phú, lăn lộn ở đâu cũng sống được…
“Ngoài ra, người nào thể hiện xuất sắc sẽ nhận được phần thưởng Quỷ Tinh với số lượng khác nhau!”
“Các em cứ xem như đây là một cuộc thi đấu!”
Lúc này mọi người mới nhẹ nhõm thở ra, không tiếp tục kháng cự nhiệm vụ nữa.
Ở dưới, Bạch Uyên nhíu mày, thầm nghĩ:
“Chẳng lẽ có biện pháp giải quyết khả năng mê hoặc của quỷ sông sao?”
Quỷ sông không phải cứ dựa vào đông người là giải quyết được, một khi bị mê hoặc, chủ yếu chỉ có kết quả toàn quân bị diệt.
“Xe đã đợi ở cổng trường, các vị giờ có thể xuất phát. Cần phải đến gần sông Bình An trước 12 giờ trưa.”
“Vội vậy sao?”
Bạch Uyên ngẩn người. Nhưng nghĩ đến mức độ đáng sợ của quỷ sông, cậu cũng không để bụng nữa. Bên chính quyền đương nhiên không dám để quỷ sông bùng nổ lần nữa.
Rất nhanh, lớp Ngũ Tạng và lớp Quỷ Linh lần lượt đến nơi. Lúc này, sông Bình An không còn vẻ hoang vắng như trước nữa. Bên ngoài hàng rào bảo vệ đã có hơn nghìn người đứng. Ngoài người của sáu trường trung học, những người có linh lực quỷ dân gian không đi học cũng tham gia vào.
Mọi người cùng nhìn về sông Bình An. Giữa sông, có một chiếc thuyền đang đậu. Ở mũi thuyền, một người trung niên đang bình tĩnh đứng đó.
“Là cường giả chính quyền phái đến sao?”
Ánh mắt Bạch Uyên khẽ động, mơ hồ đoán được điều gì.
Việc họ cho cả đám người này đến đây, chứng tỏ chính quyền rất tự tin. “Bạch ca, anh nói người kia là Quỷ Linh nhân mấy lời nguyền?”
“Ừm…”
Bạch Uyên suy nghĩ một chút, thật lòng nói:
“Theo suy luận của em, chắc hắn không phải một lời nguyền!”
“….”
Khóe miệng Chu Hàn giật giật, đây không phải nói nhảm sao…
Nếu chỉ cần một lời nguyền là giải quyết được thì Vương Ly đã xử lý xong sông Bình An từ lâu rồi.
Bạch Uyên không tiếp tục ra vẻ phân tích mà thầm nghĩ:
“Xem ra là muốn để bọn mình đối phó với đám đầu người c·h·ế·t kia…”
Xem ra những kẻ biến thành quỷ nô sẽ do những Quỷ Linh nhân kỳ cựu như Vương Ly đối phó, còn bản thể quỷ sông sẽ do cao thủ chính quyền giải quyết.
Quân đối quân, tướng đối tướng, tương đối hợp lý…
Nhưng Bạch Uyên luôn không thích quá hợp lý, trong lòng tự nhiên nảy ra ý:
“Hay là mình kiếm chút đồ tốt thì sao…”
Nhìn chính quyền ra quân lớn vậy, biết đâu cậu có thể tìm được cơ hội.
Đúng lúc đó, trên bờ sông bỗng xuất hiện một người đàn ông vạm vỡ. Gã nhảy lên một cái đã đáp xuống thuyền giữa sông, cứ như khinh công trong phim.
Cảnh tượng này khiến người xung quanh kinh hô liên tục.
“Lại thêm một cường giả?”
Bạch Uyên ngẩn người. Dám bay thẳng xuống sông thế, chắc hẳn cũng có chút bản lĩnh.
Xem ra chính quyền đã chuẩn bị kỹ lưỡng rồi.
“Bộ trưởng Vệ, tôi không đến muộn chứ?”
Gã đàn ông cười hắc hắc, trong mắt tràn đầy vẻ ung dung.
“Lục Minh?”
Vệ Phong nhíu mày, nhẹ nhõm thở ra, nói: “Không ngờ lại phái cậu tới.”
“Đã nhận lợi ích thì phải làm cho tốt. Nếu không thì nhà họ Lục cũng mất uy tín.”
Lục Minh ngồi xuống, bắt đầu nhìn chằm chằm sông Bình An dưới chân. “Hả?!”
Vẻ mặt ung dung của gã lập tức trở nên nghiêm trọng. Không phải vì khí tức linh dị của quỷ sông quá mạnh mà vì ở khoảng cách gần thế này, gã không cảm nhận được chút khí tức linh dị nào!
Con sông này, ẩn sâu quá!
Thời gian trôi qua, người của các trường trung học và Quỷ Linh nhân dân gian của thành phố Bình An đã tề tựu đông đủ, đồng thời đang mong chờ trận hành động tiêu diệt quỷ long trọng này!
Có đại lão ra tay thì bọn họ chỉ việc đến lấy phần thưởng. Chuyện như vậy, ai mà không thích chứ?
Ngay lúc đó, sắc mặt Bạch Uyên khẽ động. Một gương mặt quen thuộc xuất hiện gần đó, “Hả? Bác?”
Bạch Uyên gọi một tiếng. Người đó chính là người đi đường cậu gặp khi đi dạo bên bờ sông hôm trước, người đã cùng cậu cảm thán sông Bình An không bình an.
“Cậu nhóc, lại gặp mặt.”
Vẻ mặt bác trai khẽ ngẩn ra, rõ ràng cũng nhớ ra đối phương.
Bạch Uyên chớp mắt, nói: “Chẳng lẽ bác cũng là Quỷ Linh nhân, đến giết lâu la kiếm phần thưởng à?”
“Không phải.”
Bác trai lắc đầu, nhìn chăm chăm sông Bình An, nói:
“Ta đến kiếm một cỗ t·hi t·hể!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận