Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 933: bị phanh thây đại quỷ!

Chương 933: Bị phanh thây đại quỷ! “Vậy thì không tệ, ngươi tranh thủ sớm một chút đột phá ngũ chú.” Bạch Uyên nhếch miệng cười, phát ra từ nội tâm vì đồng bọn của mình cảm thấy vui mừng. “Đúng rồi, Bạch Ca, Hàn Vũ thế nào rồi?”
“Đoán chừng cũng sắp xuất quan thôi...” Bạch Uyên cười cười, nói:
“Nói đến, tình huống của hai người các ngươi ngược lại cũng không khác biệt lắm, chỉ là một người là thôn phệ đại quỷ, một người là thôn phệ một kẻ nhân loại lão quái vật...”
“Đây cũng là vận khí...” Chu Hàn gãi đầu, “Người bình thường đâu có ai biến thái như các ngươi, cứ như là đang liều mạng vậy.”
Bạch Uyên lắc đầu bật cười nói: “Được rồi, về nghỉ ngơi chút đi, ngày mai hành động tổng vệ sinh, ngươi cũng có thể tham gia, nhân cơ hội kiếm thêm chút tài nguyên linh dị.”
“Hiểu rồi.” Chu Hàn gật nhẹ đầu, rồi xoay người rời đi. “Tiểu Hàn cũng coi như có cơ duyên của mình, cũng không tệ lắm...” Bạch Uyên lẩm bẩm trong lòng. Việc nhường bạch cốt quỷ lại không khiến hắn hối hận chút nào…
Theo tốc độ tiến bộ hiện tại của hắn, khoảng cách giữa Chu Hàn và hắn sẽ ngày càng lớn hơn, hắn không hy vọng con đường linh dị của mình sau này quá cô độc…
“Hy vọng các ngươi có thể mau chóng trưởng thành…” Bạch Uyên thở dài, nói: “Con đường của thiên tài, cuối cùng vẫn cô độc đến vậy sao…”
“Không phải, tiểu tử ngươi có thể đừng tự đắc như vậy không hả?” Quỷ Kiểm ở trong lòng không nhịn được lên tiếng, bàn về thiên phú linh dị, ngươi mới là kém nhất đó, dù sao ngươi còn không có cả bạn đời là quỷ vật…
Bạch Uyên nhún vai, nói: “Không còn cách nào, đây là quỷ ca cho ta sự tự tin mà.”
“Tiểu tử ngươi… thật đúng là biết ăn nói đấy!” Quỷ Kiểm lập tức không lên tiếng nữa, một bộ dạng rất hưởng thụ…
“Hắc hắc...” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, nói tiếp: “Quỷ ca, nhưng mà ngươi bảo ta chọn cái món đồ chơi này làm gì vậy?” Lúc này, hắn lấy ra bức tranh tàn phá kia, nhìn thẳng vào con ngươi dữ tợn ở phía trên. Trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng linh dị ập tới, thậm chí khiến thân thể hắn cảm thấy có chút cứng đờ, khó mà động đậy…
Nhưng lực lượng linh dị trong cơ thể Bạch Uyên khẽ động, lập tức xua tan đi cảm giác này. “Đương nhiên là có tác dụng lớn.” Quỷ Kiểm trôi nổi mà ra, cũng đánh giá bức tranh này. “Tác dụng lớn? Có thể có tác dụng lớn gì?” Bạch Uyên vẻ mặt không hiểu, nói: “Cái thứ này chỉ là một trang bị ngũ chú bình thường thôi, dù có thể dùng tiếp nhưng khi số lần dùng hết thì cần quỷ tinh để bổ sung năng lượng, bán được 200.000 quỷ tinh cũng không tệ rồi...” Tuy nói cũng coi là có giá trị không nhỏ, nhưng đối với hắn mà nói, 200.000 chẳng là gì cả…
“Đừng chỉ nhìn vào giá trị bề ngoài của nó…” Quỷ Kiểm cười hắc hắc, giật giật mũi, nói: “Ta ngửi thấy từ trên bức họa này một mùi đại quỷ…”
“Đại quỷ? Lớn cỡ nào?”
“Ít nhất cũng phải là lục chú đỉnh cấp.”
“Vậy sao...” Bạch Uyên lại không tỏ ra quá hưng phấn, ngữ khí có chút hờ hững.
Bạn cần đăng nhập để bình luận