Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 933: bị phanh thây đại quỷ!

Chương 933: Bị phanh thây đại quỷ!
“Vậy thì không tệ, ngươi tranh thủ sớm một chút đột phá ngũ chú.” Bạch Uyên nhếch miệng cười, phát ra từ nội tâm vì đồng bọn của mình cảm thấy vui mừng.
“Đúng rồi, Bạch Ca, Hàn Vũ thế nào rồi?”
“Đoán chừng cũng sắp xuất quan thôi...” Bạch Uyên cười cười, nói:
“Nói đến, tình huống của hai người các ngươi ngược lại cũng không khác biệt lắm, chỉ là một người là thôn phệ đại quỷ, một người là thôn phệ một kẻ nhân loại lão quái vật...”
“Đây cũng là vận khí...” Chu Hàn gãi đầu, “Người bình thường đâu có ai biến thái như các ngươi, cứ như là đang liều mạng vậy.”
Bạch Uyên lắc đầu bật cười nói: “Được rồi, về nghỉ ngơi chút đi, ngày mai hành động tổng vệ sinh, ngươi cũng có thể tham gia, nhân cơ hội kiếm thêm chút tài nguyên linh dị.”
“Hiểu rồi.” Chu Hàn gật nhẹ đầu, rồi xoay người rời đi.
“Tiểu Hàn cũng coi như có cơ duyên của mình, cũng không tệ lắm...” Bạch Uyên lẩm bẩm trong lòng. Việc nhường bạch cốt quỷ lại không khiến hắn hối hận chút nào…
Theo tốc độ tiến bộ hiện tại của hắn, khoảng cách giữa Chu Hàn và hắn sẽ ngày càng lớn hơn, hắn không hy vọng con đường linh dị của mình sau này quá cô độc…
“Hy vọng các ngươi có thể mau chóng trưởng thành…” Bạch Uyên thở dài, nói: “Con đường của thiên tài, cuối cùng vẫn cô độc đến vậy sao…”
“Không phải, tiểu tử ngươi có thể đừng tự đắc như vậy không hả?” Quỷ Kiểm ở trong lòng không nhịn được lên tiếng, bàn về thiên phú linh dị, ngươi mới là kém nhất đó, dù sao ngươi còn không có cả bạn đời là quỷ vật…
Bạch Uyên nhún vai, nói: “Không còn cách nào, đây là quỷ ca cho ta sự tự tin mà.”
“Tiểu tử ngươi… thật đúng là biết ăn nói đấy!” Quỷ Kiểm lập tức không lên tiếng nữa, một bộ dạng rất hưởng thụ…
“Hắc hắc...” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, nói tiếp: “Quỷ ca, nhưng mà ngươi bảo ta chọn cái món đồ chơi này làm gì vậy?” Lúc này, hắn lấy ra bức tranh tàn phá kia, nhìn thẳng vào con ngươi dữ tợn ở phía trên.
Trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng linh dị ập tới, thậm chí khiến thân thể hắn cảm thấy có chút cứng đờ, khó mà động đậy…
Nhưng lực lượng linh dị trong cơ thể Bạch Uyên khẽ động, lập tức xua tan đi cảm giác này.
“Đương nhiên là có tác dụng lớn.” Quỷ Kiểm trôi nổi mà ra, cũng đánh giá bức tranh này.
“Tác dụng lớn? Có thể có tác dụng lớn gì?” Bạch Uyên vẻ mặt không hiểu, nói: “Cái thứ này chỉ là một trang bị ngũ chú bình thường thôi, dù có thể dùng tiếp nhưng khi số lần dùng hết thì cần quỷ tinh để bổ sung năng lượng, bán được 200.000 quỷ tinh cũng không tệ rồi...” Tuy nói cũng coi là có giá trị không nhỏ, nhưng đối với hắn mà nói, 200.000 chẳng là gì cả…
“Đừng chỉ nhìn vào giá trị bề ngoài của nó…” Quỷ Kiểm cười hắc hắc, giật giật mũi, nói: “Ta ngửi thấy từ trên bức họa này một mùi đại quỷ…”
“Đại quỷ? Lớn cỡ nào?”
“Ít nhất cũng phải là lục chú đỉnh cấp.”
“Vậy sao...” Bạch Uyên lại không tỏ ra quá hưng phấn, ngữ khí có chút hờ hững.
“Tiểu tử, quỷ lục chú cũng không làm ngươi hưng phấn sao?” Giọng của Quỷ Kiểm lại có chút kích động.
Bạch Uyên nhún vai, nói: “Đánh không lại thôi...” “Mà lại nói, quỷ lục chú ta cũng đâu phải chưa từng gặp qua, tượng sáp trong tiệm kia ít nhất cũng là lục chú, hơn nữa có khả năng không chỉ có một con…”
Quỷ Kiểm ngẩn người, sau đó phản ứng lại, nói: “Ta quên nói với ngươi, con quỷ này không giống những con khác, nó là một con quỷ bị thương nặng…”
“Bị thương nặng?” Bạch Uyên nghe vậy, vẻ mặt chấn động, lập tức hứng thú, hắn thích nhất là thừa cơ quỷ gặp nạn mà…
“Không sai!” Lúc này, Quỷ Kiểm mở miệng nói: “Theo suy đoán của ta, nó bị người phân thây, rồi bị phong ấn vào trong các bức tranh khác nhau, bức tranh trong tay ngươi chính là phong ấn một con mắt của nó!”
“Hả?” Bạch Uyên vẻ mặt chấn động, nói: “Một con mắt mà đã là ngũ chú cấp bậc rồi sao?!” Nếu là một con quỷ hoàn chỉnh, cấp bậc khủng bố của nó quả thực đáng sợ…
“Cho nên ta mới nói nó ít nhất là lục chú, thậm chí có thể cao hơn nữa…” Quỷ Kiểm chậm rãi nói: “Chúng ta cầm bức tranh này bây giờ thì tương đương với có một thiết bị báo động, chỉ cần xung quanh xuất hiện bức tranh phong ấn thân thể nó, lập tức sẽ có cảm ứng, cứ như vậy, chỉ cần vận khí của chúng ta đủ tốt, sẽ có thể không tốn một chút sức nào nuốt chửng con đại quỷ này…”
“Vậy sao…” Bạch Uyên sờ cằm, nói: “Nhưng mà phải có bao nhiêu vận may mới được chứ…” Hắn nhất định phải tới gần mới có cảm ứng, mà thế giới này rộng lớn như vậy, chẳng khác nào mua xổ số cả…
“Dù sao ngươi cũng đâu có thiệt, con mắt này cũng tương đương với một con lệ quỷ cấp ngũ chú mà thôi…” Quỷ Kiểm nhún vai nói: “Huống chi đợi quỷ tệ của ngươi đủ, ta có thể dùng lực lượng linh dị để kích hoạt bức tranh này, dù có cách xa vạn dặm ta cũng biết được vị trí của bức tranh khác!”
“Còn có thể như vậy nữa sao?”
“Tìm một con lệ quỷ thôi mà, có gì khó…” Quỷ Kiểm nhếch mép, nói: “Nghĩ lại quỷ ca năm đó, căn bản không thèm nuốt lệ quỷ loại này…”
“Được rồi, biết ngươi lợi hại rồi quỷ ca…” Bạch Uyên lắc đầu, con đại quỷ này sao cứ giống con người vậy, cứ thích kể chuyện năm xưa…
Lúc này, hắn như nghĩ ra điều gì đó, nói: “Nhưng mà quỷ ca, theo lời ngươi nói, nó ít nhất cũng phải lục chú đỉnh cấp, trong nhân loại ai có thể phong ấn nó được?” Lệ quỷ đánh được thì đánh, không đánh lại thì chạy, cũng đâu có ai phong ấn loại hình ra tay người hẳn phải là con người chứ…
“Có lẽ là nhân loại phong ấn thời đại trước...” Lúc này, Quỷ Kiểm mở miệng nói: “Ngươi đừng khinh thường nhân loại các ngươi…”
“Điểm nút không gian của thế giới lệ quỷ có hạn chế, không thể để cho đại quỷ bát chú trở lên giáng lâm, nhưng vẫn có một số lệ quỷ thất chú đã giáng lâm đến thế giới các ngươi vào thời đại đó, vậy mà các ngươi loài người vẫn chưa từng phải đối mặt với nguy cơ diệt tộc, thậm chí còn chẳng tiết lộ thông tin gì về linh dị cả…”
“Điều này chứng tỏ, trong loài người của các ngươi có những cường giả Quỷ Linh, lén lút giải quyết những đại quỷ đó...” Bạch Uyên nghe vậy, gật nhẹ đầu, xem ra vào thời đại trước, nhân loại có lẽ có một tổ chức linh dị thần bí, chuyên giải quyết những đại quỷ giáng lâm kia, có điều do số lượng không nhiều, nên tin tức mới không bị tiết lộ ra ngoài…
Ít nhất thì những người bình thường như họ cũng không có tư cách tiếp cận…
“Nói như vậy thì, nhân loại bây giờ cũng có thể có cường giả thất chú sao?” Bạch Uyên sờ cằm, âm thầm suy tư.
“Có lẽ có, nhưng cũng có thể là hoàn toàn không có…” Quỷ Kiểm cười nói: “Ngươi cho rằng nhân loại có thể vô hại giải quyết những đại quỷ kia chắc? Bức tranh trong tay ngươi mục nát thế này, nhưng ta có thể khẳng định, đây là một cường giả loài người dung hợp quỷ vật.”
“Dung hợp quỷ vật sao?” Bạch Uyên sờ bức họa trong tay, nếu người dung hợp quỷ vật cũng phải dùng cách phong ấn, có lẽ bản thân người đó năm xưa đã lựa chọn cùng chết…
Bạch Uyên lẩm bẩm: “Xem ra thời đại trước, có lẽ có một đoạn lịch sử mà ta không biết đến…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận