Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 89: Linh Nguyên mua bán cùng lăng viên mua bán

Chương 89: Mua bán Linh Nguyên và mua bán lăng viên
"Sao có thể?" Bạch Uyên lắc đầu, nói "Đồ cúng tế này có thể cầm, nhưng tốt nhất đừng cầm hết."
"Sao?"
"Ta mỗi chỗ mộ đều lấy một ít, cái này gọi là cùng hưởng phúc lộc!"
"......" Khóe miệng Chu Hàn giật giật, có hơi bội phục, nhưng không nhiều...... Bất quá nói gì thì nói, hắn đúng là có chút đói bụng......
Lúc này, hai người trong xe nhét đầy bánh sa kê......
20 phút sau,
"Thoải mái!" Hai người vỗ vỗ bụng, thoải mái dựa vào ghế, trong mắt lộ chút mãn nguyện.
"Tiểu Hàn, thắt chặt dây an toàn, chúng ta chuẩn bị xuất phát!" Bạch Uyên ngồi ngay ngắn, xe taxi ầm một tiếng liền chạy về phía trước.
"Vậy mà có thể về nhà......" Chu Hàn nhìn qua cửa sổ xe, sau đó như nghĩ tới gì đó, nói
"Bạch ca, thì ra ngươi có bằng lái à?"
"Không có."
"???" Bạch Uyên đường hoàng đáp, khiến Chu Hàn vừa thả lỏng thân thể, liền thoáng căng thẳng,
"Vậy ngươi còn lái xe?!"
"Thứ này có gì khó...... Ta toàn chơi game đua xe thôi."
"......" Chu Hàn im lặng nói: "Ca, ngươi đây là phạm luật giao thông đấy......"
"Sao có thể?" Bạch Uyên sắc mặt bình tĩnh, mở miệng nói:
"Nếu là xe bình thường, chúng ta không có bằng lái là không hợp pháp nhưng đây là xe dị linh, hiện giờ có quy định liên quan sao?"
"Không có."
"Nếu đã không có quy định, vậy còn nói chuyện có hợp pháp hay không để làm gì?"
"......" Chu Hàn sững sờ,
Logic của Bạch Uyên không giống người thường, nhưng hắn lại cảm thấy...... Có chút đạo lý! Dù sao hiện tại đối với xe cộ dị linh trên đường, bất kỳ bộ phận nào đều không có quy định rõ ràng......
"Đúng rồi, Bạch ca, ngươi nói đây là đạo cụ dị linh sao?" Chu Hàn hoàn toàn yên tâm, sau đó sờ soạng tấm đệm dưới thân, thấy lạ lẫm.
"Đương nhiên!" Bạch Uyên gật đầu, nói "Có lệ quỷ khí tức, đạo cụ dị linh thuần chính!"
Thực tế, phần lớn đạo cụ dị linh đều là do lệ quỷ dùng đến......
"Vậy chẳng phải là chúng ta phát tài rồi? Vật phẩm dị linh to như vậy, lại còn là xe!" Đêm chợ đen, bọn hắn không thấy cửa hàng nào bán loại này...... Huống chi trong thế giới người bình thường, xe cũng được xem là hàng xa xỉ...... Đem nó để trong thế giới dị linh, chẳng phải trực tiếp bay cao sao?
"Không bán được." Bạch Uyên tiếc nuối nói "Thứ này không đổ dầu được."
"Vì sao?" Chu Hàn mở to mắt, xe không chạy được, chẳng phải phế sao?
"Nó không đốt dầu, tiêu hao là sức mạnh dị linh của quỷ lái xe."
"Sức mạnh của chính chúng ta không được sao?"
"Không được, ta đã thử qua." Bạch Uyên lắc đầu, nói "Quỷ Linh nhân không được, lệ quỷ khác cũng không được, chỉ có quỷ lái xe mới được."
"Cạn lời, nó là thú cưỡi chuyên dụng?"
"Cũng gần như, trừ phi chúng ta bắt được một con quỷ tài xế, mỗi ngày cung cấp năng lượng cho xe."
"......" Khóe miệng Chu Hàn giật giật, ý thức được việc này khó mà xảy ra, quỷ tài xế không phải âm quỷ, nếu muốn bắt sống có thể phải bỏ ra cái giá không nhỏ, chưa chắc chi phí so với quỷ xa lại rẻ hơn.
Thực ra còn một cách nữa, chỉ là Bạch Uyên không nói thôi, đó là hắn tìm Mặt Quỷ, mua quỷ lái xe, như vậy chính hắn sẽ cung cấp năng lượng cho xe.
Nhưng mà sức chiến đấu của thứ đó không cao, giá cũng chắc chắn không rẻ, trừ phi quá dư dả, nếu không hắn sẽ không mua.
"Nhưng ngươi đừng lo lắng, giờ trong xe còn dầu, đủ cho chúng ta về nhà." Bạch Uyên đạp ga hết cỡ, tâm tình cũng khá tốt. Ai ngờ được, đến cuối cùng lại có bữa khuya đưa tới tận cửa chứ......
Đêm khuya,
Vùng ngoại ô phố xá vắng vẻ, xe taxi quỷ giống như tia chớp, chạy rất nhanh,
Hai người hạ cửa sổ, hưởng thụ làn gió đêm mát lạnh, đồng thời miệng phát ra tiếng gầm rú như tiếng hét.
Một đêm này, bọn họ đi quỷ thị, g·iết Chúa Tể người biết, còn gặp quỷ lái xe trên đường, trải nghiệm thế này thực sự làm hai thiếu niên thấy đáng nhớ.
Tâm tình bọn họ vui vẻ, đối với thế giới dị linh, đối với tương lai của mình càng thêm chờ đợi............
"Tiểu Hàn, nhà ngươi tới!" Bạch Uyên dừng xe ở cổng một khu dân cư.
"Bạch ca, vậy ta về trước." Chu Hàn mở cửa xe, vẫn còn có chút lưu luyến, như muốn được trải nghiệm cảm giác quỷ xa lao đi vùn vụt lần nữa.
"Xe tạm thời để chỗ ta, đợi sau này có cơ hội, có thể sẽ cho nó hoạt động lại." Bạch Uyên nhìn ra ý của Chu Hàn, mở miệng nói.
"Ừm, ta đi trước." Chu Hàn vẫy tay, quay người chuẩn bị vào khu dân cư.
"Tiểu Hàn, ngươi không muốn hỏi gì sao?" Bạch Uyên lại đột ngột gọi cậu lại, dù sao tối nay trạng thái chiến đấu của hắn đúng là hơi giống một âm quỷ sống......
"Hỏi gì?" Chu Hàn ngẩn ra, trong mắt lộ vẻ không hiểu.
"Ngươi không sợ, ta là quỷ?"
"Là hay không có quan trọng sao......" Chu Hàn lắc đầu, nói "cùng lắm thì ta đổi cách gọi, gọi quỷ ca?"
"......" Bạch Uyên ngẩn ra, sau đó cũng cười khẽ.
Rõ ràng, đối với Chu Hàn mà nói, việc hắn có phải quỷ hay không không quan trọng, chỉ cần là Bạch Uyên là được......
Tiểu Hàn vẫy tay, quay người bước vào khu dân cư, biến mất không thấy.
"Xem ra sau này nên bớt khoe khoang......" Bạch Uyên lẩm bẩm, hắn cũng không nghĩ đến, sau khi nuốt tám viên quỷ tinh lại xuất hiện bóng chồng âm quỷ.
"Nhưng mà chắc cũng không vấn đề gì, giờ chẳng có ai chú ý tới mấy chuyện này." Hiện tại Quỷ Linh Nhân, hoặc là vội vàng kiếm tiền, hoặc là vội vàng gây chuyện, hoặc là vội vàng g·iết quỷ, làm sao có thời gian để ý tới một học sinh như hắn...... Huống chi khống chế âm quỷ cũng không phải đặc quyền riêng của hắn, một số loại quỷ vật đặc thù, cũng có thể triệu hồi lệ quỷ để chiến đấu cho mình.
Nghĩ đến đây, Bạch Uyên lại nhẹ nhõm thở ra.
Chỉ khoảng mười phút, Bạch Uyên đã về tới nhà mình.
"Một chiếc vòng tay, một con lệ quỷ, thêm mười viên quỷ tinh......" Bạch Uyên nằm trên giường, nghĩ đến thu hoạch của mình, đồng thời tự nhủ:
"Đúng rồi, còn năm mươi quỷ tinh chỗ Vương Thanh......"
"Cũng không biết quỷ lái xe sẽ sản sinh ra thứ gì......" Bạch Uyên trong lòng chờ mong, nặng nề chìm vào giấc ngủ say............
Sáng thứ hai,
Bạch Uyên ngáp, hơi mệt mỏi đến trường, mặc dù trải qua một ngày nghỉ cuối tuần, nhưng hắn vẫn có chút không lại sức, dù sao tối thứ bảy quá đặc sắc......
Vừa đến cửa lớp, đúng lúc lại gặp Vương Ly.
"Nhóc, tối qua đi trộm đồ à?" Vương Ly thấy Bạch Uyên không được bình thường, mở miệng hỏi.
"Tối thứ sáu tham gia hai hoạt động, trong đó một hoạt động là mua bán Linh Nguyên, khiến ta hao tổn chút sức......" Bạch Uyên khoát tay, không giải thích nhiều, quay người định vào lớp.
"Tối thứ sáu, mua bán Linh Nguyên, cướp......" Vương Ly lại ngẩn ra, rồi như nhớ đến gì, nói "Đợi chút! Ngươi đừng có nói với ta, vụ quỷ thị náo loạn hôm thứ bảy, là do ngươi gây ra?!" Dù sao hắn cũng là một trong những người phụ trách dị linh của thành phố Bình An, đương nhiên cũng biết chút ít chuyện đêm đó.
"Ta chỉ là người tham gia, không phải người khởi xướng."
"......" Khóe miệng Vương Ly giật giật, còn người khởi xướng, ngươi thật biết ăn nói...... Bất quá nghe đối phương chỉ là người tham gia, lại thấy nhẹ nhõm, dù sao Vương gia không phải thế lực dễ trêu.
"Đúng rồi, ngươi vừa nói hai hoạt động? Còn chỗ nào nữa loạn?" Trong mắt hắn lộ vẻ khó hiểu, lẽ nào thành phố Bình An còn có chuyện gì mà hắn không biết?
"Hoạt động thứ hai cũng gần như vậy thôi, nhưng không phải mua bán Linh Nguyên, mà là mua bán lăng viên!"
"Hả? À?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận