Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1169: Đây quả thật là nhân loại sao......

Chương 1169: Đây quả thật là con người sao......
Giờ phút này, Đại Càn Quốc sư chắp hai tay sau lưng, nhìn Bạch Uyên đẩy cửa đi ra, trong nháy mắt liền nhận ra thực lực của đối phương lại tăng lên, mà đây chỉ là sau mấy ngày ngắn ngủi. Ánh mắt của hắn kinh ngạc, có thể cảm nhận được trên người đối phương cỗ khí thế vô địch, dường như tự tin có thể trấn áp hết thảy linh dị, kết thúc toàn bộ thời đại linh dị! Cỗ khí thế này là thứ mà những quỷ linh còn lại không có, cho dù là tấm ván dọn đường cũng còn kém xa... Trong lúc nhất thời, trong mắt Đại Càn Quốc sư lại thoáng hiện một vòng hoảng hốt.
“Lão huynh!” Bạch Uyên đưa tay ra, lắc lư trước mắt ông.
“Hả?” Đại Càn Quốc sư lập tức bị kéo về thực tại, rồi không khỏi nói: “Cái gì lão huynh, nếu xét về tuổi tác, ta đã có thể làm ông của ông của ông của ông ngươi rồi......”
“Ông bốn lần phương thôi?”
“???” Đại Càn Quốc sư lập tức ngây ra. Không phải, ngươi có bệnh à...? Hắn chưa từng nghe qua cách xưng hô này... Thấy đối phương có xu hướng bùng nổ, Bạch Uyên vội cười nói: “Đại gia, đừng nóng giận, không thì ta xin ngài chủ động tăng thêm một bối phận, năm lần phương?”
“Cút!” Đại Càn Quốc sư cố nén xúc động muốn đánh cho tên này một trận. Đương nhiên, không phải hắn hiền lành gì, mà là trong người đối phương có con quỷ mặt kia, nếu hai bên liên thủ thì hắn chưa chắc đã đánh thắng...
“Đi, vậy ta đi trước......” Bạch Uyên nghe vậy, trực tiếp chuẩn bị rời đi.
“Chờ chút......” Đại Càn Quốc sư thấy bộ dạng hấp tấp chuẩn bị chuồn đi của đối phương, lập tức gọi lại.
“Ơ... Còn có việc sao?”
“Nói thừa, ta cố tình chờ ở đây các ngươi.”
“Ngươi... Bọn họ?”
“Còn có lão sư của ngươi!” Đại Càn Quốc sư nói: “Bất quá hiện tại hắn đang bế quan, đoán chừng còn cần chờ một thời gian, nhân tiện chúng ta có thể trò chuyện chút.”
“Ơ......” Bạch Uyên gãi đầu, nói: “Năm lần phương đại gia...”
“Im ngay!” Đại Càn Quốc sư quát lớn hắn, nói: “Gọi ta Trần lão đi.” Nếu Bạch Uyên mà xưng hô vậy truyền ra ngoài thì uy nghiêm quốc sư của hắn xem như mất sạch...
“Ơ......” Bạch Uyên gãi đầu, ngược lại cũng không từ chối, nói: “Trần lão, chúng ta dường như cũng không có gì để nói chuyện đi......”
“Hả?” Trần lão ngẩn ra, nói tiếp: “Không phải, tiểu tử ngươi không muốn hỏi ta chút gì về vấn đề liên quan đến linh dị sao? Lão phu chính là Thất Chú Quỷ Linh Nhân, đã lâu rồi không chỉ điểm ai, người duy nhất có cơ duyên này cũng chỉ có Đại Càn Quốc quốc chủ.”
Bạch Uyên nghe vậy, dang hai tay ra, thật thà nói: “Ơ... Ta thật sự không có vấn đề gì.” Hiện tại con đường linh dị của hắn đã quá quen thuộc rồi, đó chính là giết quỷ, dung quỷ rồi thăng cấp, có thể nói là thuận buồm xuôi gió đến cực điểm, không có bất cứ vấn đề gì.
“Hả?” Trần lão nhíu mày, nói: “Ngươi không có vấn đề gì về mặt tu hành? Hoặc như làm thế nào đột phá Thất Chú hay gì đó, ta đều có thể giải đáp cho ngươi.”
“Không có.” Bạch Uyên lắc đầu. Phương thức đột phá Thất Chú của hắn không có phức tạp như vậy, cắn thuốc, gặm quỷ tinh là xong...
“......” Trần lão nhịn không được khẽ nhếch mép. Người trẻ tuổi bây giờ đều tự tin như vậy sao...
Bạch Uyên thấy bộ dạng trầm mặc của đối phương, thần sắc khẽ động, nói: “Bất quá ta thật ra có vài lời muốn nói, không biết có nên nói hay không.”
“Hả? Cứ nói đi!” Trần lão vung tay lên, lập tức mở miệng nói. Có thể chỉ điểm một thiên tài linh dị như thế này thì đối với ông mà nói cũng là một loại thành tựu...
“Vậy......” Bạch Uyên nhìn xung quanh, xác nhận không có ai rồi mới cẩn thận từng li từng tí nói: “Trần lão, ngài có thể đưa cho ta chút trang bị linh dị Thất Chú không? Yêu cầu của ta cũng không cao, gần trăm mười món là đủ rồi......”
“???” Thần sắc mong đợi của Đại Càn Quốc sư lập tức đông cứng lại. Mặt ông xám ngoét, trợn mắt há mồm, như thể lúc nào cũng có thể bùng nổ... Cái này mẹ nó thật sự là con người có thể nói ra được sao? Mở miệng đã muốn trang bị linh dị Thất Chú, còn nói gần trăm mười món là đủ rồi. Ông sống ngần này năm, thật chưa từng gặp người nào bệnh nặng như thế...
“Ơ... Thật sự không được, đồ dùng hoặc đạo cụ linh dị góp đủ số cũng được, ta đều không chê.” Bạch Uyên thấy vẻ mặt trầm mặc của đối phương, tiếp tục nói: “Không thì cho đồ Lục Chú cũng được, nhưng phải loại đỉnh cấp, không thì ta chê lắm.”
“Ta......” Đại Càn Quốc sư hít một hơi thật sâu, rồi mặt không đổi sắc nói: “Ta muốn đ·ánh c·hết ngươi!”
“?” Bạch Uyên sững người. Không cần phải trực tiếp thế chứ... Hắn thấy trong người đối phương có lực lượng linh dị kinh khủng lưu chuyển, thậm chí ngay cả Quỷ Thần Tướng cũng ẩn ẩn muốn gọi ra, vội nói: “Trần lão, đừng nóng giận, người lớn tuổi rồi, tuyệt đối không nên phạm tội trên con đường sai trái...”
“???” Đại Càn Quốc sư cứ vậy dùng ánh mắt quái dị nhìn chằm chằm Bạch Uyên. Lúc này, ông có chút nghi ngờ đối phương có phải thật sự là con người không. Cái này không phải bị tâm thần sao...
Nửa ngày, lực lượng linh dị trong người ông dần trở nên yên tĩnh, chậm rãi nói: “Đây chính là lời mà ngươi muốn nói sao?”
Bạch Uyên một mặt ủy khuất, nói: “Ta vừa nói rồi mà, ta cũng không biết có nên nói hay không, là ngài bảo ta nói......”
“Có thể nhưng quá không đáng để nói!” Trần lão trừng mắt liếc hắn một cái, nói: “Ngươi thật sự cho rằng đồ linh dị Thất Chú dễ kiếm lắm sao?”
“Ơ...... Ngài dù sao cũng là Thất Chú Quỷ Linh Nhân, lại sống lâu như vậy, không lẽ chút tích lũy cũng không có sao...” Bạch Uyên gãi đầu, thật thà nói: “Ngài nhìn ta xem, giờ dù mới Lục Chú, nhưng muốn trang bị Lục Chú nào tùy tiện đều có thể cướp được.”
“......” Trần lão trong nháy mắt im lặng. Hắn thật sự không thể phản bác. Dù sao bây giờ Bạch Uyên có thể quét ngang hết thảy Lục Chú, còn ông lại không thể quét ngang Thất Chú, thậm chí giết một con quỷ chủ mới vào Thất Chú cũng tương đối tốn sức... Bất quá ông cũng không thể thừa nhận mình không bằng Bạch Uyên, chỉ có thể ho khan một tiếng, nói: “Trên thế giới này quỷ Thất Chú quá ít, lão phu dù muốn giết cũng không có cơ hội nào......”
“Không sao, quay đầu ta có thể tìm ra vị trí của Thiên Nhãn, tên kia không phải Thất Chú bình thường, giết chắc chắn sẽ có hàng xịn!”
“Khụ khụ khụ......” Trần lão lập tức bị sặc, vội nói: “Lần sau nhất định, lần sau nhất định!” Nói xong, ông liền bỏ chạy.
“Không phải, Trần lão, không trò chuyện nữa sao?”
“Đợi lão sư ngươi đi ra rồi nói!” Đại Càn Quốc sư không chút do dự nào, trong nháy mắt đã biến mất. Ông coi như đã hiểu phương châm của tên này, chính là một kẻ chuyên đi tra tấn người khác...
“......” Bạch Uyên lắc đầu, rồi đạp không mà đi, bay lên trời. Bây giờ Linh Dị Chi Dạ đã hoàn toàn biến mất, trời lại một lần nữa xanh trong, điều này khiến hắn không khỏi vui vẻ lẩm bẩm: “Thời tiết như này vẫn là dễ chịu nhất......” Bạch Uyên nhét tay vào túi áo khoác trắng, dậm chân trên không trung, như đang tản bộ bình thường. Quỷ linh nhân qua lại phía dưới, thậm chí cả quỷ linh nhân Tứ Chú ngẫu nhiên bay ngang qua cũng không phát hiện sự tồn tại của hắn, dường như hắn đang ở một không gian khác. Bây giờ Bạch Uyên đã là cường giả đỉnh cao Lục Chú, chỉ cần hắn muốn, quỷ linh nhân dưới Ngũ Chú đều không thể thấy hắn......
Bạn cần đăng nhập để bình luận