Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 564: chỉ là Tứ chú mà thôi......

Chương 564: chỉ là Tứ chú mà thôi......
“Xem trước một chút rồi nói sau.” Trương Thanh Đạo không nói gì thêm mà khẳng định, dù sao hắn hiện tại đối với bạch cốt quỷ đẳng cấp cũng không rõ lắm.
“Tiểu Hàn, đem nắp quan tài mở ra.” Chu Hàn nhẹ gật đầu, tiếp lấy tâm niệm vừa động, làm bộ định phóng thích chú kỹ,
Bất quá hắn chỉ là vì mở ra vách quan tài, ngược lại là cũng không có thật ném chú kỹ để đốt mệnh một cách vô ích......
Trong chốc lát, vách quan tài có chút xốc lên một góc,
Trương Thanh Đạo chỉ là bước ra một bước, như thuấn di xuất hiện ở một bên quan tài,
Tựa hồ là khe hở mở quá nhỏ, để hắn nhìn có chút không rõ,
Chỉ thấy Trương Thanh Đạo tay phải đẩy vách quan tài, một cỗ linh dị khí tức kinh khủng bộc phát ra, vậy mà trực tiếp cưỡng ép đem vách quan tài cho đẩy ra không ít.
Nhìn qua một màn này,
Bạch Uyên thần sắc chấn động, trong mắt có một vòng kinh ngạc,
Hắn biết rõ, bạch cốt quỷ kia khôi phục đỉnh phong thực lực mới có thể mở ra vách quan tài,
Mà Trương Thanh Đạo vậy mà đồng dạng có thể làm được!
Trong lúc nhất thời, thần sắc của hắn khẽ động, thầm nghĩ có lẽ đối phương thật có thể giải quyết......
Lúc này, Quỷ Kiểm trong cơ thể Bạch Uyên đột nhiên nói:
“Người này, thật không đơn giản, mà lại tốc độ tiến bộ rất nhanh......”
“Ân?” Bạch Uyên ngẩn người,
Đây là lần đầu tiên hắn nghe Quỷ Kiểm tán dương một người như vậy,
Dù sao ngay cả bạch cốt quỷ cũng bị nó xưng là sâu kiến mà thôi......
Bạch Uyên tâm thần khẽ động, lẩm bẩm:
“Ngươi lúc này cùng ta giao lưu, không sợ bị hiệu trưởng phát giác được à?”
“Yên tâm, hắn còn phát hiện không được ta.” Quỷ Kiểm lại cực kỳ tự tin.
Nghe những lời này, Bạch Uyên lại nhẹ nhàng thở ra, tiếp đó trong lòng hiện lên sự hiếu kỳ, nói:
“Vậy hiệu trưởng cụ thể là đẳng cấp gì?”
“Cái này, ta cũng không rõ ràng.”
“??” Bạch Uyên xám mặt, nói:
“Ngươi không biết, vậy ngươi còn nói hắn rất mạnh.”
“Ngươi ngốc à, ta nếu chủ động nhìn trộm hắn, khẳng định sẽ bị phát giác được.” Quỷ Kiểm đáp lại nói: “Sở dĩ ta nói như vậy, là bởi vì hắn cho cảm giác có chút mạnh......”
“Thì ra là hoàn toàn dựa vào đoán thôi?” Bạch Uyên nhếch miệng, không nghĩ tới con hàng này lại còn không đáng tin như vậy......
“Cái gì gọi là đoán?” Quỷ Kiểm vội vàng phản bác: “Ta đây là đến từ trực giác của cường giả được không?”
“Đều không khác mấy.” Bạch Uyên tùy ý đáp lại, đồng thời lại đem sự chú ý hướng về phía Trương Thanh Đạo.
Chỉ thấy lúc này vách quan tài mở ra không ít,
Mà Trương Thanh Đạo thì đi đến bên cạnh quan tài,
Ánh mắt của hắn nhìn thẳng vào trong quan tài, cũng thấy được cặp mắt đỏ như máu kia,
Trong chốc lát,
Hai bên đối diện nhau......
Chỉ thấy Trương Thanh Đạo thân thể bất động, phảng phất hóa thành một pho tượng, nhưng trên thân lại tràn ngập từng tia linh dị khí tức đáng sợ,
Dù chỉ là một tia khí tức, nhưng Bạch Uyên bọn người vẫn nhận ra được cảm giác áp bách, bản năng cách xa,
Bọn hắn biết, Trương Thanh Đạo đây là kéo đối phương vào huyễn cảnh,
Mặc dù hình ảnh bình tĩnh, nhưng hai bên chắc chắn đã bắt đầu đối kháng linh dị!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua,
Linh dị khí tức trên thân Trương Thanh Đạo càng phát ra đáng sợ, mà xung quanh hắn, càng đi kèm những tiếng thì thầm quỷ dị, tựa hồ có vô số lệ quỷ vây quanh bên cạnh hắn......
Bạch Uyên bọn người sắc mặt ngưng trọng, nhao nhao vận dụng lực lượng linh dị, lúc này mới có thể chịu đựng cỗ khí tức trên người đối phương.
“Thật mạnh......” Bạch Uyên tự lẩm bẩm, nhìn Trương Thanh Đạo ở cách đó không xa,
Hắn vốn cho là mình trở thành Tam chú, chênh lệch với Trương Thanh Đạo đã kéo gần lại, thậm chí còn nghĩ mình nếu đột phá đến Tứ chú thì có thể đánh đồng,
Nhưng cho đến bây giờ,
Hắn mới biết mình nhỏ bé đến nhường nào trước mặt đối phương......
Mà Hàn Vũ ba người ở một bên sắc mặt cũng ngưng trọng, trong lòng dấy lên sóng lớn,
Giờ khắc này, bọn hắn phảng phất mới nhìn thấy một góc của tảng băng chìm về vị Bộ trưởng Linh dị này......
“Còn mạnh hơn cả phụ thân......” Vương Thanh trong lòng kinh hãi, gắt gao nhìn bóng lưng trước mắt,
Phụ thân của hắn vốn được vinh dự là gia chủ mạnh nhất các đời của Vương gia, những người đứng đầu thế lực khác thậm chí không cùng đẳng cấp với ông,
Nhưng bây giờ, hắn lại gặp được một Quỷ Linh nhân còn mạnh hơn phụ thân mình......
Nửa ngày sau,
Cơn bão táp do linh dị khí tức ngưng tụ trở nên càng tàn phá bừa bãi, khiến Bạch Uyên bọn người không thể không dốc hết toàn lực để chống lại,
Ngay lúc bọn hắn muốn rời khỏi phòng làm việc,
Hết thảy khí tức lại biến mất vô tung vô ảnh trong nháy mắt, phảng phất như chưa từng xuất hiện......
Điều này khiến Bạch Uyên bọn người hơi giật mình, thậm chí hoài nghi cảm giác của mình có vấn đề,
Dù sao cũng không có chút điềm báo nào, đột nhiên liền biến mất......
“Đóng quan tài lại đi.” Lúc này, Trương Thanh Đạo đang đứng im nãy giờ mới lên tiếng.
“Hiệu trưởng, giải quyết xong rồi sao?” Bạch Uyên vội vàng hỏi, trong mắt có một tia chờ mong.
Nhưng,
Trương Thanh Đạo lại lắc đầu, khiến cả bốn người không khỏi chìm lòng xuống,
Hiệu trưởng mạnh như vậy mà cũng không giải quyết được sao?
Lúc này, đôi mắt của Trương Thanh Đạo sâu thẳm, giải thích:
“Thứ này thực lực rất mạnh, bất quá bị trọng thương, chỉ có thể duy trì ở đẳng cấp Tứ chú thôi......”
“......” Bạch Uyên bọn người khóe miệng giật giật,
Tứ chú là người Quỷ Linh đỉnh tiêm, vậy mà lại chỉ có thể nói là chỉ là?
Vậy bọn hắn mấy người là Quỷ Linh nhân Tam chú thì là cái gì,
Khu ổ chuột sao?
Trương Thanh Đạo cũng mặc kệ suy nghĩ của bọn hắn, tiếp tục giải thích:
“Vừa rồi ta đã cưỡng ép kéo nó vào trong huyễn cảnh, đã có thể khống chế nó, thậm chí có hy vọng giết nó......”
Lời này vừa nói ra,
Bạch Uyên bọn người thần sắc chấn động,
Trong một khoảng thời gian ngắn, vậy mà đã có thể giải quyết một con lệ quỷ đẳng cấp Tứ chú sao?
“Không cần kinh ngạc.” Trương Thanh Đạo dường như nhìn ra sự chấn kinh của bọn hắn, nói: “Trong huyễn cảnh, thời gian do ta khống chế, các ngươi cảm thấy chỉ là một cái chớp mắt ngắn ngủi, nhưng ta và nó đã giao phong hơn ngàn hiệp.”
“Thì ra là thế......” Bạch Uyên bọn người ngẩn người, tiếp đó bừng tỉnh ngộ, hiểu ra.
Lúc này, Bạch Uyên hỏi dò:
“Vậy hiệu trưởng vì sao không giết nó đi? Chẳng lẽ là có lo lắng gì?”
“Không sai.” Trương Thanh Đạo khẽ gật đầu, chậm rãi nói:
“Ta có nắm chắc giải quyết nó, nhưng không nắm chắc bảo trụ Chu Hàn.”
“Ân?” Bạch Uyên bọn người nhíu mày, trong chớp mắt đã hiểu ra.
Trương Thanh Đạo chậm rãi nói:
“Thứ này đã hòa làm một với quan tài đen, nếu nó liều chết phản kích, thì ta thật ra không có chuyện gì, nhưng Chu Hàn có thể sẽ xảy ra chuyện......”
Bạch Uyên bọn người trong nháy mắt đã thấy rõ được sự khó giải quyết của việc này,
Bọn hắn tự nhiên không thể vì giải quyết con quỷ này mà đánh đổi tính mạng của Chu Hàn!
“Hiệu trưởng, không có cách nào khác sao?” Bạch Uyên vẫn chưa từ bỏ ý định.
“Trước mắt thì, không có cách......” Trong mắt Trương Thanh Đạo có chút bất đắc dĩ,
Cho dù là một người có vẻ không gì không làm được như hắn, khi đối mặt với chuyện như này, cũng cảm thấy hơi bó tay.
Thấy sắc mặt bốn người có chút ủ rũ, hắn cười nói:
“Bất quá các ngươi cũng không cần quá lo lắng.”
“Ân?” Mọi người ngẩn người, tiếp đó trong mắt hiện lên tia chờ đợi,
Lẽ nào đối phương có cách giải quyết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận