Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 314: Đi ra ngoài bên ngoài, thân phận là chính mình cho

Chương 314: Bước ra ngoài xã hội, thân phận là do chính mình tạo nên
Thời gian dần trôi qua, Bạch Uyên đang trò chuyện với Hàn Vũ thì phải dừng lại, ánh mắt nhìn sang Vương Thanh. “Lão Vương…”
“Không sao, mọi người cứ nói chuyện, không cần để ý ta.” Vương Thanh xua tay, tỏ vẻ không quan tâm. “Thật không cần quản ngươi?”
“Không cần!”
“Vấn đề là, động tĩnh của ngươi quá lớn, tự ngươi xem mặt đất dưới chân kìa…”
Chỉ thấy chỗ Vương Thanh vừa dậm chân, sàn nhà đã xuất hiện những vết nứt, quả thật quá mức sức mạnh…
Vương Thanh thấy vậy, chỉ đành nói: “Vốn dĩ nó đã hư…”
“…” Bạch Uyên nhìn cảnh này, mặt lập tức xám xịt…
“Hả?” Đúng lúc này, Hàn Vũ mới để ý tới Vương Thanh, tiếp lời:
“Ngươi là… Vương gia cái tên nhà giàu mới nổi kia?”
“??” Khóe miệng Vương Thanh giật giật, đây là ấn tượng mà hắn để lại sao…
Lúc này, Hàn Vũ lại nói:
“Sao ngươi cũng ở đây?”
“…” Vương Thanh thần sắc trì trệ, cái gì gọi là cũng ở đây, ta vẫn luôn ở đây mà, chẳng lẽ ta không có cảm giác tồn tại đến thế sao…
Trong giây lát, Vương Thanh có chút hoài nghi chính mình. Hắn xoa xoa trán, nói:
“Đại tỷ, từ đầu là ta gọi cô lại mà…”
“Ách… Phải không?” Giọng Hàn Vũ cũng có chút không chắc chắn. “…” Vương Thanh im lặng không nói, đã có chút tự kỷ…
“Được rồi, ta phải đi học phủ báo cáo, không nói chuyện nữa.”
“Ừ.” Bạch Uyên gật đầu, rồi nhắc nhở:
“Ngươi cứ vào thẳng bên trong, có một nhà vệ sinh công cộng, chỗ đó chính là văn phòng.”
“Hả?” Hàn Vũ ngơ ngác, Nhà vệ sinh công cộng? Văn phòng? Hai cái này có liên quan gì sao…
Bạch Uyên giải thích: “Đến bên trong cô sẽ biết.”
“Đi, cảm ơn.” Hàn Vũ gật đầu, rồi nghiêm mặt nói:
“Đúng rồi, ta quên tự giới thiệu, Linh Dị Hội, Hàn Vũ!”
Lúc này, Vương Thanh đang trầm mặc đột nhiên nói:
“Ta là Vương gia Vương Thanh, không phải nhà giàu mới nổi…” Hắn nhất định phải thay đổi ấn tượng cứng nhắc của đối phương, dù sao cái tên nhà giàu mới nổi thật khó nghe…
Hàn Vũ nhìn hắn một cái, rồi gật đầu, nhưng lại ghi nhớ trong lòng. Bạch Uyên thấy vậy, cũng nghiêm mặt nói:
“Bạch gia, Bạch Uyên!”
“Bạch gia?” Hàn Vũ ngơ ngác, chẳng lẽ là thế lực lớn ẩn mình nào đó? Nhưng nàng cũng không hỏi tới, quay người đi vào Đại Hạ Linh Dị Học Phủ…
“Không phải chứ, lão Bạch, ngươi thật là giỏi nói nhảm à? Còn dựng ra cái gì Bạch gia…” Vương Thanh liếc hắn, không ngờ đối phương lại như vậy…
Bạch Uyên nhún vai, vô tội nói:
“Không phải, ta họ Bạch, ta chẳng phải là Bạch gia sao?”
“…” Vương Thanh thần sắc trì trệ, tiếp lời:
“Nhưng ta vừa nói xong ta là Vương gia Vương Thanh, ngươi liền nói mình là Bạch gia, cái này dễ lừa người, làm người ta cho rằng Bạch gia cũng là thế lực lớn…”
“Chính là muốn hiệu quả đó.” Bạch Uyên nhếch mép cười, nói:
“Ngươi có biết không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận