Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 409: Vương Thanh, nên kiểm tra......

Chương 409: Vương Thanh, nên kiểm tra......
Hứa Khải khóe miệng giật giật, nói tiếp:
“Không phải, ngươi từ chỗ nào nhìn ra ba người kia trạng thái không tốt?” “Ơ….” Mặt sẹo ngẩn người, nói tiếp:
“Đây không phải thường thức sao….” “Thường thức cái rắm! Ba người kia trên người linh dị khí tức thâm tàng bất lộ, không có một chút hỗn loạn cảm giác……” Hứa Khải vẻ mặt nghiêm túc, nói:
“Ba người kia thực lực, tuyệt không phải chúng ta có thể đối phó!” “Nhỡ bọn hắn đang ẩn giấu thì sao?” “Ẩn giấu cái đầu, có thể dùng đầu óc của ngươi mà suy nghĩ chút được không……” Hứa Khải mắng một câu, nói:
“Ngươi không thấy cái tên đang vác quan tài đen sao? Trong mắt hắn sát ý sắp hiện rõ rồi……” “……” Bốn tên đội viên ngẩn người, ngược lại cảm thấy chuyện này không đúng, nếu thực sự trạng thái không tốt, đối phương không thể nào có sát ý mãnh liệt như vậy… “Nhưng bọn hắn nhìn còn trẻ như vậy, chắc cũng không mạnh lắm đâu……” “Thực ra, đây mới là mấu chốt ta phải chạy trốn……” Hứa Khải vẻ mặt nghiêm túc, chậm rãi nói:
“Các ngươi không đọc tin tức trên mạng sao? Người của Đại Hạ linh dị học phủ, đã bắt đầu thi hành nhiệm vụ linh dị……” “Khải ca, ý anh là, ba người bọn họ là……” “Khả năng cao là thế.” Hứa Khải chậm rãi nói: “Có thể có cảm giác áp bức mạnh như vậy, không thể nào là mấy Quỷ Linh Nhân dân gian bình thường……” Nghe đội trưởng phân tích, bốn tên đội viên mới thực sự tin tưởng, đồng thời, trên lưng của bọn họ cũng toát mồ hôi lạnh, nếu vừa rồi thật sự giao chiến, toàn bộ tiểu đội bọn hắn, chắc một người cũng không chạy thoát…..
“Khải ca, vẫn là anh lợi hại nhất……” Mặt sẹo cũng tâm phục khẩu phục, không tiếp tục chất vấn quyết định của Hứa Khải.
“Làm Quỷ Linh Nhân không chỉ cần hung ác, càng phải có con mắt nhìn người, biết không?” Hứa Khải mở miệng nói:
“Nếu chúng ta không chủ động khiêu khích, cường giả bình thường sẽ không chủ động đại khai sát giới……” Các đội viên gật đầu một cái, ghi tạc lời đối phương trong lòng.
“Đi thôi……” Hứa Khải chậm rãi nói: “Bắt đầu tìm nhiệm vụ……” Tiểu đội năm người không dừng lại, quay người lên xe rời khỏi nơi đó…… Mà lúc này, ba người Bạch Uyên đang đứng trên đường ăn đồ ăn nhanh, đường phố bốn phía không một bóng người, có vẻ âm u kinh khủng, ăn cơm trong khung cảnh này, ngược lại khiến ba người cảm thấy có chút khác biệt…..
Chu Hàn vừa ăn cơm vừa nói:
“Bạch ca, chúng ta có thể đợi được xe không?” “Chắc là có thể……” Bạch Uyên nhìn đường phố vắng vẻ, nói:
“Đại Hạ linh dị học phủ chúng ta, không cho phân phát xe các loại đi làm à?” Vương Thanh lắc đầu, chửi thề: “Hiệu trưởng chúng ta là Trương bộ trưởng, sao có thể nghĩ đến chuyện này được?” “Cũng đúng……” Bạch Uyên trong nháy mắt cảm thấy bình thường trở lại, chỉ có thể nói Đại Hạ linh dị học phủ hiện tại, có chút quá tháo… “Đáng tiếc, vừa rồi anh giao hàng kia không chở bọn mình……” Chu Hàn cảm thán nói.
“Đại ca, người ta một xe điện, làm sao chở được 3 người?” Vương Thanh xoa đầu, nói: “Hơn nữa, người ta là giao đồ ăn, chứ không phải chở người……” “Thực sự không được, lát nữa mình đi bộ một đoạn, chắc có thể bắt được xe……” Bạch Uyên gật đầu nói: “Cũng chỉ có thể thế này.” Mà lúc này, hắn lấy điện thoại ra, bắt đầu xem các nhiệm vụ của Đại Hạ linh dị học phủ, rõ ràng, hắn định xác nhận nhiệm vụ tiếp theo… “Không cần vội thế đâu……” Vương Thanh liếc mắt, thấy màn hình điện thoại của đối phương, “Không còn cách nào, chúng ta không làm, người khác làm hết!” Bạch Uyên chỉ vào danh sách nhiệm vụ, nói:
“Chỉ mới một ngày, đã có bảy, tám cái nhiệm vụ biến mất……” “Thật á?!” Vương Thanh giật mình, trong mắt có chút ngoài ý muốn, nhiệm vụ phía trên này không phải mấy loại quỷ tép riu, không ngờ nhanh vậy đã giải quyết hết bảy, tám cái, trong chốc lát, hắn cũng cảm thấy sự cạnh tranh kịch liệt, “Ngược lại chúng ta trên đường cũng có thời gian nghỉ ngơi.” Bạch Uyên mở miệng nói: “Coi như đi du lịch……” “……” Vương Thanh lẩm bẩm: “Du lịch cái gì, đi công tác còn tạm được…” Hắn tuy cũng từng trải, trải qua huấn luyện đặc biệt của gia tộc, nhưng chưa từng thấy môi trường cạnh tranh khốc liệt như thế, dù sao trước kia hắn không thiếu tài nguyên, hoàn toàn có thể thư thái làm nhiệm vụ… Ngay khi Vương Thanh đang nghĩ thế thì thần sắc hắn bỗng chấn động, bỗng đứng lên, trong mắt thoáng nét kinh ngạc, “Hả? Lão Vương, sao vậy?!” Đang xem nhiệm vụ Bạch Uyên dường như có cảm giác, ánh mắt nhìn đối phương, hắn nhận thấy được từ người Vương Thanh một luồng khí tức linh dị quỷ dị!
Khí tức này đến quá mức đột ngột, khiến người ta không kịp đề phòng…… Lúc này Vương Thanh cứ vậy đứng, mắt nhìn phía trước, không nói gì, “Ta bị Lệ Quỷ nhắm tới?!” Vương Thanh tự lẩm bẩm, hắn không thấy Bạch Uyên và Chu Hàn, đồng thời hoàn cảnh xung quanh trong nháy mắt thay đổi, không còn ở bên đường nữa, mà đến một nơi quỷ dị!
Chỉ thấy xung quanh mọc đầy cỏ dại, phía trước là một tòa lầu cũ kỹ, trên trời lóe tia chớp màu đỏ, kèm theo tiếng sấm ầm ầm, khiến tòa lầu càng thêm đáng sợ, trên tòa nhà còn ghi một dòng chữ:
Trung tâm nghiên cứu Lệ Quỷ bất thường…… Vương Thanh chỉ ngẩn người một lát, sau đó lập tức phản ứng lại, lẩm bẩm:
“Bệnh viện tâm thần?!” “Không đúng, sao lại là Trung tâm nghiên cứu Lệ Quỷ bất thường!” “Bệnh viện tâm thần tỉnh Giang Ninh?!” Vương Thanh kinh ngạc, thoáng nghĩ tới, vẻ mặt của hắn lập tức trở nên vô cùng nghiêm trọng, dù sao nhiệm vụ linh dị bệnh viện tâm thần kia đã quá nổi tiếng, dù là Tam Trú Quỷ Linh Nhân cũng không thể giải quyết, thậm chí còn bỏ mạng bên trong…..
Lông mày hắn nhíu chặt, lẩm bẩm:
“Mình vậy mà bị bệnh viện kéo vào? Chẳng lẽ là chọn mục tiêu ngẫu nhiên?” “Nhưng giờ mình cách tỉnh Giang Ninh xa như vậy, chuyện này mà cũng kéo mình vào được? Có cần phải quá đáng thế không!” Trong khi hắn suy nghĩ, bên tai vang lên một giọng nói, nghe xong người ta lạnh sống lưng: “Nên đến kiểm tra……” “Kiểm tra?” Vương Thanh hơi ngẩn ra, lẩm bẩm:
“Ta kiểm tra em gái ngươi, kéo nhầm người rồi?!” Khóe miệng hắn giật một cái, nhìn xung quanh, nhưng không thấy Bạch Uyên và hai người, rõ ràng chỉ một mình hắn bị kéo vào… Cả tiểu đội 【Bệnh viện】 của bọn họ, Bạch Uyên và Chu Hàn đều hơi điên, chỉ có hắn là tinh thần ổn định nhất, kết quả lại là người bị kéo vào… Mẹ nó ai giải thích cho rõ ràng đây?
Ngay lúc này, hắn như nghĩ ra điều gì, trong nháy mắt khẽ động tâm thần, lấy ra một mảnh giấy cũ, chính là đơn thuốc tiên bệnh viện búa sắt!
“Là vì cái này sao?” Vương Thanh cứng người, lẩm bẩm:
“Mẹ nó, thứ đồ này tác dụng không phải là truyền tống à?!” Khóe miệng hắn giật một cái, sao lại có cảm giác bị mình lừa thế này….
Hắn vẫn luôn giữ nó, định cùng Bạch Uyên bọn họ cùng giải quyết sự kiện linh dị này, mà giờ thì, khi bọn họ còn chưa chuẩn bị xong đã bị kéo vào trước, quan trọng nhất là bây giờ hắn lẻ loi một mình!
Mẹ nó đây chẳng phải tự lừa mình sao….
Bạn cần đăng nhập để bình luận