Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 489: vậy liền...... Bắt đầu phát đỉnh!

Chương 489: Vậy thì...... Bắt đầu phát đỉnh!
Bạch Uyên không tiếp tục hỏi han Vương Thanh mà ngồi xuống ghế lẩm bẩm:
"Rốt cuộc là nguyên nhân gì đây?"
"Gãy xương sống, sợ hãi tột độ, trong thi thể lại không có chút lực lượng dị thường nào lưu lại......" Hắn xâu chuỗi những phát hiện vừa rồi lại với nhau nhưng không nghĩ ra lời giải thích tương ứng......
Mà lúc này, những người còn lại thì có người mặt mày tư lự, muốn suy đoán ra quỷ kỹ của lệ quỷ, cũng có người bắt đầu đi lại khắp nơi muốn tìm dấu vết dị thường......
Nhưng đáng tiếc là không ai thu hoạch được gì.
"Lưu Ca, Hầu Ngũ đã chết rồi, chúng ta tính sao đây?" Người phụ nữ họ Liễu kia nhìn nam tử áo đen làm đội trưởng, trong mắt đã có ý muốn rút lui.
Dù sao Hầu Ngũ chết một cách khó hiểu.
Bọn họ lo sợ mình cũng sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo......
"Chúng ta đã đến làm nhiệm vụ dị thường, tất nhiên sẽ có thương vong!" Nam tử áo đen lắc đầu nói:
"Chờ chút, nếu chúng ta cứ thế rút lui, chẳng phải Hầu Ngũ đã chết vô ích?"
"......" Nghe những lời này, người phụ nữ kia cũng không tiếp lời.
Trong chốc lát, toàn bộ ký túc xá lại chìm vào yên tĩnh.
Theo cái chết quỷ dị của Hầu Ngũ, không khí khủng bố của cả tầng lầu càng thêm nồng nặc......
Mọi người vốn cho rằng sẽ lại là một khoảng thời gian chờ đợi bình yên,
Nhưng ngay lúc này,
Tên nhỏ hơn vừa duỗi lưng mệt mỏi, tựa hồ cảm thấy thân thể cực kỳ cứng đờ, lẩm bẩm:
"Ngũ ca rốt cuộc là chết như thế nào......"
Hắn là người ở gần Hầu Ngũ nhất lúc nãy nhưng vẫn không có chút manh mối nào.
Cả quá trình, hắn không phát giác được một chút lực lượng dị thường nào.
"Haiz...... Không biết có giải quyết được chuyện lần này không......" Hắn cúi đầu thở dài, rồi dường như nhận ra có gì đó khác thường.
"Hả?" Hắn ngẩng đầu lên, ngay lập tức con ngươi co rút lại đến mức cực hạn, vẻ sợ hãi không tự chủ được xuất hiện trên mặt,
"A...... A......" Hắn há to miệng, dường như muốn nói gì đó nhưng hoàn toàn không thể nói ra được.
Gần như ngay tức khắc,
Bạch Uyên và những người khác cùng nhau vây quanh,
Vì đã có thông tin từ tên tráng hán trước đó, bọn họ luôn chú ý vẻ mặt của mỗi người,
Bây giờ thấy người này có dị dạng, ngay lập tức vây lại,
"Cứu hắn!" Bạch Uyên gần như không do dự, lập tức quyết định ra tay, muốn dùng lực lượng dị thường của mình bảo vệ đối phương.
Những người còn lại cũng như vậy, nhao nhao muốn cứu người kia.
Bọn họ không phát giác được bất kỳ dị dạng nào, điều này cũng có nghĩa là chỉ có người kia mới thấy được, chỉ cần cứu được người đó, tự nhiên sẽ giải được nhiều thông tin hơn.
Nhưng,
Một tiếng răng rắc thanh thúy vang lên.
Chỉ thấy thân thể của tên nhỏ hơn run lên rồi ngay lập tức xụi lơ xuống, hơi thở sinh mệnh cũng tan biến theo.
Hành động của mọi người vì đó mà trì trệ.
"Hay là chậm một bước sao?" Bạch Uyên nhíu mày, tiến đến bên thi thể đối phương.
Hắn lại lần nữa thăm dò vào bên trong, vẫn không phát hiện bất kỳ dấu vết khí tức lệ quỷ nào.
"Cái này không khoa...... Ách...... Cái này không giống quỷ học a!" Trong mắt hắn có chút khó hiểu, nói:
"Lẽ nào bây giờ không cần lực lượng dị thường cũng có thể giết được người mang quỷ linh?" Chỉ có dị thường mới có thể đối phó dị thường, câu nói này luôn được lưu truyền trong giới dị thường.
Điều này cũng có nghĩa là muốn giết chết người mang quỷ linh hoặc lệ quỷ, về cơ bản chỉ có dùng lực lượng dị thường mới có thể làm được,
Nếu là sinh vật dị thường cấp thấp có thể có ngoại lệ nhưng tên nhỏ hơn này là một Quỷ Linh nhân hai chú!
"Bạch Ca, có một khả năng......" Lúc này, Chu Hàn thần sắc khẽ động, chậm rãi nói:
"Không phải là vì trong cơ thể hắn không tồn tại lực lượng dị thường mà là......"
"Cảm giác của chúng ta đã bị che giấu!"
"Hả?" Bạch Uyên hơi ngẩn người, trong nháy mắt sắc mặt chấn động, nói:
"Ý ngươi là, cảm giác của chúng ta bị thứ gì đó chặn lại?"
"Có lẽ là vậy......" Chu Hàn gật đầu nói: "Vừa rồi Vương Thanh và những người khác đều dùng cách riêng để tìm kiếm lệ quỷ......"
"Có lẽ không phải do lệ quỷ trốn kỹ mà là ngay từ đầu chúng ta đã bị ngăn cản cảm giác......"
Lời này vừa nói ra,
Bạch Uyên và những người khác đều chìm vào suy tư.
"Chẳng lẽ, đây chính là quỷ kỹ của lệ quỷ? Có thể che đậy cảm giác của chúng ta, từ đó khiến chúng ta không thể tìm được lệ quỷ, thậm chí là không phát hiện được lực lượng dị thường còn sót lại trong thi thể?"
"Không đúng......" Lúc này, Vương Thanh nhíu mày nói:
"Vậy lượng lực lượng dị thường tràn ngập trong cả tầng lầu này là sao?"
Giờ phút này, tầng lầu này tràn ngập khí tức lệ quỷ dị thường, đó cũng là lý do bọn họ có thể xác định lệ quỷ là tồn tại và hơn nữa không chỉ một con.
"Điều này chứng minh lệ quỷ có tính lựa chọn khi che đậy......" Chu Hàn chậm rãi nói:
"Nói vậy, một là có thể tăng thêm bầu không khí khủng bố, hai là có thể đánh lạc hướng chúng ta, khiến chúng ta không đưa ra được phán đoán."
"Giảo hoạt vậy sao......" Bạch Uyên sờ cằm.
Đương nhiên đây không phải do trí thông minh của lệ quỷ mà là cách thức ra tay vốn có của nó......
Tuy đây là suy đoán của Chu Hàn nhưng hắn lại cảm thấy khả năng này không nhỏ!
"Nếu thật là như vậy thì phải nghĩ cách phá giải sự che đậy của lệ quỷ......" Bạch Uyên nhíu mày nói:
"Nói như thế nào?"
"Có hai cách......" Hàn Vũ suy tư một chút rồi nói: "dựa vào lực lượng của chính mình, cưỡng ép phá giải quỷ kỹ của lệ quỷ......"
"Nếu ta có thể sử dụng lực lượng tam chú, có lẽ làm được......"
"Nhưng hiện tại thì......" Nàng lắc đầu, rõ ràng là không làm được,
Dù sao hiện tại nàng, Vương Thanh và Bạch Uyên có cùng một đẳng cấp, hai người đều không phá được sự che đậy này, nàng đương nhiên không có khả năng làm được.
Bạch Uyên chậm rãi hỏi: "Vậy cách thứ hai thì sao?"
"Vậy thì phải xem tình huống cụ thể của quỷ kỹ này......" Hàn Vũ chậm rãi phân tích:
"Hiện tại chúng ta có thể xác định, đây là một loại quỷ kỹ duy trì liên tục......"
"Nếu là loại quỷ kỹ duy trì liên tục thông thường thì chúng ta chỉ cần chờ đợi hết thời gian tác dụng của quỷ kỹ là được."
"Nhưng nếu cần lệ quỷ phải liên tục phóng thích mới có thể đạt được hiệu quả duy trì thì cần phải tìm ra bản thể của lệ quỷ để tấn công, đánh gãy thi pháp của chúng là được."
Bạch Uyên và những người khác khẽ gật đầu, đã hiểu ý của Hàn Vũ.
"Nếu là loại tình huống thứ nhất thì lại đơn giản." Bạch Uyên sờ cằm nói:
"Nhưng nếu là loại thứ hai, chẳng phải là rơi vào tử cục?"
Bọn họ hiện tại bị che giấu cảm giác, tự nhiên không tìm được vị trí của lệ quỷ, làm sao có thể đánh gãy quỷ kỹ của nó?
"Trước mắt xem ra, là vậy......" Vẻ mặt Hàn Vũ bất đắc dĩ, gật đầu nói:
"Đương nhiên, theo lý thuyết thì không tồn tại quỷ kỹ vô giải, có lẽ chỉ là chúng ta chưa tìm ra mà thôi."
"......" Bạch Uyên và những người khác liền im lặng, bắt đầu suy nghĩ kế sách phá giải.
Nhưng đúng lúc này, Vương Thanh chậm rãi nói:
"Hay là thử cuồng oanh loạn tạc đại pháp?"
"Hả? Cái gì?" Hàn Vũ hơi giật mình, trong chốc lát chưa kịp phản ứng.
"Chính là bắt đầu phát đỉnh......" Bạch Uyên giải thích:
"Chúng ta tấn công bừa bãi xung quanh, biết đâu lại đánh trúng lệ quỷ, từ đó làm gián đoạn quỷ kỹ của nó......"
"......" Vẻ mặt Hàn Vũ và Chu Hàn hơi động, trong mắt lộ vẻ suy nghĩ.
Biện pháp này tuy nghe khá thô thiển nhưng có lẽ lại hiệu quả thật......
Dù sao bọn họ hiện tại cũng không có biện pháp nào khác......
Một lát, bốn người nhìn nhau, trong lòng đã có quyết định, mang theo nhiệt huyết cùng nhau hét lên:
"Vậy thì...... Bắt đầu phát đỉnh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận