Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 220: Cái này mẹ nó chính là một người điên a......

Chương 220: Cái này mẹ nó chính là một người điên a...... "Ngươi lên nắm quyền về sau, không cần phải lo lắng gì cả, cũng không cần gò bó theo khuôn phép, hết thảy dựa theo ý ngươi là được." Khương Thiên cười cười, nói "Thời đại bánh lái giao cho ngươi, khống chế phương hướng thế nào, tự ngươi định đoạt!" "......" Trương Thanh Đạo trầm mặc không nói, không ngờ rằng lão sư sẽ tin tưởng hắn đến thế. Lúc này, Khương Thiên nhìn kỹ khuôn mặt học sinh, trên mặt nở nụ cười hiền lành, nói "Dọn đường, ngươi là Quỷ Linh Nhân có thiên phú tốt nhất mà ta từng gặp, nếu không gia nhập bộ linh dị, có lẽ ngươi sẽ có một tương lai tốt đẹp hơn......" Thiên phú của Trương Thanh Đạo kinh thiên động địa, nhưng sớm được Khương Thiên để ý, chống đỡ bộ linh dị, mê muội bình thường mà điên cuồng tăng lên chính mình, tuy tiến bộ thần tốc, nhưng trong vô hình lại lưu lại mầm tai họa, trở thành một trong những nguyên nhân khiến hắn bị ô nhiễm tinh thần...... "Ta thật ra là có lỗi với ngươi......" "Lão sư, đừng nói nữa......" Trương Thanh Đạo tâm trạng phức tạp, ánh mắt nặng trĩu. Khương Thiên ngắm nhìn người học trò mà mình nuôi lớn, tiếp lời chậm rãi: "Tốt, tán lực lượng đi, ta sống thêm một giây, ngươi càng tăng khả năng mất khống chế......" "Lão sư......" Sắc mặt Trương Thanh Đạo nặng nề, nhưng chỉ có thể cắn răng gián đoạn lực lượng của mình, trong phút chốc, hơi thở tử vong lại một lần nữa kéo đến! Khương Thiên mặt tươi cười, trong lòng đã sớm nghĩ thoáng chuyện sinh tử, cũng như lời hắn nói, sống ở thời đại này, ai cũng có thể chết...... Hắn nhìn chăm chú vào bia mộ màu đen trước mặt, lẩm bẩm: "Đã cược nhiều lần như vậy, lần này, cuối cùng vẫn là thua......" Vừa dứt lời, Khương Thiên lại nhắm hai mắt, không còn hơi thở sự sống...... "Lão sư......" Trương Thanh Đạo nhìn thi thể Khương Thiên, thở dài một hơi, trong nhất thời, đủ mọi cảm xúc trào lên, càng khiến cho trong mắt hắn thoáng có chút điên cuồng. Vì bị ô nhiễm tinh thần, ngoài hưng phấn ra, hắn không thể xuất hiện cảm xúc nào khác, nếu không sẽ càng tăng nguy cơ mất khống chế. Điều này quả thực chẳng khác nào lệ quỷ, cảm xúc cũng trở thành nhược điểm của hắn...... "Đây là lần cuối cùng!" Hắn dụi mắt, đè nén hết thảy cảm xúc trong lòng xuống, sau đó cõng thi thể Khương Thiên, đúng lúc này, xung quanh đã xuất hiện vài Quỷ Linh Nhân, trong mắt tràn đầy chấn động! Đó là Quỷ Linh Nhân đến từ các thế lực lớn! Lúc này, người nam đeo kính đen bước lên phía trước, khó tin nói: "Khương tổng bộ trưởng, chết rồi?" Bọn hắn đã tưởng tượng Khương Thiên có thể bại, thậm chí bị trọng thương, nhưng cái kết vẫn lạc thì bọn hắn thật sự không nghĩ đến, dù sao người này thế nào cũng là một trong những Quỷ Linh Nhân đỉnh cấp, sinh mệnh lực cường hãn vô cùng. "Không thể nào?! Con quỷ kia lại mạnh đến vậy sao?!" "Trương phó bộ trưởng, xin nén bi thương." Đám người nhao nhao an ủi hắn, nhưng ánh mắt vẫn thi thoảng liếc nhìn thi thể của lệ quỷ kia, đây chính là một bảo vật vô giá! Trương Thanh Đạo vẻ mặt hờ hững, không thèm đáp lại mà ngó lơ bọn hắn. Đúng lúc này, Lục Minh sắc mặt kinh hãi, không nhịn được kêu lên: "Quỷ tàng? Là Quỷ tàng?!" Lời này vừa thốt ra, mọi người giật mình, cùng nhau quay đầu nhìn lại, thấy thi thể lệ quỷ đang âm thầm biến đổi, ngưng tụ thành một cánh cửa màu đen, lặng lẽ đứng trên phế tích...... Bọn họ đến từ các thế lực lớn, trong nội bộ tự nhiên có các loại điển tịch, sự hiểu biết về linh dị cũng không phải bộ linh dị Đại Hạ có thể sánh bằng. Bọn hắn chưa từng tận mắt thấy Quỷ tàng, nhưng lại cực kỳ mong mỏi Quỷ tàng, gia chủ của các thế lực lớn cũng đã yêu cầu bọn hắn ghi nhớ, vì nếu bỏ lỡ thì thật là hối hận cả đời...... Theo điển tịch ghi chép, chỉ khi lệ quỷ đỉnh cấp vẫn lạc, mới có thể xuất hiện Quỷ tàng, chỉ cần mở cánh cửa kia ra, sẽ tiến vào một không gian kỳ dị, mà trong đó tràn ngập các loại tài nguyên linh dị...... Trong khoảnh khắc, lòng tham của mọi người trào dâng, cơ thể cũng vì thế mà run rẩy hưng phấn, thậm chí có người không nhịn được muốn tiến đến gần, đúng lúc này, một bàn tay nắm lấy khung cửa, trực tiếp nhấc lên, ánh mắt mọi người trong chốc lát tràn ngập địch ý, nhưng khi thấy Trương Thanh Đạo cầm lên thì trong mắt không khỏi có vài phần kiêng kị. "Cái đó, Trương phó bộ trưởng......" Gã nam nhân đeo kính đen suy nghĩ một chút, lựa lời nói: "Theo như chúng ta đã giao hẹn với bộ linh dị, chỉ cần bảo vật xuất hiện trong Đại Hạ Quốc, chúng ta đều có tư cách kiếm một chén canh......" "Hơn nữa, lần này chúng ta cũng đã đóng góp, cố ý đến giúp các ngươi trấn trận, lẽ ra phải được chia nhiều chiến lợi phẩm hơn!" Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều gật đầu, nhất loạt tán đồng. "Vậy mà còn không biết xấu hổ hơn cả ta nữa......" Lúc này, Bạch Uyên đang nép mình ở rìa khu trung tâm, xa xa quan sát cảnh này, cũng nghe được những lời đó. "Bạch ca, huynh đang khen bọn họ, hay đang hạ thấp chính mình vậy......" Chu Hàn khóe miệng giật giật, chưa từng thấy ai đánh giá người khác như vậy...... "Cái này không quan trọng." Bạch Uyên lắc đầu nói, "quan trọng là chúng ta chỉ có thể đứng xem mà thôi......" Những người ở khu trung tâm kia, không phải kẻ mà hắn có thể đắc tội...... Đúng lúc này, ba người của tổng bộ linh dị xuất hiện, vây quanh Trương Thanh Đạo, đồng thời nhìn chằm chằm đám người các thế lực với vẻ mặt đầy địch ý. Tổng bộ trưởng của bọn hắn vừa mới vẫn lạc, kết quả đám người này không hề để ý, chỉ lo chia của cái Quỷ tàng mà lệ quỷ kia để lại...... Một nam tử mở miệng nói: "Đạo ca, anh cứ đi trước đi, bọn em sẽ lo đoạn hậu! Bọn chúng không dám làm gì đâu!" "Không cần." Trương Thanh Đạo lại lắc đầu, sau đó nhìn khắp mọi người, chậm rãi nói: "Vừa lúc các thế lực đều ở đây, ta cũng tiện thể tuyên bố một chuyện." "Từ hôm nay trở đi, ta, Trương Thanh Đạo chính là tổng bộ trưởng của Bộ Linh Dị Đại Hạ!" Lời vừa dứt, sắc mặt của tất cả mọi người đồng loạt biến sắc, trong mắt tràn đầy vẻ không thể tin được. Khương Thiên vậy mà lại truyền ngôi vị trí cho Trương Thanh Đạo?! Còn ba người khác của tổng bộ linh dị thì lại không hề bất ngờ, hiển nhiên là đã sớm biết chuyện này. Cũng giống như lời của Khương Thiên, mọi việc đã sớm được sắp xếp, Trương Thanh Đạo sẽ không gặp phải bất cứ cản trở nội bộ nào. Nhưng những người của các thế lực lớn thì lại khó lòng chấp nhận được, bọn họ không quan tâm trận chiến này thắng bại, không quan tâm Khương Thiên sống chết, thậm chí không quan tâm bộ linh dị có tồn tại hay không...... Mà chỉ để ý duy nhất một chuyện, chính là tân nhiệm bộ trưởng lại là Trương Thanh Đạo! Khương Thiên trước kia tuy thực lực cường đại, nhưng lại quá nhiều kiêng dè, điều này dẫn đến chỗ ông bị người ta quản thúc, chỉ có thể bị các thế lực lớn dắt mũi đi. Còn Trương Thanh Đạo bây giờ lại hoàn toàn khác biệt, cái tên này mẹ nó chính là một kẻ điên a...... "Hỏng bét rồi!" Mọi người liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tức thì có điềm báo bất an. Nếu thật sự để Trương Thanh Đạo lên làm bộ trưởng, phỏng chừng cả Đại Hạ Quốc sẽ loạn tung cả lên. "Nếu ta là tân bộ trưởng, vậy thì phải dùng quy tắc mới!" Trương Thanh Đạo thần sắc bình thản, chậm rãi nói: "Từ giờ phút này, tất cả các hiệp nghị giữa bộ linh dị và các ngươi trước đây, toàn bộ đều vô hiệu!" "Ngươi nói cái gì?!" "Trương Thanh Đạo, ngươi cho rằng mình có thể muốn làm gì thì làm chắc ?!" "Ngươi là bộ trưởng của bộ linh dị, cũng không phải là gia chủ các thế lực lớn, dựa vào cái gì mà đưa ra quyết định này?!" Một câu nói của Trương Thanh Đạo đã trực tiếp làm cho đám người trở nên sốt sắng, đây là trực tiếp muốn lật mặt?! Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng thầm mắng chết cái tên Khương Thiên, ngươi mẹ nó đưa vị trí cho tên điên này, không phải rõ ràng muốn gây sóng gió trong Đại Hạ Quốc hay sao...... "Trương Thanh Đạo, ngươi cũng đừng quên, trước đây nếu không có chúng ta trợ giúp, bộ linh dị Đại Hạ của các ngươi làm sao có thể xây dựng nhanh chóng được chứ?!" Tên nam đeo kính râm tức giận, nói, "Bây giờ cánh cứng cáp rồi, liền muốn hất chúng ta ra ?" "Nói thật, nếu như không có chúng ta, cái đồ vong ơn bội nghĩa như ngươi, ngay cả chữ 'linh dị' cũng còn chưa chắc đã biết viết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận