Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1266: Trừ phi...... Nó giống như ngươi có bệnh

Chương 1266: Trừ phi...... Nó giống như ngươi bị bệnh.
Đang lúc Bạch Uyên cảm nhận một cách tinh tế nguồn sức mạnh kỳ dị, hắn chợt nhận ra điều gì đó. Vẻ mặt hắn hơi biến đổi, rồi lấy từ trong ngực ra một vật đang phát ra những dao động kỳ lạ.
“Hửm? Phương Lâm bọn họ liên lạc ta?” Bạch Uyên khẽ nhướng mày, trong mắt thoáng hiện một tia kinh ngạc.
Đây là vật mà Thanh Châu chi chủ tặng cho hắn, xem như một công cụ liên lạc, nó không bị bất kỳ tín hiệu nhiễu loạn nào.
Đó cũng là cách mà đối phương muốn tạo dựng quan hệ với Bạch Uyên. Dù sao hắn là một tồn tại mạnh mẽ như vậy, tương lai Thanh Châu không chừng sẽ cần đến hắn......
“Hai ngày trước đã báo cho ta?” Bạch Uyên cau mày.
Lúc đó hắn vừa bế quan, nên không nhận được tin tức của đối phương.
“Cũng không biết là đối phương chủ động gửi tới, hay là bị Thất Tội thao túng......” Bạch Uyên lẩm bẩm, trong lòng vẫn ôm sự cảnh giác.
Trước đó ngay cả hắn cũng không ngờ rằng Thanh Châu chi chủ lại bị nó điều khiển. Dù sao hắn từng có giao tiếp với đối phương, trông không có gì bất thường cả.
Điều mấu chốt nhất chính là, đối phương còn chủ động cho hắn hai tỷ linh dị tài nguyên. Điều này khiến Bạch Uyên không hề có chút nghi ngờ nào về hắn......
Theo dự đoán của hắn, lúc đó Thanh Châu chi chủ không hề ngụy trang, mà thật sự là bình thường. Còn cái thứ sức mạnh dị thường ẩn nấp trong cơ thể hắn, chỉ khi đến thời điểm mấu chốt mới bùng phát mà thôi......
Lúc này, Bạch Uyên không nghĩ ngợi nhiều nữa, mở tin nhắn lên.
Chỉ thấy Phương Lâm hiện lên trong không trung, với vẻ mặt lo lắng, giọng nói gấp gáp:
“Bạch ca, con quỷ lớn kia đã đi rồi, nhưng thầy ta sắp không qua khỏi, mong ngài có thể cứu ông ấy một mạng nữa, Thanh Châu ta nguyện trả bất kỳ giá nào!”
Cậu ta nhanh chóng nói ra mục đích, rồi ảnh hư biến mất.
“Sắp không qua khỏi?” Bạch Uyên chau mày, nhưng ngược lại cũng không thấy bất ngờ.
Thanh Châu chi chủ vốn đã gần hết tuổi thọ, hôm đó lại bị sức mạnh của Thất Tội Quỷ chủ ăn mòn, chỉ sợ tình trạng cơ thể sẽ ngày càng chuyển biến xấu.
Nhưng điều khiến hắn bất ngờ là Thất Tội không giết đối phương, mà lại để hắn sống sót?
“Chuyện này có chút đáng ngờ......” Bạch Uyên khẽ biến sắc, lộ vẻ suy tư.
Tuy rằng ngày đó Thanh Châu chi chủ đánh lén Quỷ Ca, nhưng hắn biết rõ sự tình, nên ngược lại không oán trách ông ta. Hơn nữa đối phương nguyện trả bất cứ giá nào, hắn đương nhiên sẽ cứu một mạng.
“Cần phải làm rõ mọi chuyện đã......” Bạch Uyên không vội hành động, mà muốn chờ một thời gian nữa rồi mới đến Thanh Châu.
Dù sao vạn nhất Thất Tội còn ở đó, có lẽ lại xuất hiện một trận sinh tử truy đuổi, hắn cũng không có quỷ tệ để tiêu xài, vậy thì chỉ có thể dựa vào lực lượng bản nguyên của Quỷ Kiểm mà thôi......
Khi Bạch Uyên đang suy nghĩ, đồ vật dị thường trong tay lại rung lên một lần nữa.
“Nhanh như vậy đã liên lạc ta? Xem ra thật sự rất khẩn cấp......” Bạch Uyên khẽ nhíu mày, tự nhủ.
Hắn đoán rằng đối phương thấy mình đã nghe tin nhắn nên mới vội vàng liên lạc với mình......
Hắn cũng không do dự mà kết nối luôn.
“Phương Lâm, tình hình thế nào rồi?” Ảnh Phương Lâm hiện lên, vẻ mặt lo lắng, hoảng hốt, nói:
“Bạch ca, van xin ngài, lại cứu thầy ta một lần nữa đi!” Trong mắt cậu ta tràn ngập sự cầu khẩn, không còn vẻ điềm tĩnh, thong dong của ngày hôm đó nữa.
“Thầy ta ngày đó thật sự bị lệ quỷ điều khiển, tuyệt đối không có ý đồ hãm hại các ngươi!”
“Ta biết, ngươi đừng nóng.” Bạch Uyên cau mày, nói:
“Tình trạng hiện giờ của thầy ngươi như thế nào?”
“Ông ấy đã rơi vào hôn mê sâu, hơn nữa sinh mệnh lực vẫn luôn trôi đi, ta dù dùng mọi biện pháp cũng chỉ có thể trì hoãn tính mạng ông ấy thêm ba ngày nữa!”
“Nghiêm trọng vậy sao?” Bạch Uyên cau mày, trong lòng thoáng ngạc nhiên.
Đối phương ngày đó tuy đã gần hết tuổi thọ, nhưng nếu cẩn thận thì có thể sống thêm vài năm, thậm chí vài chục năm nữa không thành vấn đề, giờ thì lại chỉ còn có ba ngày......
“Ngươi kể cho ta nghe tình hình ngày đó xem sao.” Bạch Uyên giữ vẻ điềm tĩnh, nói:
“Ngày đó con quỷ lớn kia không tìm đến các ngươi sao?”
“Tìm!” Trong mắt Phương Lâm hiện lên hận ý nồng đậm, bằng giọng nói oán độc:
“Nó ngày đó quay lại Thanh Châu, muốn giết thầy ta, nhưng không tìm thấy ông ấy.”
“Hửm?” Bạch Uyên khẽ nhíu mày, hỏi:
“Trốn rồi à?”
“Không sai, có lẽ thầy ta đã dự cảm được nguy hiểm, nên lúc con quỷ kia đuổi theo các ngươi thì đã tìm chỗ trốn rồi.”
“Con quỷ kia không tìm kiếm sao?”
“Có tìm, nhưng cuối cùng vẫn không tìm thấy dấu vết gì, thật ra thì ngay cả ta cũng không biết lúc đó thầy ta đang ở đâu.” Phương Lâm nắm chặt tay, mặt lộ vẻ sát ý, nói:
“Hôm đó con quỷ kia không tìm được thầy ta, nên tức giận, thẳng tay tàn sát nhân loại ở Thanh Châu, sau khi đồ sát nhiều quốc gia thì mới biến mất không dấu vết.”
“......” Bạch Uyên khẽ gật đầu.
Lời giải thích của đối phương nghe ra rất hợp lý, không có chút sơ hở nào.
Dù sao ngày đó Thất Tội điên cuồng đuổi theo hắn và Quỷ Kiểm, Thanh Châu chi chủ hoàn toàn có thời gian để trốn.
Nhưng hắn vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng, mà trong lòng hỏi:
“Quỷ ca, ngươi thấy sao? Có phải là bẫy của Thất Tội không?”
Lúc này, giọng Quỷ Kiểm vang lên:
“Sao? Ngươi muốn quay lại à?”
“Ta muốn quay lại xem sao......” Bạch Uyên khẽ gật đầu, nói:
“Nhưng nếu có nguy cơ thì thôi vậy.”
Bây giờ hắn tất nhiên lấy việc bảo toàn bản thân làm chủ, chỉ khi không liên quan đến sự an nguy của bản thân, hắn mới có thể hành động.
Lúc này, Quỷ Kiểm suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
“Để người đó truyền cho một sợi linh dị khí tức của chính mình!”
“Hửm?” Bạch Uyên tuy không hiểu, nhưng không hỏi nhiều mà làm theo lời Quỷ Kiểm.
Lúc này, Phương Lâm thông qua đồ vật dị thường truyền đến một sợi linh dị khí tức của mình.
Hai mắt Quỷ Kiểm tràn ngập lực lượng dị thường, trong nháy mắt hóa giải sợi khí tức này, rồi nói tiếp:
“Không có dấu vết sức mạnh của Thất Tội, chắc là không bị điều khiển, ngươi bây giờ nói chuyện với cậu ta xem có gì bất thường không.”
Nó lo rằng Thất Tội đang ở đó, cố tình trước khi truyền khí tức đã thu hồi lực lượng thao túng Phương Lâm. Nhưng làm vậy thì Phương Lâm sẽ được giải thoát, cho dù chính mình không chủ động nói ra thì cũng sẽ lộ ra bất thường.
Bạch Uyên trong lòng cũng hiểu rõ, bắt đầu nói chuyện với Phương Lâm, nhưng không phát giác có gì khác thường, trong lòng mơ hồ tin tưởng thêm vài phần.
Nhưng để phòng vạn nhất, hắn bảo mấy người còn lại trong đội của Phương Lâm cũng truyền khí tức đến, thậm chí cả Thanh Châu chi chủ đang hôn mê cũng vậy.
Cuối cùng hắn mới có thể khẳng định rằng Thất Tội đã thật sự rời đi.
“Xem ra là nó không canh chừng chúng ta nữa rồi......” Bạch Uyên thở phào nhẹ nhõm.
Quỷ Kiểm lại không thấy bất ngờ, bình thản nói:
“Chuyện này cũng bình thường thôi, theo thực lực hiện tại của nó, bắt không được chúng ta, nên không cần tốn thời gian. Trừ phi......”
“Trừ phi cái gì?”
“Nó giống như ngươi bị bệnh.”
“......” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, rồi hoàn toàn yên tâm.
Thất Tội dù là lệ quỷ, nhưng trạng thái tinh thần của nó có vẻ như còn tốt hơn hắn......
Bạn cần đăng nhập để bình luận