Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 405: [Ads]Quỷ dị tiếng ho khan......

Chương 405: [Quảng cáo] Tiếng ho khan quỷ dị...... Thời gian thoáng cái đã qua, lúc chạng vạng tối, tổ ba người đã đến thành phố Ninh Hưng. "Sư phụ, khu Sao Băng!" Bạch Uyên ba người bắt một chiếc xe, chuẩn bị đi thẳng đến nơi cần đến, bây giờ Học phủ Linh dị Đại Hạ cạnh tranh khốc liệt như vậy, thời gian chính là tài nguyên linh dị...... "Nơi nào?!" Vốn định cho xe khởi động, vị sư phụ thần sắc chấn động, ép cho dừng lại, "Khu Sao Băng, ở khu Bắc thành phố Ninh Hưng." "Nơi đó là chỗ quỷ ám, các ngươi nhất định phải đi sao?!" "Chúng ta chính là đi xử lý......" Bạch Uyên mỉm cười, lên tiếng. "Ừ?" Sư phụ quan sát ba người, ngược lại cũng không nghi ngờ, nói tiếp:
"Ta chỉ có thể đến gần thôi, không đến được cổng khu, còn nữa theo quy định, tiền xe phải tăng gấp đôi." "Đi, không vấn đề!" Bạch Uyên lại không cảm thấy bất ngờ, sảng khoái đáp ứng. Đây cũng là quy định mới do Bộ Linh Dị ban hành, bởi vì đến những nơi linh dị có thể sẽ nhiễm phải nguyền rủa, có thể nói là có nguy hiểm đến tính mạng, tự nhiên là giá cả phải cao hơn một chút. Tài xế nghe xong lời này, không do dự thêm, nhanh như chớp liền phóng xe đi...... Trên đường đi, tài xế nhìn ba người, nói:
"Ba vị, mặc dù ta chỉ là người bình thường, nhưng cũng vẫn muốn nói, Lệ Quỷ ở khu Sao Băng thật không đơn giản......" "Hả?" Bạch Uyên nhíu mày, hỏi:
"Không đơn giản là như thế nào?" "Vụ linh dị kia đã kéo dài hơn một tháng......" Tài xế vẻ mặt nghiêm túc, mở miệng nói:
"Chỉ riêng tôi đã chở ba, bốn nhóm Quỷ Linh Nhân đến đó rồi mà sự việc vẫn chưa giải quyết xong, Lệ Quỷ chắc chắn không hề tầm thường......" "Hơn nữa tôi nghe nói, thậm chí có Quỷ Linh Nhân Nhị Chú cũng c·hết ở đó!" "......" Ba người Bạch Uyên gật đầu, ngược lại không quá để ý, Quỷ Linh Nhân Nhị Chú trong dân gian đã là cường giả nhưng trong mắt bọn hắn đã không còn đủ trình...... "Các ngươi còn trẻ, cũng đừng quá xông xáo..." Tài xế giọng khuyên nhủ, Chu Hàn cười đáp:
"Không sao đâu sư phụ, cứ đến đó, những chuyện khác không cần bận tâm." "......" Tài xế nhìn Chu Hàn qua kính chiếu hậu, nói tiếp:
"Anh tuổi tác lớn thì không sao, nhưng hai người kia nhìn đều rất trẻ, anh cũng đừng h·ại người ta......" "???" Vừa nghe câu này, Chu Hàn giật mình, Không phải, tuổi tác của ngươi mới lớn chứ...... "Đại thúc, ta cũng là sinh viên giỏi mà......" "Đại học người cao tuổi?" Trong nháy mắt, Bạch Uyên và Vương Thanh cũng không nhịn được, bật cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận