Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1193: Giả bộ so còn muốn chạy?

Chương 1193: Giả bộ giỏi còn muốn chạy?
Bạch Uyên nhìn bức tượng sáp trước mắt có dáng vẻ tương tự mình, nhưng trong lòng không hề gợn sóng. Với thực lực tuyệt đối, hắn không thèm để ý đến tất cả sự quái dị! Xử lý xong là được!
Ầm!
Bạch Uyên bạo lực vung chùy, trực tiếp đập nát tượng sáp trước mặt thành cặn bã, khiến máu đen trong người nó bắn tung tóe!
Cũng gần như đồng thời, sắc mặt hắn chấn động, trong miệng phun ra máu tươi, hóa ra cũng bị thương!
“Hả?” Bạch Uyên nhíu mày. Từ khi bước vào nơi này đến giờ, hắn chưa từng chịu thương tổn nào như vậy...
“Nguyền rủa sao?” Hắn nhìn tượng sáp có bộ dạng giống mình, trong nháy mắt cảm giác được có một luồng sức mạnh linh dị vô hình kết nối hắn và các tượng sáp này. Rõ ràng, tấn công tượng sáp cũng như là tấn công chính mình...
“Một chiêu trò vặt vãnh thế này sao ngăn được ta!” Bạch Uyên lau máu ở khóe miệng, cầm đầu người chùy, điên cuồng oanh kích vào tượng sáp trước mắt!
Mỗi khi đập nát một tượng sáp, hắn sẽ bị thương, nhưng với thân bất tử, chỉ trong chớp mắt đã hồi phục. Rất nhanh, mấy chục tượng sáp đều bị phá nát, máu đen quỷ dị vương vãi khắp mặt đất.
“Cũng chỉ có vậy thôi...” Bạch Uyên sắc mặt bình thản, trông hoàn hảo không hề tổn hại, thậm chí sức mạnh linh dị trong người chỉ mới hao một phần mười.
Nếu đổi lại một người cùng cấp bậc Lục Chú đến đây, nếu muốn một đường cường sát như thế, sức mạnh trong cơ thể ít nhất sẽ hao tổn hơn phân nửa, thậm chí có thể còn nhiều hơn. Dù sao, những vết thương do quỷ kỹ gây ra không hề nhẹ...
Nhưng thân bất tử của hắn lại quá biến thái, không những tốc độ hồi phục đáng kinh ngạc mà còn không tiêu hao quá nhiều sức mạnh linh dị. Chỉ riêng điểm này thôi đã đủ để cho năng lực bảo toàn tính mạng của hắn vượt xa những Quỷ Linh Nhân khác.
Đây cũng là lý do vì sao hắn không hề kiêng dè mà trực tiếp cường sát!
Nói chung, trong tình huống bình thường gặp phải loại quỷ kỹ này, người ta sẽ kiên nhẫn tìm kiếm sơ hở, rồi từ đó dùng cái giá thấp nhất để phá giải, nhưng Bạch Uyên lại cảm thấy không cần thiết như thế...
“Vẫn chưa ra sao?” Bạch Uyên nhíu mày, vẻ mặt suy tư. Hắn đã đập nát toàn bộ tượng sáp ở đây mà không tìm thấy một con lệ quỷ nào. Điều này khác với dự liệu của hắn.
Và ngay lúc này, thần sắc hắn khẽ động, lập tức nhìn về phía vũng máu đen trên mặt đất. Một luồng sức mạnh linh dị kỳ dị tràn ngập, máu trên đất bắt đầu chảy, nhanh chóng hướng về cánh cửa kia mà đi, tựa như muốn tiến vào chỗ sâu trong quán tượng sáp!
“Hả?” Bạch Uyên nheo mắt, lẩm bẩm: “Giả bộ giỏi còn muốn chạy?”
Trong khoảnh khắc, Quỷ Nhãn của hắn mở hết cỡ, lập tức nhìn thấy chân thân lệ quỷ, hóa ra chính là đoàn máu đen này!
“Ngươi chạy không thoát đâu!” Bạch Uyên cầm đầu người chùy, nhanh chóng đuổi theo, đồng thời bạo lực oanh kích xuống vũng máu trên đất!
Gần như cùng lúc đó, máu đen tụ lại nhanh chóng, ngưng kết thành một bàn tay khổng lồ, cũng đánh về phía Bạch Uyên!
Ầm!
Công kích của hai bên chạm nhau trong nháy mắt. Bạch Uyên không hề tổn hại, vẫn sừng sững bất động, bản thân không hề chịu bất kỳ tổn thương nào. Nhưng đoàn máu đen lại phát ra một tiếng rít thê thảm, quỷ độc đáng sợ lan ra, khiến cho nó nhiễm lên một lớp màu xanh nhạt, trông càng thêm quái dị!
Quỷ Huyết không dám phản kháng nữa, cực nhanh lao về phía cánh cửa, lộ ra vẻ bối rối tột độ...
“Ta nói rồi, ngươi không đi được đâu!” Bạch Uyên nhảy lên, giẫm trực tiếp lên vũng máu.
Hắn ngồi xổm xuống, tay trái chụp lấy vũng máu, đồng thời sức mạnh linh dị đáng sợ bộc phát, cưỡng ép giam cầm nó tại chỗ.
“A!” Một tiếng rít oán độc bộc phát, máu đen nhanh chóng ngưng tụ, biến thành một tượng sáp hình người màu đen, bắt đầu điên cuồng giãy dụa. Lúc này, lệ quỷ cuối cùng cũng hiện nguyên hình!
Sức mạnh của nó bùng nổ rõ ràng ở mức trung du Lục Chú, nhưng lúc này lại cực kỳ suy yếu, hoàn toàn không phải ở trạng thái đỉnh phong.
“Bị thương?” Bạch Uyên không tin một nhát chùy vừa rồi của mình có thể khiến nó bị trọng thương. Mà mấy con quỷ hắn vừa thấy lại đang ở trạng thái toàn thịnh, cũng không có vẻ gì là vừa có người ngoài xâm nhập.
Xem ra, việc hắn đập nát toàn bộ tượng sáp vừa rồi đã gây cho lệ quỷ này không ít thương tổn...
“Chả trách thấy ta là đã muốn bỏ chạy...” Bạch Uyên nhìn con lệ quỷ đang bị mình tóm cổ, đôi mắt ánh lên một vòng sát ý lạnh lẽo.
Ầm!
Trong nháy mắt, tay hắn cầm đầu người chùy, điên cuồng oanh kích lên người lệ quỷ bên dưới. Thực lực của đối phương vốn không bằng hắn, giờ lại còn bị trọng thương, tự nhiên hoàn toàn không phải là đối thủ.
“A a a ——” Tiếng rít oán độc liên tục bộc phát, lệ quỷ cố giãy dụa và phản kích nhưng vô ích, chỉ có thể im lặng chịu đựng Bạch Uyên hành hung...
Chưa đầy một lát, con Quỷ Vương Lục Chú này đã trọng thương, bị Quỷ Kiểm nuốt gọn một phát...
“Xong rồi!” Bạch Uyên đứng dậy, sau đó nhìn áo khoác trắng của mình, không khỏi nhíu mày. Lúc này, áo khoác trắng của hắn dính đầy máu đen, vẫn tiếp tục gây ra thương tổn linh dị cho hắn. Rõ ràng đây là đòn phản công trước khi chết của lệ quỷ!
Hắn cố dùng sức mạnh linh dị để tiêu trừ nó, nhưng không có hiệu quả.
“Xem ra chỉ có thể chờ thứ này tự hết thời gian tác dụng thôi...” Hắn lắc đầu, nhưng không để ý lắm. Quỷ kỹ này dù tránh không khỏi, cũng không xua tan được, nhưng tổn thương gây ra lại quá nhỏ, không ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu của hắn.
Cứ như vậy, Bạch Uyên máu me đầy mình, kéo đầu người chùy, bình tĩnh bước về phía trước. Hắn đã dùng Quỷ Nhãn để nhìn xung quanh, căn phòng này không còn chút khí tức linh dị nào, rõ ràng chỉ có một con lệ quỷ kia...
Rất nhanh, hắn đến gần bức tường bên trong, nhìn cánh cửa đen được khảm trên tường!
Cửa đen có kích thước tương đương cửa phòng thông thường, chỉ khác là nó không có tay nắm, cứ như là một cánh tử môn không thể mở được!
Và khi Bạch Uyên đặt tay lên cánh cửa, trong nháy mắt có một cảm giác bất an từ đáy lòng trào dâng. Lông mày hắn hơi nhíu lại, dường như mở cánh cửa này ra sẽ thấy một chuyện kinh khủng nào đó!
“Muốn dọa ta?” Bạch Uyên sắc mặt vẫn bình tĩnh, không chút cảm xúc nào dao động. Sức mạnh linh dị trong cơ thể hắn bùng nổ, đồng thời bốn bóng lệ quỷ hư ảnh theo đó xuất hiện, khiến toàn thân hắn tràn ngập hơi thở âm lãnh như lệ quỷ!
Dưới sức mạnh cường đại của hắn, cánh cửa đen bắt đầu từ từ bị đẩy ra. Cuối cùng, cánh cửa đen mở hoàn toàn!
“Hả?” Bạch Uyên nhìn phía trước, sắc mặt lại khẽ dao động. Trước mắt là một vùng tăm tối, hắn không nhìn rõ được gì, dù có dùng Quỷ Nhãn cũng vô dụng...
“Đây là chỗ sâu trong quán tượng sáp oán linh sao?” Bạch Uyên tự lẩm bẩm: “Ta lại muốn xem cái nguồn gốc quái dị của ngươi có thể mạnh đến đâu...”
Trong lòng mang theo sự chờ mong, không chút do dự bước vào bóng tối phía trước!
Trong nháy mắt, thân thể Bạch Uyên rung lên, máu tươi đỏ sẫm chảy ra từ thất khiếu, rõ ràng là đã bị thương không nhẹ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận