Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1359: Dân bản địa đối kháng!

Chương 1359: Dân bản địa đối kháng!
"Bọn côn trùng này tràn đầy ý thức điên cuồng, có chút giống Quỷ Viện của ngươi, có lẽ là nhận ra thân phận viện trưởng của ngươi, nên mới thần phục?" Quỷ Kiểm chỉ có thể nghĩ đến một khả năng như vậy.
"Thật ư?" Bạch Uyên sờ lên mũi, lại có chút không dám chắc chắn.
Nghĩ đến đây, sắc mặt hắn khẽ nhúc nhích, tiếp đó dùng lực lượng linh dị chủ động chạm vào một con quỷ trùng, đồng thời truyền ý chí: "Đến đây!"
Rống!
Trong chốc lát, con quỷ trùng kia bỗng trở nên táo bạo, ngay lập tức quay đầu gầm thét một tiếng, dường như muốn nuốt chửng Bạch Uyên, nhưng vì có thứ gì đó hạn chế nên mới không tấn công Bạch Uyên...
“...” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, nói: “Quỷ ca, hẳn không phải vì ta đâu.” Hắn chưa từng thấy ai lại đối đãi viện trưởng như bệnh nhân như thế này…
Huống chi Quỷ Viện của hắn được thừa kế từ Nhị gia gia, chỉ là một nơi linh dị cấp Tam Chú, không hề có chút liên hệ nào với quỷ hải này cả…
“Vậy thì kỳ lạ thật…” Quỷ Kiểm cũng không nghĩ ra, lập tức không xoắn xuýt nữa.
“Kệ xác nó, dù sao chúng ta sống sót là được!”
“Có lẽ còn có thu hoạch lớn ấy chứ!”
Giờ phút này, ánh mắt nó nhìn về phía tứ đại quỷ chủ, trong mắt đầy vẻ thèm thuồng, thậm chí hận không thể xông lên nhấm nháp ngay lập tức…
“Chết tiệt!” Tứ đại quỷ chủ trong nháy mắt nhận ra ánh mắt đó, trong lòng tràn đầy tức giận.
Bọn chúng không ngờ rằng, quan hệ giữa thợ săn và con mồi lại thay đổi nhanh như vậy…
"Lũ đồ chơi ngu xuẩn!" Quỷ chủ Mưa Chết tung tóe nước mưa lên người, trong nháy mắt tiêu diệt hàng trăm con quỷ trùng, trong lòng tràn ngập ý muốn ngược sát.
Bọn chúng mới là dân bản địa của quỷ hải này, lũ côn trùng này bị bệnh à?!
Ba quỷ chủ còn lại cũng tức giận vô cùng, oán niệm trong lòng thậm chí đã sắp ngưng tụ thành vật chất.
Bọn chúng đã tưởng tượng qua vô số tình huống, nhưng tuyệt nhiên không ngờ sẽ xuất hiện loại chuyện không bình thường này…
Rất nhanh, dưới sự tấn công toàn lực của tứ đại quỷ chủ, vô số quỷ trùng lần lượt bỏ mạng, rơi xuống biển quỷ.
Nhưng cơn bão trùng tai này vẫn không thay đổi nhiều, vẫn dày đặc như vậy, đếm mãi không hết, đủ để khiến bất kỳ ai tuyệt vọng…
Nếu dễ dàng giải quyết như vậy thì trùng tai đã không xứng được gọi là một trong tam đại tai nạn của quỷ hải!
“Không ổn, đánh kiểu này chỉ lãng phí sức lực của chúng ta thôi!” Lúc này, quỷ chủ mọc đầy xúc tu bình tĩnh trở lại.
Quỷ chủ Mưa Chết nghe vậy liền gầm lên: “Không đánh thì chờ lũ đồ chơi ngu xuẩn này gặm chúng ta à?!”
“Rút lui thôi!” Quỷ chủ Hồng Y cũng đã bình tĩnh trở lại, trực tiếp quyết định rút lui.
“Cứ vậy mà rút lui?!” Mưa Chết lại tỏ vẻ không cam lòng.
Lần này, nó bị thương nặng nhất, mà lại không giữ được Quỷ Kiểm, có thể nói là tổn thất nhiều nhất.
“Một khi Mộng Yểm chi chủ truy cứu tới…”
“Vậy chúng ta cũng chẳng có cách nào khác, lẽ nào thực sự phải ở đây chờ chết?” Quỷ chủ Hồng Y chậm rãi nói: “Nếu chúng ta thật sự xảy ra chuyện, bị nó nuốt chửng, thì mới là xong đời!” Bọn chúng biết năng lực thiên phú của Quỷ Kiểm, có thể tiêu hóa hoàn hảo sức mạnh của bọn chúng, nếu thật sự bị nó nuốt, thì coi như trực tiếp giúp nó thăng cấp…
"Chúng ta có thể tự bảo vệ mình, không gây thêm phiền phức cho Mộng Yểm chi chủ là đã tốt lắm rồi, chết cùng nhau không có ý nghĩa." Quỷ chủ mọc đầy xúc tu cũng đồng ý rút lui.
Nếu thật sự bắt đầu liều mạng, thủ đoạn và át chủ bài của bọn nó chắc chắn không bằng Quỷ Kiểm, dù sao đối phương là con quỷ lớn mạnh nhất dưới cấp bậc chung cực!
Mưa Chết thấy vậy, dù mặt mày không cam tâm nhưng cũng không phản đối nữa.
Dù sao ba quỷ chủ còn lại đều đã rút lui, nó ở lại đây thì chẳng khác nào cho không.
Trong nhất thời, tứ đại quỷ chủ lại chủ động chọn rút lui.
Nhưng bọn chúng không định thật sự rời đi, mà phải cố gắng bám đuôi Quỷ Kiểm, nếu có thể bắt được vị trí của đối phương, đó cũng là một công lớn!
Vừa lúc tứ đại quỷ chủ rút lui, thì biến cố lại xảy ra!
Chỉ thấy trùng tai bốn phía dường như hoàn toàn phát cuồng, bắt đầu liều lĩnh truy đuổi, bão trùng tai ngưng tụ lại dày đặc không có kẽ hở, rõ ràng là muốn giữ chân tứ đại quỷ chủ ở đây!
"Không phải chứ, lũ mày điên rồi à!" Tứ đại quỷ chủ kinh hãi, không kìm được chửi ầm lên.
Bọn chúng sinh tồn ở quỷ hải nhiều năm như vậy, cực kỳ hiểu rõ về Quỷ Lãng và trùng tai, nhưng chưa bao giờ thấy cảnh này hôm nay.
Đám trùng điên cuồng này có tập tính khác hẳn với trước đây, cứ như bị người khống chế vậy!
"Là bọn chúng sao?" Quỷ chủ Hồng Y nhìn về phía Quỷ Kiểm và Bạch Uyên, nhưng lại thấy vẻ ngơ ngác trên mặt họ, rõ ràng cũng không biết chuyện gì…
“Chẳng lẽ lũ trùng này thực sự bị phát điên? Hay là chúng ta đã đắc tội với chúng?” Trong lòng tứ đại quỷ chủ rối bời, hoàn toàn không tìm được đáp án.
Nhưng rất nhanh, chúng không còn thời gian suy nghĩ nữa, vì lũ trùng xung quanh đã bắt đầu điên cuồng xông lên cắn!
Sắc mặt tứ đại quỷ chủ trở nên nghiêm trọng, không dám khinh thường, cũng phải toàn lực đối phó!
Mà Quỷ Kiểm và Bạch Uyên ở phía xa cũng không vội rời đi, mà muốn xem có cơ hội giết được một hai quỷ chủ cấp Bát Chú nào không.
Nếu có thể nuốt chửng được thì sự trợ giúp với bọn nó sẽ quá lớn!
Dù là Quỷ Kiểm muốn khôi phục hay Bạch Uyên muốn có được thuốc tăng cường tiềm chất thì đều cần phải nuốt chửng quỷ chủ Bát Chú!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Khung cảnh trên quỷ hải trở nên vô cùng kỳ lạ, kẻ ngoại lai Bạch Uyên và Quỷ Kiểm thì ở một bên xem kịch, còn hai dân bản địa thì lại giao chiến sinh tử…
Rất nhanh, hai ngày hai đêm trôi qua.
Cuộc đối kháng của hai bên dần dần đi đến hồi kết.
Khi một lượng lớn quỷ trùng ngã xuống, trùng tai lúc đầu dày đặc dần trở nên mỏng manh, cuối cùng cũng không thể chặn được tứ đại quỷ chủ…
“Đồ ngốc tệ hại!” Quỷ chủ Mưa Chết chửi từ đầu đến cuối không ngớt, có thể thấy sự tức giận trong lòng nó lớn đến nhường nào.
Trong hai ngày này, nó không nhớ mình đã giết bao nhiêu quỷ trùng, chỉ cảm thấy đầu óc sắp chết lặng.
Cái đệt mợ nó thật sự quá nhiều mà!!
“Đi rút lui thôi!” Quỷ chủ Hồng Y lại không muốn nán lại nữa.
Lúc này, khí tức của chúng đã kém xa thời kỳ toàn thịnh, dù sao đây là đường sống bọn chúng phải giết mới có, cũng may chúng có đến bốn đại quỷ chủ Bát Chú, nếu chỉ có hai, thậm chí một người thì có thể không ra được mất...
Dù sao đây chính là trùng tai cấp độ cao nhất, hơn nữa lại còn hoàn toàn điên cuồng, nhất định muốn lưu chúng lại thành đám trùng đột biến!
Bây giờ bọn chúng không tìm được lý do giải thích, chỉ có thể cho rằng lũ quỷ trùng này bị biến dị…
Rất nhanh, tứ đại quỷ chủ hoàn toàn thoát khỏi quỷ trùng, thuận lợi rời đi nơi này.
Quỷ Kiểm ở một bên quan chiến suy nghĩ một lát, cuối cùng lại không ra tay ngăn cản.
Mặc dù đối phương đang ở trạng thái không tốt, nhưng dù sao cũng là bốn đại quỷ chủ Bát Chú, một khi liều mạng thì nó không chắc có thể khống chế được, thậm chí có thể lãng phí hết sức mạnh bản nguyên...
"Chúng ta đi thôi!" Quỷ Kiểm thu lại ánh mắt tham lam, nhưng trong lòng không cảm thấy thất vọng.
Ít nhất, trận chiến này nó không tiêu hao lớn như trong tưởng tượng.
Khi Bạch Uyên chuẩn bị bước lên con đường linh dị để rời đi, thì chỉ thấy đám quỷ trùng còn sót lại lại tụ tập lại, xông thẳng về phía bọn họ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận