Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 175: Quỷ hỏa viên thuốc hàm kim lượng!

Chương 175: Viên thuốc quỷ hỏa chất lượng vàng ròng! “Thật là mệt mỏi quá đi......” Lúc này, Bạch Uyên vừa nghĩ vừa thở dốc, đầu óc cũng có chút mơ màng. “Với trạng thái này của ta, ngày mai chắc không trụ nổi.” “Cách duy nhất......” Bạch Uyên ngước nhìn trời, cười lẩm bẩm: “Là không thể để cho ngươi sống qua đêm nay......” Hắn giờ không còn sức chiến đấu, nhưng vẫn còn đòn sát thủ chưa dùng...... Lúc này, hắn mở ba lô đeo trên người, lấy ra một viên thuốc màu đỏ rực. “Đêm nay, tối quá rồi, cho thêm chút ánh sáng......” Bạch Uyên liếm môi, rồi rót âm quỷ chi lực vào trong đó. Viên thuốc màu đỏ rực ngay lập tức bốc cháy, ngọn lửa đỏ ngầu bao trùm, như một Lệ Quỷ đang giương nanh múa vuốt, khiến người ta rùng mình. Bạch Uyên khẽ nhíu mày, trực tiếp ném viên thuốc lên trời! Viên thuốc chỉ bay cao vài chục mét rồi dừng lại. Không phải Bạch Uyên ném không đủ mạnh, mà là do màn đêm cản lại! Bạch Uyên nhắm mắt, nhếch mép. Ai có thể ngờ, cái bầu trời cao vời vợi kia, lại chỉ cao có vài chục mét! Trong chốc lát, ngọn lửa đỏ như máu trên viên thuốc bùng lên, trực tiếp đốt cháy toàn bộ màn đêm! Cùng với một tiếng hét lớn, “màn đêm” lại nhốn nháo cả lên! Một khối bóng ma khổng lồ nhấp nhô liên tục, cố dập tắt ngọn lửa quỷ đang cháy trên mình, nhưng không có tác dụng gì. Và khi nó giãy giụa, Bạch Uyên rốt cuộc cũng thấy được trăng và sao dày đặc trên bầu trời...... “Ta đã bảo rồi, dự báo thời tiết của thành phố Bình An không có sai mà......” Bạch Uyên nằm trên mặt đất, ánh mắt thoáng ý cười. Chỉ cần có ánh sáng ở gần đám tiểu quỷ đen, bọn chúng sẽ không thể quay lại, dù là ánh trăng hay ánh sao cũng vậy. Để có thể kết thúc chiêu quỷ quái này, Ảnh Quỷ chỉ có thể chủ động che đi ánh sáng, biến thành màn trời. Và đây, cũng là nguyên nhân khiến trời đột nhiên tối, rồi đột nhiên sáng...... Nhưng đúng lúc này, bóng ma khổng lồ kia lại tìm cách thoát khỏi quỷ hỏa. Nó bắt đầu thu nhỏ lại cực nhanh. Trong nháy mắt, nó biến thành một sinh vật âm ảnh hình người, nhưng đáng tiếc, quỷ hỏa đỏ như máu vẫn cháy dữ dội, như đỉa đói bám xương, đã hoàn toàn phụ thuộc vào nó. “Có lẽ ngươi chính là hung thủ của thế giới Kha Nam?” Hắn nhíu mày, nhìn bóng người trước mặt, không nhịn được trêu chọc. Thấy Bạch Uyên dương dương đắc ý, Ảnh Quỷ lập tức nảy sinh oán độc giận dữ, nhưng một giây sau, quỷ hỏa đột nhiên bùng lên. Rõ ràng, cảm xúc của Lệ Quỷ là nhiên liệu cho quỷ hỏa! Ảnh Quỷ cố nén đau đớn, gào lên một tiếng, mang theo lửa quỷ trên người, chủ động chạy về phía Bạch Uyên...... “Mẹ nó, muốn chết chung sao?” Bạch Uyên nhíu mày, lập tức đứng dậy bỏ chạy...... Nhưng ngay lúc đó, thân thể Ảnh Quỷ khựng lại, ngã xuống đất, lại rên rỉ. Quỷ hỏa trên người nó càng bùng cháy dữ dội. Để đuổi kịp Bạch Uyên, Ảnh Quỷ đã dùng tới sức mạnh linh dị, nhưng tiếc thay, sức mạnh linh dị cũng là nhiên liệu của quỷ hỏa! Lúc này, mọi cử động của Ảnh Quỷ chỉ làm quỷ hỏa thêm mạnh, thiêu đốt tất cả của Lệ Quỷ. Đây chính là chất lượng vàng ròng của viên thuốc quỷ hỏa! Ảnh Quỷ trong lòng đầy oán độc, chỉ có thể lại biến thành một khối bóng ma khổng lồ. Nó dang rộng thân thể như đang ôm, điên cuồng lao về phía Bạch Uyên. Dù thế nào, nhất định phải mang tên nhân loại này đi! Bạch Uyên không kịp tránh, bị Ảnh Quỷ bao vây. “Ơ? Không nóng à......” Ngọn lửa quỷ hừng hực xung quanh, lại căn bản không thể đến gần Bạch Uyên. Đã là đồ do Quỷ Kiểm làm ra, đương nhiên không thể thiêu đốt chính mình...... Thấy vậy, Ảnh Quỷ càng thêm hung hăng. Một đám gai nhọn bóng ma màu đen xuất hiện, muốn dùng chúng để hủy diệt Bạch Uyên. Nhưng chỉ trong một sát na, những chiếc gai nhọn kia đã bị quỷ hỏa thiêu đốt, hóa thành nhiên liệu. Bất cứ đòn tấn công nào của nó cũng đều cần sức mạnh linh dị, và những sức mạnh đó sẽ bị quỷ hỏa thiêu đốt ngay tức khắc. Lúc này, Ảnh Quỷ đừng nói làm bị thương Bạch Uyên, thậm chí chạm vào đối phương cũng không thể...... Thấy cảnh đó, Ảnh Quỷ hoàn toàn tuyệt vọng, bắt đầu lăn lộn khắp nơi mang theo quỷ hỏa, chẳng khác gì chó cùng rứt giậu. Trong nháy mắt, những cánh đồng xung quanh bốc cháy rừng rực, chiếu sáng cả bầu trời đêm đen kịt. Đây là lửa linh dị, vạn vật đều có thể bị nó nhen nhóm! Trong nháy mắt, Ảnh Quỷ lại ngã xuống thôn Hoàng Thổ, đốt cháy cả thôn. Điều may mắn duy nhất là nó hiện không thể dùng sức mạnh linh dị, cộng thêm khu vực xung quanh bị phong tỏa năm cây số, dựa vào tình hình hiện tại, nó không thể thoát ra được...... “Đốt đi, đốt đi!” Bạch Uyên đứng trong biển lửa đỏ như máu, mắt tràn ngập vẻ hưng phấn. Rất nhanh, Ảnh Quỷ loạng choạng, lại ngã xuống ruộng hoang. Mọi thứ xung quanh lại bốc cháy rừng rực. Nhưng Ảnh Quỷ không còn cách nào đứng dậy...... Bạch Uyên khẽ động tâm thần, Quỷ Kiểm trước ngực hắn đã lộ ra. “Tới đây!” Bạch Uyên liếm môi, vẻ mặt hưng phấn, lao thẳng vào biển lửa! Lúc này, Ảnh Quỷ đã hấp hối, biến thành một bé trai loài người, nhưng không có máu thịt, mà do bóng ma đen ngưng tụ lại. Nó đang co quắp trên mặt đất, run rẩy. Có lẽ đã nhận ra Bạch Uyên, nó bất ngờ ngẩng đầu, ánh mắt đầy oán độc. Nhưng một giây sau, oán độc của nó biến thành sợ hãi, thậm chí là muốn chạy trốn. Nó thấy một gương mặt quỷ đỏ máu! “Tạm biệt!” Vì đánh nhau ban ngày, quần áo của Bạch Uyên đã rách tươm, tự nhiên để lộ phần ngực. Lúc này, trên người hắn có hai khuôn mặt, đều mang vẻ tươi cười hưng phấn, trông thật đáng sợ...... Quỷ Kiểm trước ngực hắn khẽ động, một ngụm cắn lấy Ảnh Quỷ, vừa nhai vừa nuốt như đang hưởng thụ. Rất nhanh, Ảnh Quỷ bị nuốt trọn cùng với những tiếng rên rỉ...... “Kết thúc......” Bạch Uyên nhìn Quỷ Kiểm đang dần biến mất, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chiến lực của Ảnh Quỷ nói mạnh thì cũng mạnh, nói không mạnh thì cũng không, đối với người không hiểu rõ nó thì quả thực vô địch. Nhưng nếu nhìn thấu chiêu quỷ của nó, kỳ thật cũng không quá biến thái...... “Đồ này, thật sự đủ kỳ lạ......” Bạch Uyên nằm trên đồng ruộng, lẩm bẩm: “Ban ngày vô địch, ban đêm vô dụng, trách sao hôm qua nó rụt rè, sáng hôm sau lại tung hết sức......” Hắn hồi tưởng lại thông tin về Ảnh Quỷ mà mình đã phân tích, chuẩn bị về ghi lại. Theo suy đoán của hắn, phân tích của mình có thể hơi khác, nhưng về cơ bản thì không có vấn đề. “Xem ra, mấy con gà trống chết ở thôn Hoàng Thổ trước đây không liên quan đến Ảnh Quỷ......” Bạch Uyên đảo mắt. Hắn nhớ mang máng thôn trưởng từng nói gà trống chết vào đêm khuya, mà Ảnh Quỷ này lại không có khả năng gây rối vào ban đêm, chỉ ban ngày mới ra tay được. “Chắc là có mục đích.” Lúc trước hắn không hiểu biết về Lệ Quỷ, theo bản năng cho rằng gà trống chết đêm khuya liên quan đến Lệ Quỷ, nhưng bây giờ hắn đã biết. Đến cả trò chơi quỷ còn xem người là mục tiêu, chẳng lẽ lại có con quỷ nào thấp kém đến mức đi đối phó với vật nuôi của người khác sao......
Bạn cần đăng nhập để bình luận