Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1024: Đánh không lại liền gia nhập!

Chương 1024: đánh không lại thì gia nhập!
Bạch Uyên nghe vậy, trong nháy mắt liền trầm mặc. Hắn một đường đánh tới, có vẻ như thật sự chưa từng gặp qua Nhị Chú yếu kém nào… Toàn là quỷ linh người từ tam chú trở lên sao? Nếu dựa theo lời của gã nam tử trước đó, nơi này còn có mấy triệu Quỷ Linh Nhân, vậy thì sức chiến đấu tổng thể của nó tương đương đáng sợ, thậm chí trừ lục chú ra, không hề kém bất kỳ một quốc gia linh dị lớn nào ở Trung Châu…
“Nơi đây tuy tàn khốc, nhưng những ai có thể sống sót đều là cường giả!” Hồ Nham lên tiếng: “Chỉ một trăm khối Quỷ Tinh phí vào bàn đối với bọn họ mà nói cũng chẳng đáng gì.”
“….” Bạch Uyên khẽ gật đầu, ngược lại không còn nghi ngờ gì nữa. Lúc trước hắn giết tam chú, ít nhất đều có từ ngàn thậm chí hơn vạn Quỷ Tinh, tự nhiên là nộp nổi cái phí vào bàn đắt đỏ này.
Hồ Nham tiếp tục cười nói: “Ngoài phí vào bàn ra, ở đỉnh núi của ta mà giao dịch đồ linh dị thì đều phải nộp một khoản phí bảo hộ nhất định mới được!”
“Ừ?” Bạch Uyên nhíu mày, nói: “Ngươi làm sao có thể kiểm tra được từng giao dịch, nhỡ hai người tự mình giao dịch thì sao?”
“Cái này ngươi không cần lo, ta có thủ đoạn riêng!” Hồ Nham nói: “Chỉ tính hai loại phí này thôi, mỗi tháng cũng có hai ba trăm vạn rồi!”
“Đương nhiên, nếu Bạch Huynh không ngại giết người thì vẫn có thêm một khoản thu nhập Quỷ Tinh nữa đấy!”
“Ồ?” Bạch Uyên hỏi: “Ý gì?”
Hồ Nham không hề giấu giếm, nói: “Nếu có Quỷ Linh Nhân mang trọng bảo, bọn ta sẽ lặng lẽ ra tay xử lý hắn, xem như kiếm thêm chút thu nhập…”
Sắc mặt Bạch Uyên cổ quái, hỏi: “Ví dụ như ta?”
“Hắc hắc…” Hồ Nham sờ mũi, đáp: “Nhưng Bạch Huynh đã có năng lực như thế, vậy đương nhiên bọn ta sẽ không ra tay nữa.”
Bạch Uyên ngược lại không để ý, gật đầu nói: “Nếu như âm thầm giết người, vậy Quỷ Hỏa Sơn của ngươi chẳng phải khiến người ta bất an, ai còn dám đến nữa?”
“Chuyện này đương nhiên sẽ không nhận ra người khác, bọn ta sẽ rất ít khi làm vậy…” Hồ Nham sờ mũi, tiếp lời: “Huống hồ, không chỉ Quỷ Hỏa Sơn bọn ta làm thế, các thế lực khác cũng làm như vậy. Những người đó cho dù biết chuyện này cũng không có sự lựa chọn nào.”
Bây giờ khu vực bên ngoài căn cứ loài người, lúc nào cũng có nguy hiểm xảy ra, điều này khiến ai nấy cũng thần kinh căng cứng. Nhưng lâu dần, cho dù là Quỷ Linh Nhân cũng không chịu nổi, vẫn sẽ đến những khu an toàn có các thế lực che chở này để tĩnh dưỡng. Huống chi, chỉ có loại cá lớn mới đáng để cường giả ngũ chú ra tay, đa phần người khác không có tư cách này, đương nhiên sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Bạch Uyên gật đầu. Cái Ngũ Triều Quốc này đúng là diễn tả đến cực hạn quy tắc cá lớn nuốt cá bé, cá con ăn tôm…
Lúc này, Hồ Nham lại nói: “Mà ở Quỷ Hỏa Sơn bọn ta, một tháng có khi chỉ có hai ba ngày có việc, thời gian còn lại các hạ có thể ra ngoài đi săn, thu hoạch được hoàn toàn thuộc về các hạ, và nếu có kẻ thù đuổi theo, chúng ta sẽ ra tay tương trợ!”
Nghe vậy, trong mắt Bạch Uyên có chút động tâm. Ba trăm ngàn Quỷ Tinh tương đương với thu nhập thêm thôi, không ảnh hưởng gì đến hắn. Đương nhiên, thứ hấp dẫn hắn nhất chính là thông tin tình báo do Hồ Nham bọn họ cung cấp…
“Ta đây thành ý mười phần, Bạch Huynh nghĩ thế nào?” Hồ Nham chăm chú nhìn Bạch Uyên.
Bạch Uyên lộ vẻ suy tư, đột nhiên nhếch miệng cười nói: “Ta đánh không lại các vị, lấy nguyên tắc đánh không lại thì gia nhập, hy vọng về sau Hồ Huynh chiếu cố nhiều hơn!”
“Ha ha ha, cái này là đương nhiên!” Hồ Nham cười đáp: “Chỉ cần gia nhập, thì chính là thành viên của Quỷ Hỏa Sơn, chỉ cần ta, lão Hồ có một miếng ăn, anh em các vị tuyệt đối không bị đói!” Hắn biết đám người chỉ vì lợi ích mà liên kết với nhau, không cần thiết phải câu nệ chuyện khác…
Bạch Uyên gật đầu, tiếp tục hỏi: “Ta muốn hỏi một chút, Hồ Huynh không lo ta là người của thế lực khác sao?”
Hồ Nham cười nói: “Hắc hắc, theo năng lực của Bạch Huynh thì cũng không phải người thích hợp làm nội gián.” Ai sẽ dùng một Quỷ Linh Nhân hệ phụ trợ làm nội gián chứ? Hồ Nham nhìn thẳng Bạch Uyên, nói: “Huống chi ta thấy thần sắc Bạch Huynh đối với mọi thứ ở đây đều có vẻ xa lạ, không giống người bản địa cho lắm…”
Bạch Uyên hơi động tâm, nhưng không hề biểu hiện ra, Hồ Nham thấy đối phương im lặng, tiếp tục chậm rãi nói: “Ta nghe nói gần đây tai ương linh dị trên biển lan rộng, không ít đảo nhỏ bị hủy diệt, nhưng vẫn có một số cường giả sống sót được, đến địa bàn Ngũ Triều Quốc chúng ta.”
“Nếu ta không đoán sai, Bạch Huynh đến từ một trong những đảo nhỏ đó chứ?” Địa bàn Ngũ Triều Quốc nằm trên hòn đảo lớn, còn xung quanh có hàng trăm đảo nhỏ khác, trên đó đương nhiên cũng có người ở. Vào thời kỳ trước, người trên các đảo nhỏ này không thuộc Ngũ Triều Quốc, mà được coi là các thế lực độc lập. Hiển nhiên, Hồ Nham đã xem Bạch Uyên là người của đảo nhỏ.
Còn về người đến từ ngoại giới, hắn hoàn toàn không nghĩ tới, đừng nói là Bạch Uyên, ngay cả hắn cũng không đủ tự tin để vượt qua tai ương linh dị kia.
Bạch Uyên trầm mặc một lúc, rồi cười khổ: “Đúng là không giấu được gì với Hồ Huynh…”
“Hắc hắc…” Hồ Nham nhún vai: “Được rồi, chúng ta đứng ngoài cửa nói chuyện cũng không phải cách hay, Bạch Huynh, hay là vào trong Quỷ Hỏa Sơn chơi một lát?”
Bạch Uyên gật đầu: “Làm phiền Hồ Huynh dẫn đường!”
Hồ Nham hơi ngạc nhiên, không ngờ đối phương lại quyết đoán như vậy. Xem ra, đối phương có niềm tin tuyệt đối vào thực lực của mình… Mà đối phương càng mạnh thì Quỷ Hỏa Sơn càng có lợi, dù sao thì lợi ích của mọi người cũng gắn liền với nhau! Hắn nhìn Bạch Uyên thật sâu rồi cười nói: “Mời!”
Chỉ thấy mọi người đạp không mà đi, nhanh chóng tiến vào sâu trong hẻm núi. Rất nhanh, Bạch Uyên đã nhìn thấy những Quỷ Linh Nhân qua lại, khắp nơi trong hẻm núi còn rải rác những phòng gỗ nhỏ, nhìn khá đẹp mắt. Lúc này, mọi người ẩn giấu hơi thở của mình, nên những người phía dưới không ai phát giác.
Ánh mắt Hồ Nham khẽ động, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên. Bạch Uyên tuy chỉ là tứ chú nhưng không hề kém bọn họ, cũng có thể ẩn giấu bản thân trước mặt tứ chú…
“Không có ngũ chú sao?” Bạch Uyên nhíu mày, hỏi.
Hồ Nham lắc đầu: “Bạch huynh đùa rồi, sao có nhiều ngũ chú thế?” “Tuy rằng ngũ chú ở Ngũ Triều Quốc không ít, nhưng địa bàn rộng lớn, muốn gặp được một tên ngũ chú cũng không phải chuyện dễ dàng.”
“Ra là vậy…” Bạch Uyên gật đầu, hỏi tiếp: “Đúng rồi, Quỷ Hỏa Sơn chỉ có Hồ Huynh với ai?”
Hồ Huynh cười đáp: “Thành viên chính thức thì chỉ có mấy người bọn ta, còn có không ít thành viên không chính thức, chủ yếu là ở ngoài kia rèn luyện.”
“Kẻ lúc nãy ta giết cũng là?” Bạch Uyên nhíu mày.
“Không sai.” Hồ Nham gật đầu thừa nhận: “Bọn chúng thỉnh thoảng sẽ dẫn một vài ‘con mồi’ béo bở đến, nếu thành công thì sẽ được một khoản tài nguyên không tồi, nhưng nếu thất bại thì giống như hôm nay, trực tiếp tiêu đời…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận