Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 857: anh em thế nhưng là hội viên!

Chương 857: Anh em thế mà là hội viên!
“Hả?!” Đám người sắc mặt chấn động, ánh mắt trong nháy mắt nhìn sang bên cạnh. Chỉ thấy có một kẻ trang điểm hề đang đứng cách bọn họ không xa, dùng nụ cười quỷ dị nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Mà Bạch Uyên bọn người, thậm chí còn không biết đối phương đã xuất hiện bằng cách nào.
Bất quá đây không phải là trọng điểm…
Chỉ thấy Bạch Uyên bọn người nhìn sang đối phương, tiếp đó không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, trên không trung, tên hề quỷ vẫn là mang theo vẻ quỷ dị nhìn xuống bọn họ...
Hai con lệ quỷ?!
Lòng mọi người trầm xuống, trong nháy mắt liền cảm thấy bất an. Lệ quỷ trước mắt tuy không thể hiện ra năng lực gì, nhưng vẫn khiến bọn họ có cảm giác nguy cơ. Thêm vào đó, đối phương lại xuất hiện một cách trống không, có lẽ đẳng cấp linh dị cũng cực cao, ít nhất không phải là đối thủ bọn họ có thể đối phó.
Giờ phút này,
Những người thuộc Trật Tự Mới liên minh sắc mặt khó coi, thậm chí có chút sợ hãi. Bọn họ vốn chuẩn bị sau khi tế ra linh dị đồ vật tộc lão tặng cho, sẽ trực tiếp miểu sát tên hề quỷ trên không trung.
Nhưng bây giờ,
Lại xuất hiện một tên hề quỷ giống y đúc.
Bọn họ có thể xác định, đối phương không phải là ảo ảnh gì, mà là một lệ quỷ chân chính!
Như vậy, dù cho bọn họ dùng đòn sát thủ, cũng tối đa chỉ có thể đối phó được một con lệ quỷ mà thôi!
Huống chi nơi linh dị này, chưa chắc đã chỉ có hai con lệ quỷ...
"Làm sao bây giờ?" Đám người liếc nhau một cái, trong lòng đã tràn đầy bất an.
Bọn họ trước đây có át chủ bài, đương nhiên sẽ không quá mức kinh hoảng. Nhưng bây giờ phát hiện đòn sát thủ của mình không có tác dụng, lập tức trở nên hơi mất bình tĩnh.
"Vội cái gì? Đi một bước tính một bước!" Khương Nhiên liếc qua đám người, cố gắng trấn định nói: "Huống chi vạn nhất thật sự nguy cấp, chúng ta trực tiếp dùng linh dị đồ vật rút lui là được rồi!" Đồ vật linh dị mà tộc lão tặng cho không chỉ có loại hình công kích mà còn có thể mở đường hầm để trốn.
Dù sao bọn họ là lực lượng nòng cốt của Trật Tự Mới liên minh, nếu như toàn quân bị tiêu diệt, đây sẽ là một đòn đả kích không nhỏ.
Đám người nghe lời Khương Nhiên, miễn cưỡng trấn tĩnh lại.
Bọn họ dù có thể mở thông đạo, nhưng chưa chắc đã có thể thuận lợi rời đi hết. Nhưng ít nhất cũng coi như là có một cơ hội bảo toàn tính mạng.
"Thử trước một chút xem sao." Mọi người trong lòng cũng đã quyết định.
Khương Nhiên nhìn tên hề quỷ ở bên cạnh, nói: “Chúng ta muốn chơi cái này, ở đây xếp hàng là được sao?” Hắn coi như là đã nhận ra, tên hề quỷ này có thể tiến hành giao tiếp đơn giản, không giống như những lệ quỷ bình thường khác.
Đương nhiên, điều này không thể cho thấy thực lực linh dị của đối phương cực mạnh.
Tên hề quỷ trước mắt giống như trí tuệ nhân tạo bình thường, tuy có thể giao tiếp, nhưng lại đầy rẫy đặc tính của lệ quỷ, mà lại không dễ dàng xuất hiện cảm xúc.
Mà loại lệ quỷ không còn nhược điểm cảm xúc, ít nhất cũng là cấp độ Bảy Chú trở lên. Chúng mới giống như sinh vật chân chính có trí khôn vậy. Loại lệ quỷ này cũng là khó đối phó nhất.
Trí tuệ nhân tạo và người thật, tự nhiên có sự chênh lệch bản chất.
Thực tế, quỷ nô thật ra đều có thể giao tiếp đơn giản, việc này không liên quan đến thực lực mà được xem như một kỹ năng của chúng...
Chỉ thấy tên hề quỷ kia nghe Khương Nhiên nói, trên mặt vẫn là nụ cười quỷ dị, đồng thời lên tiếng: “Trước khi xếp hàng, phiền các vị nộp phí đã.” Vừa nói, nó liền lôi ra một tấm bảng giá, trên đó viết giá các trò chơi.
Đám người ngẩn ra, tiếp theo thần sắc trong nháy mắt liền biến đổi.
Mỗi người trong số họ trước đây đều mua vé rẻ nhất ở cổng, chỉ có thể cho bọn họ ra trận, còn các hạng mục vui chơi khác cần phải thu phí riêng.
Dù sao lúc đầu bọn họ không có ý định du ngoạn mà muốn nhanh chóng giải quyết Bạch Uyên.
Ai ngờ bây giờ lại thành một phiền toái!
Mặt mọi người hơi trắng bệch, ánh mắt nhìn chằm chằm vào tấm bảng giá.
Số tiền họ cần trả vẫn không phải quỷ tinh, mà là khí quan!
Chỉ riêng giá của xe cáp treo thôi, đã là một bàn tay!
Nếu là trước đây, bọn họ không hề để ý, dù sao đối với bọn họ mà nói, đơn giản là hao phí một chút linh lực là có thể khôi phục.
Nhưng hiện tại bọn họ chỉ là quỷ linh nhân, đã mất đi bất tử thân.
Một khi mất đi một bàn tay, vậy thì trước khi thực lực của bọn họ khôi phục lại, sẽ rất khó có khả năng mọc lại.
"Hay là, chúng ta đi xem chỗ khác một chút?" Có người sắc mặt khó coi, mở miệng nói.
Lực chiến đấu của bọn họ vốn đã yếu hơn một bậc, hiện tại lại mất thêm một bàn tay, thì coi như là gặp họa kép.
"Không cần suy nghĩ nữa, những công trình khác chắc chắn cũng phải trả giá đắt!" Khương Nhiên lắc đầu, nói: "Hơn nữa chúng ta chỉ có hai canh giờ, không thể lãng phí thời gian được nữa." Theo suy đoán của hắn, nếu đối phương cho thời gian lâu như vậy thì dù có hoàn thành hết các hạng mục này, có lẽ bọn họ cũng chỉ khôi phục được một bộ phận thực lực mà thôi.
Nếu không, đối phương cần gì phải cho nhiều thời gian đến thế. Nơi đây cũng không cần thiết phải tồn tại nhiều hạng mục du ngoạn như vậy.
“Chẳng lẽ lại phải thật sự nộp bàn tay?” Một người của Bạch Trần Sơn vẻ mặt không cam lòng, nói: “Hay là chúng ta thử tìm du khách khác thì sao?” Lời này vừa nói ra, đám người thần sắc khẽ động, nhao nhao nhìn quanh những du khách vãng lai.
Chỉ thấy các du khách dường như cũng có cảm ứng, nhao nhao nhìn lại, trên mặt đều mang nụ cười ấm áp, không còn vẻ sợ hãi của ban ngày.
Nhìn nụ cười hiền lành kia, lòng mọi người trầm xuống, trong nháy mắt liền từ bỏ ý nghĩ này.
Đùa gì vậy,
Những người này không phải là lũ bù nhìn để mặc người chém giết, mà là từng tên quỷ nô, mà lại ít nhất đều là Nhị Chú đỉnh cao.
Nếu như bọn họ giết một người, có khi lại mở ra chú linh cuồng hoan, đây chẳng phải tự chuốc họa sao...
Trong khi mọi người đang do dự, thì Bạch Uyên ở phía sau lại lạnh mặt, thậm chí nhịn không được cười thành tiếng.
“Ngươi cười cái gì?” Có người nhíu mày, còn tưởng rằng đối phương không nhìn rõ bảng giá, mở miệng nói: “Muốn chơi cái xe cáp treo này, cái giá phải trả là một bàn tay đấy!”
“Thật hợp lý, không đắt lắm.”
“???” Đám người trong nháy mắt nhìn lại, vẻ mặt như thể ‘ngươi đang đùa ta đấy à.’
Chỉ vì chơi một trò chơi, lại phải góp vào một bàn tay sao?
Bạch Uyên nhún vai, vẻ mặt không hề gì.
Dù sao là các ngươi đưa, chứ có liên quan gì đến ta đâu…
Anh em thế mà là người có thẻ hội viên Chí Tôn mà…
Giờ phút này, hắn có chút may mắn vì đã có hành động ngang tàng mà có được nhiều lợi ích như vậy.
Lúc mọi người đang thương lượng thì xe cáp treo phía trước dừng lại, một lượt du khách đi lên đều mang vẻ mặt hưng phấn, nhao nhao rời đi.
"Các vị, nghĩ xong chưa?" Tên hề quỷ đang cầm bảng giá cười hì hì nói.
Giờ phút này, Khương Nhiên tiến lên, mở miệng hỏi: "Ta muốn hỏi một chút, có thể ghi sổ được không? Chờ chúng ta tham quan hết các hạng mục rồi tính chung lại!"
"???" Tên hề quỷ không nói gì thêm, cứ thế nhìn hắn bằng ánh mắt quỷ dị.
"" Khương Nhiên sờ mũi, trong lòng cũng biết mình đang mơ mộng hão huyền.
Hắn vốn định khôi phục lại bất tử thân rồi thanh toán, đến lúc đó muốn bao nhiêu bàn tay mà chẳng được, đơn giản là tốn thêm một chút linh lực mà thôi.
Nhưng bây giờ xem ra, đúng là mình đã nghĩ nhiều…
Bạn cần đăng nhập để bình luận