Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 273: Quỷ lưỡi dài

Chương 273: Quỷ lưỡi dài
Lúc này ánh mắt của mọi người cùng nhau nhìn về phía con Lệ Quỷ đưa lưỡi dài này. Bọn họ trong nháy mắt liền nhận ra thân phận của nó, dù sao trong tư liệu về linh dị có ghi chép tương quan. Lúc này, cho dù là bị Nhị Chú Quỷ Linh nhân vây quanh, quỷ Lưỡi Dài cũng tràn đầy vẻ hung tợn, tựa hồ lúc nào cũng có thể sẽ chủ động ra tay. Lệ Quỷ cũng sẽ có trường hợp vì sợ hãi mà bỏ chạy, nhưng đó là bước đường cuối cùng bất đắc dĩ. Còn chưa đánh mà đã trực tiếp chạy, mới đúng là phong cách của Lệ Quỷ.
Bạch Uyên vừa rồi đánh nát đèn điện, việc nó giết người đã bị bại lộ, nhưng nó vẫn không hề cố kỵ chút nào. Từ đây cũng có thể thấy được tư duy của Lệ Quỷ khác biệt so với người bình thường.
“Làm nửa ngày, là ngươi cái đồ chơi này đang làm trò quỷ......” Lục Trần Sa cầm một thanh đao đầu quỷ, trong mắt có một vòng sát ý. Trong chớp mắt, chỉ thấy khí thế của hắn tăng vọt, trực tiếp mở Lệ Quỷ hóa, tiếp đó chủ động xông lên trước, cùng quỷ Lưỡi Dài chém giết lẫn nhau. Còn Bạch Uyên bọn người thì ở một bên phụ trợ tiến công, ngược lại cũng không hề dùng toàn lực. Dù sao Lục Trần Sa muốn thể hiện thực lực, củng cố vị trí lãnh đạo của mình, bọn họ tự nhiên sẽ không tranh giành vị trí tiên phong. Mặc dù Lục Trần Sa tính cách ngoan lệ, nhưng thực lực đích thật là vô cùng mạnh mẽ, được xưng là người nổi bật trong Nhị Chú. Dù sao cũng là Quỷ Linh nhân do thế lực đỉnh cấp bồi dưỡng ra. Chỉ thấy chỉ bằng một mình hắn, đã vững vàng áp chế quỷ Lưỡi Dài, những người còn lại chỉ cần đánh qua loa như chấm muối là đủ.
Nơi đáng sợ nhất của Lệ Quỷ, chính là ở chỗ không biết. Một khi đã bại lộ, thêm vào việc bọn họ đã biết rõ thực lực đẳng cấp của quỷ Lưỡi Dài, tự nhiên cũng không còn đáng sợ nữa. Rất nhanh, chỉ thấy đao đầu quỷ trong tay Lục Trần Sa mang theo tiếng oan hồn gào thét, chỉ một đao đã chém ngang người quỷ Lưỡi Dài, thậm chí ngay cả Quỷ Tinh của nó cũng bị đánh tan.
“Ta dựa vào!” Bạch Uyên thấy vậy, tâm thần chấn động, vội vàng nói: “Nhẹ tay thôi, ta còn phải siêu độ một chút......” Hắn trực tiếp cướp lấy hai nửa thân thể của quỷ Lưỡi Dài, xông thẳng ra ngoài phòng học, đi tới hành lang. Lúc này, mặt quỷ cũng lập tức xuất hiện, trực tiếp biến thành hai con quỷ, nuốt chửng quỷ Lưỡi Dài hầu như không còn.
“Còn tốt......” Bạch Uyên thở phào nhẹ nhõm. Hắn vốn định thời khắc cuối cùng sẽ ra tay, cướp đi con quỷ Lưỡi Dài đã bị trọng thương. Ai ngờ Lục Trần Sa lại bạo lực như vậy, suýt chút nữa đã giết nó ngay tức khắc. Nếu không nuốt được Lệ Quỷ, vậy hắn chẳng phải sẽ bị thiếu máu sao. Rất nhanh, hắn liền quay trở lại phòng học.
“Lệ quỷ kia đâu?” Lúc này, một tên Nhị Chú Quỷ Linh nhân mở miệng hỏi.
“Xong rồi......” Bạch Uyên nhún vai, nói: “Trong phòng học giết quỷ, dù sao cũng hơi bất lịch sự, ta giải quyết ở trên hành lang.”
“??” Mọi người ngơ ngác, đây là logic kiểu gì...... Bất quá bọn họ cũng không quá để ý, dù sao thân thể con quỷ lưỡi dài kia cũng đã đứt đoạn, khí tức cũng yếu ớt đến cực điểm, không thể nào còn sống sót được.
Lúc này, nhờ Lệ Quỷ đã bị giải quyết triệt để, mọi người trong phòng học cũng thở phào nhẹ nhõm, trong mắt mang vẻ may mắn sống sót sau tai nạn. Thậm chí có người trực tiếp ngồi bệt xuống đất, miệng lẩm bẩm gì đó...... Cảnh tượng tuyệt vọng trước đó, đích thật là khiến bọn họ cả đời khó mà quên được......
“Lục thiếu uy vũ quá!” Mà lúc này, tên quỷ lông vàng linh nhân lên tiếng trước tiên: “Nếu không có ngài ra tay, tất cả chúng ta, chỉ sợ lành ít dữ nhiều rồi!”
Lời này vừa nói ra, những người còn lại cũng nhao nhao bày tỏ lòng biết ơn. Vừa rồi Lục Trần Sa đích thật là quá nổi bật, có thể nói một mình giải quyết con quỷ lưỡi dài kia. Vẻ đại phát thần uy đó, trực tiếp khắc sâu vào trong đầu mọi người.
“Dễ nói, dễ nói!” Lục Trần Sa thần sắc khẽ động, cười nói: “Chỉ cần mọi người nghe theo ta, ta sẽ cố gắng bảo vệ sự an toàn của các ngươi!” Trong nhất thời, mọi người càng thêm ra sức khen ngợi, vây Lục Trần Sa như chúng tinh vây quanh mặt trăng.
Bất quá cũng có một số ít người đứng tại chỗ, giữ im lặng, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Bạch Uyên. Bọn họ biết, người đóng vai trò mấu chốt là Bạch Uyên! Dù sao nếu không có hắn đánh nát bóng đèn, đoán chừng bọn họ cũng không tìm được bản thể Lệ Quỷ. Lúc này, một nam sinh hào hoa phong nhã đến gần Bạch Uyên, cười hỏi: “Anh bạn, sao anh lại muốn đánh nát bóng đèn trên trần phòng học?”
Bạch Uyên thần sắc khẽ động, đã nhận ra khí tức trên người đối phương, cũng là cấp bậc Nhị Chú, hơn nữa còn cho hắn một chút cảm giác nguy hiểm, hiển nhiên không phải Nhị Chú bình thường! Thấy vậy, hắn mỉm cười, ngược lại là kiên nhẫn giải thích: “Khi Lệ Quỷ giết người, chúng ta vẫn muốn tìm ra nó, nhưng mỗi lần đều sẽ không tự chủ chớp mắt, dẫn đến tầm nhìn bị tối lại, vẫn luôn không thấy được cảnh Lệ Quỷ giết người.”
“Ta cũng một mực thấy kỳ lạ.” Nam sinh gãi đầu, nói: “Đến thời điểm mấu chốt, kiểu gì cũng sẽ đột nhiên chớp mắt, hại ta luôn nhìn không rõ.”
“Thực ra không phải chúng ta chủ động chớp mắt, mà là đèn điện trên trần phòng học trong nháy mắt lóe lên, dẫn đến chúng ta bị ép chớp mắt, chỉ là thời gian lấp lóe kia quá ngắn, mới khiến chúng ta không hề nhận thức được mà thôi.”
“Thì ra là vậy sao?” Nam sinh lộ vẻ kinh ngạc, cho dù là hắn có thể khống chế mình không nháy mắt, nhưng đột ngột từ môi trường sáng sang tối, cho dù là Quỷ Linh nhân cũng khó có thể thấy rõ.
“Mà đèn này cũng không phải là loại đèn bình thường......” Bạch Uyên nhìn lên trần nhà. Cả giáo thất vẫn luôn bị linh dị quấy nhiễu, nhưng ánh đèn lại không có bất kỳ ảnh hưởng nào. Chỉ có khi Bạch Uyên chủ động ra tay đạp nát nó, nó mới tắt.
“Bất quá con hàng này tốc độ tấn công nhanh thật...... Trong nháy mắt liền có thể giết người......”
“Dù sao đây là quỷ kỹ của quỷ Lưỡi Dài mà......” Bạch Uyên nhún vai, ngược lại không có gì bất ngờ. Ánh đèn lấp lóe này phối hợp với tốc độ ra tay biến thái của quỷ Lưỡi Dài, đích thật là một sự phối hợp có thể coi là hoàn hảo. Ngay cả một đám Nhị Chú Quỷ Linh nhân cũng chậm chạp không phát hiện ra.
“Con quỷ Lưỡi Dài này khôn ra rồi......” Nam sinh sờ cằm, hiển nhiên cũng cảm thấy sự phối hợp này vô cùng xảo diệu.
“Chắc chắn không phải nó tự làm.” Bạch Uyên lắc đầu, nói: “Thân phận của nó cũng chỉ tương đương với một giáo viên thôi, phía trên không chừng còn có tổ trưởng bộ môn, hiệu trưởng các kiểu......” Dựa theo tư liệu trong bộ linh dị về quỷ Lưỡi Dài, không hề đề cập đến việc đối phương sẽ có phương thức giết người như vậy, nếu không bọn họ đã sớm nghĩ ra. Điều này có nghĩa là nhất định có quỷ khác hỗ trợ thiết kế.
Nam sinh thần sắc khẽ động, nói: “Ý ngươi là, trường học này còn có quỷ khác?!”
Bạch Uyên nhíu mày, trên mặt tỏ vẻ cổ quái nói: “Ngươi sẽ không cho rằng cả cái trường quỷ này chỉ có con hàng này chứ......”
“Ách......” Nam sinh ngẩn ra, sau đó mới phản ứng lại. Quỷ Lưỡi Dài chỉ là Lệ Quỷ mới vào Nhị Chú mà thôi, không thể chống lại cả cái trường quỷ được. Nếu như trường quỷ thực sự đơn giản như vậy, thì bộ linh dị đã không dùng nó để làm nhiệm vụ giành quyền nhập học rồi.
“Đúng rồi, anh bạn, còn chưa biết tên ngươi......” Nam sinh chuyển sang chủ đề khác, đồng thời trong lòng có chút ý kết giao. Trong lúc tất cả mọi người đều ra sức tìm kiếm bản thể của Lệ Quỷ, đối phương lại có thể chú ý tới việc ánh đèn giở trò quỷ. Chỉ riêng phần khả năng quan sát này thôi, đã không phải người khác có thể so sánh.
“Bạch Uyên.”
“Ta là Ninh Tử Nguyên!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận