Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1034: Cái này mẹ nó quá hung tàn đi!

Chương 1034: Cái này mẹ nó quá tàn bạo đi!
“Đáng chết!” Tào Chấn thấy vậy, mắng: “Cái này mẹ nó là ngươi Hồ Nham có thể nói ra được à?” Ngươi là ai tự mình không rõ sao? Còn bày đặt cái trò nhặt được tình huynh đệ…
Hồ Nham lại là cười hì hì một tiếng, không để ý chút nào. Hắn sở dĩ kiên định đứng về phía Bạch Uyên, tự nhiên không phải vì cái gì tình nghĩa, thuần túy là không có nắm chắc giữ chân đối phương... Một khi Bạch Uyên bỏ đi, vậy Quỷ Hỏa sơn của hắn sẽ gặp nạn… Dù sao đối phương tùy tiện gia nhập một thế lực nào đó, liền có thể trực tiếp đến đây báo thù… Bây giờ Trật Tự Bộ sẽ gặp nguy cơ sâu sắc, mạnh không phải Quỷ Hỏa sơn, mà là Bạch Uyên!
“Lại còn có loại tỉ lệ phần trăm gây thương tổn này, thật mẹ nó tà môn…” Hồ Nham trong lòng cũng thầm kêu khổ, cho dù là hắn, đối phó quỷ linh nhân mới vào ngũ chú hiệu suất cũng kém xa Bạch Uyên…
Mà ngay lúc này, một tiếng kêu thảm thiết trong nháy mắt truyền ra, khiến vô số người cùng nhau nhìn lại, chỉ thấy một tên quỷ linh nhân ngũ chú thân thể vỡ tan, trong mắt hiện đầy sợ hãi, mà vết thương trên người lại rất lâu không thể khép lại, hiển nhiên, lực lượng linh dị của nó đã cạn kiệt!
“Đừng giãy giụa!” Bạch Uyên nhếch miệng cười một tiếng, tiếp đó hóa thành một bóng mờ, đi đến bên cạnh nó, “Ngươi…” Khuôn mặt người kia mang đầy sợ hãi, muốn tránh xa, nhưng lại không thể nhúc nhích…
Xoát —— Hai tay Bạch Uyên như tàn ảnh, nhanh chóng lột sạch toàn bộ đồ vật linh dị trên người nó, “Tốt, bây giờ ngươi có thể nhắm mắt…” “Ta…” Môi hắn khẽ động đậy, tựa hồ muốn nói gì đó, nhưng sinh mệnh lực đã hoàn toàn cạn kiệt, cuối cùng thân thể vô lực ngã xuống…
Trận đại chiến này, quỷ linh nhân ngũ chú đầu tiên vẫn lạc xuất hiện!
“Chết… Chết rồi?!” “Ta dựa vào, còn chưa chết đã bị móc đồ, cái này mẹ nó quá tàn bạo đi?!” Đám người kinh hãi, trong mắt hiện đầy vẻ phức tạp, phần lớn đều lần đầu tiên thấy quỷ linh nhân ngũ chú vẫn lạc…
“Chịu ta bốn chùy, đúng là thật cứng rắn…” Bạch Uyên liếm môi một cái, vẻ mặt thật thà nói, lời này lại khiến những người còn lại trong lòng không khỏi rùng mình, đây chính là quỷ linh nhân ngũ chú sở hữu bất tử thân, cho dù có cùng đối phương chém giết ngày đêm đều có thể tùy tiện làm được, bây giờ lại bị ngươi bốn chùy đánh ngã, kết quả ngươi còn cảm thấy quá cứng?
“Hiện tại, đến lượt các ngươi…” Bạch Uyên mặt mang sát ý, để mắt tới năm người khác. Bây giờ đã chết một người, áp lực của Bạch Uyên tự nhiên giảm đi rất nhiều, coi như đã vượt qua khoảng thời gian gian nan nhất! Cán cân thắng lợi đã bắt đầu nghiêng về phía hắn…
“Làm sao bây giờ?” Năm người trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi, chiến ý trong nháy mắt tiêu tan hơn phân nửa. Song phương giao đấu vài hiệp, kết quả Bạch Uyên thì không sao, còn bọn họ thì đã ngã xuống một người trước… Cứ tiếp tục như vậy, cái chết của bọn họ cũng chỉ là vấn đề thời gian…
Vào thời khắc này, Tào Chấn ở trên không mở miệng: “Không được lùi!” “Lực lượng linh dị trong cơ thể hắn đã không còn nhiều, tuyệt đối không chống cự được quá lâu!”
“Ồ?” Bạch Uyên nghe vậy, nhíu mày, khẽ cười nói: “Vậy thì thử xem đi! Xem là ai trong chúng ta ngã xuống trước!” Tuy hắn có thể hấp thụ lực lượng linh dị của địch nhân để hồi phục, nhưng mọi người liên thủ phía dưới, công kích quá mức khủng bố, khiến mỗi lần hắn bị trúng đòn đều là vết thương chí mạng. Mấy hiệp qua đi, lực lượng của bản thân hắn đích thực đã tiêu hao hơn phân nửa.
Năm người liếc nhìn nhau một cái, trong mắt có chút do dự.
Vào thời khắc này, Tào Chấn lại lần nữa nói: “Ai có thể giết được người này, chiến lợi phẩm trên người hắn toàn bộ thuộc về ngươi, ngoài ra cá nhân ta sẽ thưởng thêm 3 triệu quỷ tinh!” Hắn biết nói chuyện đại cục với đám người này không có ý nghĩa gì, chỉ có lợi ích mới là mấu chốt!
Quả nhiên, năm người nghe thấy lời này, chiến ý trong lòng lập tức tăng vọt. Bọn hắn đã nhìn ra, Bạch Uyên có thể chống lại bọn hắn, thực lực bản thân cố nhiên khủng bố, nhưng mấu chốt nhất chính là đầu người chùy và cốt sí trong tay đối phương, một công một thủ, hai đại vật phẩm linh dị phối hợp lại, điều này khiến bọn hắn bị Bạch Uyên áp chế... Hai kiện vật phẩm linh dị, nhiều nhất chỉ có một món là đối phương ngẫu hợp được, cũng có nghĩa là một món trong số đó sẽ là trang bị linh dị có giá trị liên thành… Mà đối phương có được thiên phú kinh khủng như vậy, lai lịch tất nhiên không nhỏ, tài nguyên linh dị mang trên người chắc chắn không ít. Lại thêm Tào Chấn thưởng riêng 3 triệu quỷ tinh...
Giờ khắc này, sát ý trong lòng năm người không ngừng trào lên. Chỉ cần có thể thuận lợi giết được Bạch Uyên, bọn hắn sẽ thu được đại lượng tài nguyên, đủ để bọn họ tu hành đến ngũ chú đỉnh tiêm… Phải biết, tu hành của bọn hắn không có hạn chế về ô nhiễm tinh thần, chỉ cần có tài nguyên, ngũ chú đỉnh tiêm đối với bọn hắn mà nói không hề xa vời…
Lúc này, tâm thần năm người phấn khởi, nhao nhao nuốt xuống đại lượng đạo cụ linh dị, sức chiến đấu trong nháy mắt tăng vọt lên rất nhiều!
“Thật đúng là chim vì ăn mà chết…” Bạch Uyên lắc đầu, sau đó tựa hồ nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm: “Bất quá ta chẳng phải cũng như vậy sao…” Trên mặt hắn nở một nụ cười lạnh băng, nắm chặt đầu người chùy trong tay, lại lần nữa điên cuồng nghênh chiến!
Trong khoảnh khắc, hai bên lại lần nữa mở ra một trận đại chiến sống còn đầy linh dị!
Chưa đầy hai phút, lại một quỷ linh nhân vẫn lạc, hơn nữa còn là ngũ chú trung du!
Giờ khắc này, Bạch Uyên cũng thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, lực lượng linh dị trong cơ thể gần như đã cạn kiệt. Bốn người còn lại thấy thế, lại lộ vẻ tươi cười. Tuy lại chết thêm một người, nhưng không liên quan gì đến bọn họ, huống chi vô hình chung chuyện này còn khiến bọn họ bớt đi một đối thủ cạnh tranh…
Lúc này, bốn người chỉ liếc nhìn Bạch Uyên một cái, rồi liền dồn sự chú ý lên người bên cạnh mình, trong mắt thoáng có địch ý. Rõ ràng, đám người này đã có chút muốn nội chiến…
Lúc này, Tào Chấn trên không quát: “Người ta còn chưa chết, các ngươi tính toán người một nhà cái gì!?” Hắn biết đám người này tham lam, nhưng mẹ nó có thể chọn thời điểm không…
Lời này vừa nói ra, bốn người nhao nhao phản ứng lại, thu hồi ý đồ trong lòng. Bạch Uyên liếc qua Tào Chấn trên không, nói: “Ngươi cái lão cẩu này đúng là chân ái thúc ép à, lát nữa Bạch ca của ngươi tự mình đến giết ngươi!” Hắn vốn cho rằng bốn người sẽ bắt đầu tự giết lẫn nhau, có lẽ hắn còn có thể ngồi hưởng lợi, đáng tiếc là Tào Chấn phá hỏng chuyện.
“Hừ, tiểu tử, ta có chết hay không chưa chắc, nhưng ngươi chắc chắn chết!” Khuôn mặt Tào Chấn hiện đầy sát ý lạnh như băng. Sau khi chứng kiến sự khủng bố của Bạch Uyên, hắn đã hạ quyết tâm giết nó…
Bạch Uyên không tiếp tục phản ứng đối phương, mà là thần sắc hơi động. Chỉ thấy bóng dáng hư ảo nữ quỷ Bình An Hà trên thân hắn phảng phất sống lại bình thường, phát ra tiếng rít đầy oán độc không gì sánh được, tiếp đó trong miệng phun ra một lượng lớn oán khí! Lượng oán khí này giống như thực chất, nhưng không nhắm đến những người còn lại, mà là toàn bộ dung nhập vào trong cơ thể Bạch Uyên!
“Ồ?” Đám người sững sờ, sau đó sắc mặt biến đổi, chỉ thấy lực lượng linh dị trong cơ thể Bạch Uyên vậy mà bắt đầu nhanh chóng hồi phục…
Bạn cần đăng nhập để bình luận