Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 112: Đây chính là kẻ có tiền phiền não sao

Chương 112: Đây chính là nỗi phiền muộn của kẻ có tiền sao
“……” Chu Hàn thần sắc kỳ lạ, nhìn Bạch Uyên một cái, Ngươi thật sự quá vững vàng rồi……
“Dù sao bất cứ chuyện gì cũng nên cẩn thận một chút.” Cha của Chu Hàn lắc đầu, nói tiếp:
“Đúng rồi, Tiểu Uyên, con ăn tết có việc gì không?”
“Chắc là không có việc gì.” Hắn một thân một mình ở lại, ăn tết tự nhiên cũng không cần phải đi thăm thú bạn bè.
“Vậy đến nhà chúng ta đi, hai anh em các con có thể cùng nhau chơi đùa, với lại cả nhà cũng náo nhiệt một chút.”
“Cái này… được không…” Trong lòng Bạch Uyên khẽ động, cũng có chút ý muốn,
Dù sao không ai thích ngày sau tết, trong nhà còn vắng tanh vắng ngắt.
“Đương nhiên có thể.” Cha của Chu Hàn cười nói: “Trong nhà có ghế sofa, mà lại trên mặt đất thật ra đều có thể ngủ.”
“Cha, cái này không được đâu…”
“Ta nói là để cho con ngủ.” Cha của Chu Hàn mỉm cười, nói “Con đem cái ghế sofa đó nhường ra, để Tiểu Uyên ngủ.”
“……” Khóe miệng Chu Hàn giật giật, ngài đúng là cha ruột của con a……
“Lão Chu, ông lớn từng này rồi, vẫn không đứng đắn chút nào.” Mẹ của Chu Hàn ngồi ở ghế phụ lườm ông một cái, rồi nói tiếp:
“Tiểu Uyên cứ đến đi, không cần lo lắng, trong nhà có phòng trống, vừa vặn có thể náo nhiệt một chút.”
“Vậy thì phiền phức Chu thúc Chu dì.” Bạch Uyên gãi đầu một cái, không từ chối nữa, mà là đáp ứng luôn…
Buổi chiều,
Một đoàn người thuận lợi trở về thành phố,
Vì năm mới sắp đến, trên đường phố giăng đèn kết hoa, thậm chí so với không khí năm mới những năm trước còn nồng đậm hơn,
Bây giờ dị tượng giáng lâm, mọi người đều hy vọng mượn không khí ăn tết, đem nỗi sợ hãi mà lệ quỷ mang tới xua tan, trong niềm vui vẻ bình an mở ra một năm mới.
“Chúng ta đi mua chút đồ dùng cho ngày tết.” Cha của Chu Hàn thấy trên xe vẫn còn chỗ, liền lái xe thẳng đến chợ, làm một trận mua sắm lớn.
“Náo nhiệt quá…” Bạch Uyên nhìn dòng người đông đúc ở chợ, trong mắt cũng có chút cảm khái.
Trước đây, vì lo lắng gặp phải lệ quỷ, mọi người dù là vào ban ngày cũng rất ít khi ra ngoài, càng sợ đến những nơi tụ tập đông người.
Dù sao càng nhiều người, khả năng lệ quỷ xuất hiện lại càng lớn…
Rất nhanh,
Bốn người mang theo hạt dưa bánh kẹo, câu đối tranh dán tường và một ít đồ dùng cho ngày tết, thu hoạch đầy ắp rời khỏi chợ.
“Năm nay ăn tết thật không giống trước đây.” Cha của Chu Hàn cảm khái trên mặt, trong mắt cũng lộ ra vẻ vui mừng.
“Đúng vậy.” Bạch Uyên gật nhẹ đầu, nói “Trong nguy hiểm mới thấy được sự đáng quý của bình an.”
“Đúng là đạo lý ấy.” Cha của Chu Hàn cười cười, nói tiếp: “Tiểu Hàn, lát nữa về đến nhà, con đem mấy cái câu đối này dán lên hết đi.”
“Cha, vẫn còn mấy ngày nữa mới đến tết, không cần vội vậy đâu…”
“Cứ phải tạo không khí lên trước đã!”
“……”
Mà lúc này, Bạch Uyên không có việc gì mở điện thoại lên,
Hắn nhíu mày, ngược lại gửi cho Vương Thanh một cái bao lì xì có biểu cảm “chúc mừng năm mới”, dù sao đối phương vẫn giúp hắn không ít.
Rất nhanh, Vương Thanh gửi tin nhắn tới:
“Chỉ cần không để ta hỗ trợ thì ta cũng vui vẻ.”
“……” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, trả lời: “Có cần không?”
“Tuyệt đối đừng!”
“……” Hắn lắc đầu, đang định dừng cuộc trò chuyện thì tựa hồ nghĩ đến điều gì đó, liền hỏi:
“Đúng rồi, Lão Vương, loại con nhà giàu như ngươi, có phải ngày nào cũng không có việc gì làm không? Ngày nào cũng như là ăn tết vậy.” Dù sao nhà họ Vương không thiếu tài nguyên, không thiếu kiến thức về dị tượng, hơn nữa thực lực của đối phương còn mạnh hơn cả thầy cô ở trường, đương nhiên là không cần đến quỷ linh ban nữa rồi.
“Ngươi thật sự cho rằng ta không có việc gì làm à?” Vương Thanh có vẻ lo lắng rằng đối phương không có gì làm nên đến tìm hắn giúp đỡ, lập tức nói:
“Ta mỗi ngày bận rộn còn hơn cả ngươi nhiều.”
“Bận rộn làm gì? Giết quỷ à?”
“Đó chỉ là một phần trong đó thôi…” Vương Thanh gửi một cái biểu cảm tùy ý, đồng thời nói:
“Chủ yếu là phải bận kiểm kê Quỷ Tinh, ngươi cũng biết sản nghiệp của nhà họ Vương mà, mỗi ngày có một đống lớn Quỷ Tinh nhập quỹ, ta là người nhà họ Vương chính thống, không thể không cẩn thận kiểm kê chứ?”
“……” Bạch Uyên lập tức im lặng, đồng thời không tự chủ được siết chặt nắm đấm…
Mẹ nó, đây chính là nỗi phiền muộn của kẻ có tiền sao……
“Lão Bạch, sao vậy? Không nói gì nữa à?” Vương Thanh tiếp tục nói với giọng hề hề “ngoài kiểm kê Quỷ Tinh ra, ta còn phải cân nhắc xem dùng chúng như thế nào, đây cũng là một chuyện phiền phức đó.”
“Ta muốn đấm ngươi một trận…” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, đã có chút tức giận rồi……
“ ” Vương Thanh nhìn dòng tin nhắn đó, đã có thể tưởng tượng được giọng điệu của đối phương, không khỏi bật cười.
Hắn rốt cuộc cũng đã hả giận được một chút…
“Được rồi, ta phải đi đếm tiền đây, còn có việc gì không?”
“Có!”
“Gì thế?”
“Giúp ta tính tuổi thọ.”
“Cút!”
“……”
Rất nhanh, Bạch Uyên cùng đi theo về đến nhà Chu Hàn,
“Có chuyển phát nhanh của tôi à?” Chu Hàn vừa về đến nhà, liền nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh,
“Xin chào anh Chu Hàn, đây là chuyển phát nhanh từ dị linh bộ, phiền anh ký nhận một chút ạ.” Người kia mang mặt tươi cười, trên người lại có khí tức dị tượng dao động.
“Người Quỷ Linh Nhân đi đưa chuyển phát nhanh?” Bạch Uyên trợn tròn mắt, nói “quỳ quỳ, bây giờ ngành này cạnh tranh ghê vậy sao?”
“Tôi là cộng tác viên của dị linh bộ.” Người kia nhún vai, nói “Tết không có gì làm, cày cày chút thành tích cho dị linh bộ thôi.” Hiện tại trong xã hội, có không ít người đã bỏ học ở quỷ linh ban, để đề phòng bọn họ gây loạn, dị linh bộ cũng đã mở các loại hình thức làm thêm, có thể cho bọn họ kiếm tiền và tài nguyên.
“Đúng rồi, anh là tiên sinh Bạch Uyên đúng không?” Người kia nhìn Bạch Uyên một cái, sau đó xem điện thoại, dò hỏi.
“Ừm? Là tôi? Sao vậy?”
“Một kiện chuyển phát nhanh này là của ngài.”
“Còn có của ta?” Bạch Uyên ngạc nhiên, nhưng vẫn nhận lấy.
Rất nhanh, hai người hớn hở vội vàng cầm chuyển phát nhanh vào nhà.
“Phần thưởng nhập ban đặc cấp?” Bạch Uyên nhìn chiếc hộp quà màu đen trong tay, chỉ thấy trên đó có ba viên Quỷ Tinh xinh đẹp!
Mà trong hộp của Chu Hàn có năm khối Quỷ Tinh, hiển nhiên là do thông tin mà hắn cung cấp về thôn Liễu Mộc, nên được thưởng thêm hai khối.
“Quỳ quỳ, trực tiếp tặng Quỷ Tinh à?” Hai người nhìn nhau, trong mắt có chút kinh ngạc,
Tuy rằng nhìn chỉ có ba khối, nhưng đây chính là phần thưởng nhập ban, có nghĩa là mỗi người thuộc ban đặc cấp đều sẽ được phát!
“Dị linh bộ đúng là chơi lớn mà…” Bạch Uyên sờ cằm, đồng thời cũng có thêm chờ mong vào dị linh bộ.
Mới nhập ban thôi mà đã tặng ba khối Quỷ Tinh, nếu mà đợi một học kỳ, không phải là Quỷ Tinh ăn thoải mái luôn à?
“Sao ta bỗng nhiên thấy, Quỷ Tinh hình như không đáng giá nữa…” Chu Hàn nhíu mày, nói “Bạch ca, ngươi nói có khi nào Quỷ Tinh có đường sản xuất khác không?” Hiện tại con đường mà hai người biết, đó là giết lệ quỷ sẽ rơi ra, nhưng lệ quỷ có Quỷ Tinh đều không đơn giản, không dễ giết như vậy.
“Chắc chắn là có rồi.” Bạch Uyên gật đầu nói: “Chỉ là chúng ta không biết mà thôi.” Nếu có thể làm tiền tệ lưu thông trong giới dị linh, nghĩ đến cách thức có được nó sẽ không quá đơn giản, nhưng chắc chắn cũng sẽ không quá khó khăn.
“Kệ đi, dù sao cũng không phải chuyện mà chúng ta có thể tiếp cận được.” Bạch Uyên lắc đầu, chuyện đó chắc chắn là người có dị năng cao cấp mới biết.
“Cũng đúng, chúng ta cứ việc dùng là được rồi.” Chu Hàn cẩn thận từng chút một cất Quỷ Tinh vào trong hộp,
Cộng thêm Quỷ Tinh của Hồi Đầu quỷ và hoa quỷ, đã có gần mười khối rồi, đủ để hắn củng cố cấp độ nhất chú của mình, thậm chí còn có thể có chỗ tiến bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận