Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 563: bánh từ trên trời rớt xuống rồi!

Chương 563: Bánh từ trên trời rơi xuống rồi!
"Hiệu trưởng, theo đạo lý mà nói, ta cũng coi như có công lao a." Bạch Uyên mặc dù đối với chuyện này không biết chút nào, nhưng không ngăn được hắn trước cho mình đòi công...
"..." Trương Thanh Đạo nhìn bộ dạng của tiểu tử này, không khỏi cảm thấy có chút đau đầu. Sớm biết, liền không cho tiểu tử này biết chân tướng...
"Ta cũng không đòi hỏi nhiều..." Bạch Uyên khoát tay áo, tiếp đó mặt lộ vẻ tham lam nói: "Cho một hai ngàn Quỷ Tinh là được..."
"Hả?" Trương Thanh Đạo ngẩn ra, tiếp đó liền suy tư, nửa ngày, hắn thở dài, nói: "Thật là hết cách với ngươi." Nói xong, hắn đầy đau lòng đưa ra một đống lớn Quỷ Tinh, đồng thời nói: "1000 Quỷ Tinh, coi như là đưa cho ngươi thù lao đi!"
Trong chốc lát, hai mắt Bạch Uyên tỏa sáng, một cái liền nhào tới, đồng thời vội vàng thu Quỷ Tinh vào, thậm chí không có thời gian kiểm kê, sợ Trương Thanh Đạo sẽ tạm thời đổi ý. Hắn kỳ thật cũng chỉ nói vậy thôi, nhưng không nghĩ tới mình thật có thể nhận được nhiều Quỷ Tinh như vậy...
Nhìn bộ dạng này của tên này, Trương Thanh Đạo trong lòng cười thầm, nhưng trên mặt lại tỏ vẻ đau lòng.
"Hiện tại, không có ý kiến gì chứ?"
"Không có, hoàn toàn không có!" Bạch Uyên toe toét miệng cười một tiếng.
Trương Thanh Đạo vẻ mặt cổ quái, nói tiếp: "Vậy còn trách ta nửa đêm xông vào ký túc xá của ngươi sao?"
"Sao lại trách ngài chứ?!" Bạch Uyên nháy nháy mắt, vội vàng nói: "Như vậy đi, ta sau này ban đêm đi ngủ liền không đóng cửa, ngài có thể tùy thời đến..."
"..." Trương Thanh Đạo yên lặng cười một tiếng, nói: "Tốt, lười biếng cùng tiểu tử ngươi nói nhảm, ngày mai bốn người các ngươi toàn bộ đến phòng làm việc của ta, nói một chút trải qua nhiệm vụ ác mộng kia, đồng thời nói rõ tình hình con quỷ kia." Nói xong, hắn quay người liền rời đi...
Bạch Uyên vội vàng đi theo, vẻ mặt tươi cười nói: "Ta tiễn hiệu trưởng..."
Trương Thanh Đạo nhíu mày, thầm nghĩ tiểu tử này đúng là thấy tiền là sáng mắt ra... Trước đó sau thái độ tương phản cũng nhanh quá đi...
"Không cần, ngươi mặc áo ngủ, nửa đêm tản bộ cái gì..." Trong chốc lát, chỉ thấy Trương Thanh Đạo trong nháy mắt biến mất tại ký túc xá của Bạch Uyên...
Bạch Uyên thần sắc giật mình, âm thầm líu lưỡi, lẩm bẩm: "Thật nhanh a..." Trong mắt hắn có một chút hâm mộ, tiếp đó nghĩ đến thu hoạch của mình, trong mắt lại tràn ngập hưng phấn. Ai có thể nghĩ tới, nửa đêm ngủ một giấc vậy mà cũng có thể có được Quỷ Tinh... Cái này khác gì bánh từ trên trời rơi xuống chứ...
"Bất quá hiệu trưởng thật hào phóng, nói cho là cho luôn..." Hắn không biết, tiền truy nã của mình và Chu Hàn sẽ cao tới sáu chữ số, 1000 Quỷ Tinh chỉ là một phần nhỏ mà thôi...
"Xem ra, việc ta bị người nguyền rủa gϊếŧ thật là có thật." Hắn không tin Trương Thanh Đạo vô duyên vô cớ cho hắn Quỷ Tinh... Lúc này, thần sắc của hắn khẽ động, ở trong lòng nói: "Ca môn, ban đêm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Nếu Trương Thanh Đạo đều nói đối phương chú sάt thất bại, hắn tự nhiên chỉ có thể nghĩ đến Quỷ Kiểm ra tay...
"Một con kiến hôi thi triển chú sάt chi thuật lên ngươi, ta lại cùng sinh mệnh của ngươi tương liên, cho nên tương đương với thi triển chú sάt lên ta..." Quỷ Kiểm thản nhiên giải thích: "Ta hơi khôi phục một chút thực lực, sau đó..."
"Hắn liền bi kịch..."
"..." Bạch Uyên nhíu mày, hắn đã có thể nghĩ đến kết cục của tên kia... Vốn cho rằng đá phải quả bông, kết quả lại là tấm hợp kim titan...
Hắn lẩm bẩm: "Xem ra, cống hiến của ta còn lớn hơn tưởng tượng..." Trong nhất thời, đối với 1000 Quỷ Tinh kia cũng yên tâm thoải mái tiếp nhận.
"Xem ra lần này, kế hoạch của Lục Gia lại thất bại..." Bạch Uyên liếm môi một cái, lẩm bẩm: "Chờ ta trở thành Tứ Chú, lại đi tìm các ngươi tính sổ sách..." Hắn tuy biết là Lục Gia ra tay, nhưng cũng không có ý định tiến hành trả thù gì. Bây giờ có Trương Thanh Đạo làm kinh sợ, Lục Gia chỉ có thể lén lút xuống tay với hắn, nhưng nếu như hắn chủ động trêu chọc đối phương, vậy coi như hơi rắc rối rồi... Bạch Uyên tự nhiên là rõ ràng đạo lý này, sẽ không cho Lục Gia bất kỳ cơ hội nào.
"Đi ngủ!" Hắn ngáp một cái, tâm tình vui vẻ nằm trên giường, lại lần nữa tiến vào giấc mơ đẹp, hoàn toàn không để chuyện này trong lòng...
Ngày hôm sau,
Phòng làm việc của hiệu trưởng.
"Ta nói hai ngươi hôm nay là thế nào, từ sáng sớm đã cứ cười mãi, nhặt được tiền à?" Lúc này, Vương Thanh mặt đầy nghi ngờ nhìn Bạch Uyên và Chu Hàn.
Bạch Uyên nhún vai, nói: "Không có gì, chỉ là tối hôm qua mơ một giấc mơ đẹp."
"Ta cũng vậy." Chu Hàn cố nén cười, vội vàng tiếp lời.
Vương Thanh vẻ mặt quái dị, nói: "Hai người các ngươi, mơ cùng một giấc mơ đẹp sao?"
"Đoán chừng vậy." Bạch Uyên nhìn nụ cười của Chu Hàn, trong lòng một chút đã đoán được cái gì. Hiển nhiên, Trương Thanh Đạo đoán chừng cũng cho hắn 1000 Quỷ Tinh khen thưởng, dù sao hai người đều là mồi nhử, có công lao như nhau...
"..." Vương Thanh nhìn hai người có cử chỉ điên rồ như vậy, không khỏi lắc đầu.
"Tâm tình không tệ à..." Đúng lúc này, một thanh âm truyền đến. Chỉ thấy ghế trống lúc đầu, Trương Thanh Đạo trong nháy mắt đã xuất hiện ở trên đó. Bất quá bốn người đã thành thói quen đối phương xuất quỷ nhập thần, ngược lại cũng không quá mức kinh ngạc, mà là bình tĩnh chào hỏi: "Hiệu trưởng tốt!"
Trương Thanh Đạo nhẹ gật đầu, nói tiếp: "Nói một chút tình hình nhiệm vụ ác mộng kia đi."
Bạch Uyên ho nhẹ một tiếng, chuẩn bị tiến lên giảng thuật về phong thái tuyệt thế của đội bốn người... Nhưng mà, hắn một chữ đều chưa kịp nói, đã bị Trương Thanh Đạo cắt ngang: "Ngươi không cần vội, để Hàn Vũ nói trước đi."
"..." Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, lời đã đến miệng, không cho người ta nói ra là sao? Hắn vẻ mặt u oán nói: "Hiệu trưởng, ngài không tin ta?"
"Ừ." Trương Thanh Đạo bình tĩnh nhẹ gật đầu, ngược lại là trực tiếp thừa nhận.
"..." Bạch Uyên thần sắc trì trệ, cái này cũng không thèm giả bộ một chút sao... Lúc này, Hàn Vũ trong đôi mắt mang theo ý cười, tiếp đó tiến lên bắt đầu kể lại về quá trình nhiệm vụ... Từ bốn người lên núi bắt đầu, kinh qua sự kiện sơn thôn, quỷ tân nương, hát hí khúc quỷ, thậm chí sau cùng là bạch cốt quỷ, tất cả đều lần lượt nói ra... Đương nhiên, trong đó liên quan tới việc Quỷ Kiểm xuất thủ cưỡng ép khống chế bạch cốt quỷ, nàng lại không hề kể ra một chút nào, dù sao trừ Bạch Uyên ra, ba người còn lại đều không biết, dù sao lúc đó ý thức của bọn hắn đều dừng lại.
Nửa ngày, ánh mắt Trương Thanh Đạo yên tĩnh, khi nghe đến thời điểm bạch cốt quỷ chủ xuất hiện, trong con mắt của hắn có một vòng kinh ngạc.
"Tiểu Hàn, đem quan tài màu đen của ngươi gọi ra xem." Chu Hàn sớm đã có dự cảm, liền đưa quỷ vật mà mình cộng sinh triệu ra, Trương Thanh Đạo quan sát quan tài màu đen, nhìn hình lệ quỷ tựa như sống lại ở phía trên, không khỏi khẽ "di" một tiếng.
"Xem ra thật đúng là dung hợp với quỷ vật mà ngươi cộng sinh..." Hắn tự lẩm bẩm, liếc mắt đã nhìn ra biến hóa của quan tài màu đen.
Bạch Uyên vội vàng dò hỏi: "Hiệu trưởng, có thể giải quyết không?" Ngoài Quỷ Kiểm ra, trong số người hắn quen biết có thực lực mạnh mẽ, cũng chỉ có Trương Thanh Đạo. Nếu đối phương cũng không giải quyết được, vậy hắn cũng chỉ có thể ra sức gϊếŧ quỷ, tích lũy quỷ tệ, cố gắng để thực lực Quỷ Kiểm khôi phục một bước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận