Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1289: Thời gian của quá khứ tiết điểm

Chương 1289: Tiết điểm thời gian của quá khứ
Giờ phút này, Bạch Uyên thậm chí cảm thấy ý thức của mình đều mơ hồ, phảng phất rơi vào một loại trạng thái hỗn độn, khiến hắn ngơ ngác.
Đến khi hắn tỉnh táo lại, đã đứng trên một con đường nhỏ dát vàng.
“Đây là đâu?” Bạch Uyên dù đã khôi phục thần trí nhưng trong mắt vẫn còn nghi hoặc và mờ mịt.
Ngay lúc này, Quỷ Kiểm xuất hiện, vẻ mặt hơi khó coi, nói:
“Ta vẫn chậm một bước...”
“Có ý gì?” Bạch Uyên ngạc nhiên, hỏi:
“Rốt cuộc chuyện gì vừa xảy ra với chúng ta?”
Trong mắt hắn lộ vẻ mơ hồ, cảm thấy như mình vừa trải qua một chuyện kỳ dị không thể tưởng tượng.
“Thời gian bị đảo ngược!” Quỷ Kiểm hít một hơi sâu, nói:
“Chúng ta đã trở lại tiết điểm thời gian lúc mới bước vào đây!”
“Sao có thể?” Bạch Uyên sững sờ, sau đó bản năng mở Quỷ Viện, muốn kiểm tra số bạc trắng và Hoàng Kim Giáp Sĩ mà mình nhận được.
Nhưng kho chứa của quỷ viện lại trống rỗng, không có một bộ giáp sĩ nào cả...
“Ta dựa vào, thật sự không có?” Giờ khắc này, hắn hoàn toàn tin lời Quỷ Kiểm.
“Lại là đảo ngược thời gian thật.” Trong mắt Bạch Uyên đầy vẻ kinh hãi.
Đây là lần đầu hắn gặp phải loại năng lực quỷ dị như vậy.
Quỷ Kiểm im lặng, nhắm mắt lại, tựa như vượt qua vô số khoảng cách, nhìn vào cái bóng đồng hồ treo tường sâu bên trong khu vực linh dị...
“Thật không ngờ, nơi này lại có năng lực này...” Trong mắt nó có một chút ngưng trọng, sau đó như nghĩ đến điều gì, trong nháy mắt đầy tham lam và hưng phấn, lẩm bẩm:
“Nếu là lệ quỷ, vậy ta sẽ có thu hoạch lớn!”
Nó có thiên phú nuốt chửng để cướp đoạt năng lực của lệ quỷ linh dị khác, nếu có được sức mạnh thời gian linh dị này, sức chiến đấu của nó sẽ biến đổi!
“Ơ, Quỷ ca, không đúng.” Lúc này, Bạch Uyên lại ngạc nhiên nói:
“Nếu ta trở lại thời điểm vừa mới bước vào, trạng thái của ta không thể kém như vậy.”
Sức mạnh linh dị trong người hắn vẫn đang trong trạng thái khô kiệt, rõ ràng là hậu quả của trận chiến lớn trước đó.
Nếu thời gian thực sự đảo ngược, vậy hắn phải duy trì trạng thái toàn thịnh mới đúng.
“Mang tính lựa chọn giữ lại mà thôi.” Quỷ Kiểm mở miệng nói:
“Lực lượng bản nguyên ta tiêu hao cũng đâu có phục hồi.”
“Còn có thể như vậy sao?” Bạch Uyên giật khóe miệng, nói:
“Mẹ nó đây không phải là năng lực vô lại sao?”
Nếu thực sự có thể trở lại trạng thái toàn thịnh ban đầu, hắn lại có lòng tin giết một lần nữa, còn có thể hiệu quả hơn, dù sao hắn đã nắm được mấu chốt để đối phó với Hoàng Kim Giáp Sĩ.
Nhưng nếu cứ theo trạng thái hiện tại, hắn nhiều nhất chỉ giải quyết được một vài giáp sĩ bạc trắng...
“Nếu không sao năng lực này lại hiếm có như vậy?” Quỷ Kiểm không chút bất ngờ, tiếp tục nói:
“Nhưng ngươi đừng đánh giá cao năng lực này, nó không phải là tuyệt đối vô địch.”
“Cái này còn chưa phải vô địch sao?” Bạch Uyên trợn mắt, hơi kích động nói:
“Mọi thứ đều bắt đầu lại, chúng ta dù có giết vào được thì vẫn sẽ trở lại điểm ban đầu, cứ như vậy, cho dù tám con heo cũng bị mài chết a!”
“Mỗi lần trở lại điểm ban đầu sẽ tiêu hao rất nhiều lực lượng linh dị.” Quỷ Kiểm giải thích:
“Cái đồng hồ treo tường kia không thể vô hạn thi triển loại năng lực này.”
“Ơ? Trở lại điểm ban đầu, lực lượng của nó sẽ không hồi phục?”
“Đương nhiên là không, nếu không chẳng phải là vô phương giải quyết sao?”
“Vậy nó có thể thi triển được mấy lần?”
“Ta đoán cũng tầm bảy, tám lần...”
“Ta dựa vào, đây không phải là xong đời sao?!” Bạch Uyên giật khóe miệng, nói:
“Quỷ ca, ngươi có nghĩ ta có thể giết đám giáp sĩ kia bảy, tám lần không...”
Chỉ riêng mười bộ Hoàng Kim Giáp Sĩ mà giết bảy, tám lần, tương đương với việc hắn phải giết đến bảy, tám mươi con quỷ chủ thất chú, mẹ nó đây hoàn toàn là chuyện không thể.
“Không sao, nó sẽ không có cơ hội thi triển tiếp đâu!” Ánh mắt Quỷ Kiểm kỳ dị, khóe miệng nở nụ cười tự tin.
“Nói như vậy, chúng ta chỉ cần giết thêm một lần là đủ rồi?” Bạch Uyên nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, rồi như nghĩ đến gì, hỏi:
“Không đúng, nếu mọi thứ trở về điểm ban đầu, vậy con mắt mà Tiểu thiên Nhãn đưa cho...”
Hắn vội vàng kiểm tra quỷ nhãn của mình.
Nếu con mắt mà Thiên Nhãn cho cũng biến mất, vậy coi như lỗ lớn.
Dù sao đây cũng là thứ mà hắn khó khăn lắm mới lừa được, nếu làm lại lần nữa, trừ khi đầu óc Thiên Nhãn có vấn đề, bằng không tuyệt đối không mắc bẫy nữa...
“Con mắt vẫn còn.” Quỷ Kiểm cười nói:
“Thiên Nhãn đã rời khỏi đây, sẽ không bị bất cứ ảnh hưởng nào của thời gian.”
“Vậy chỉ cần rời khỏi đây là được sao?” Thần sắc Bạch Uyên hơi động.
Nếu thực sự như vậy thì năng lực này không hoàn toàn là vô địch, ít nhất vẫn còn sơ hở.
Nhưng dù vậy, so với các năng lực linh dị khác, năng lực mà chiếc đồng hồ treo tường thể hiện vẫn vô cùng biến thái!
“Theo lực lượng mà cái đồng hồ treo tường kia thể hiện thì đúng là không ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài.” Quỷ Kiểm giải thích rồi nói tiếp:
“Được rồi, Tiểu Bạch, chuẩn bị sẵn sàng, nếu có thêm một lần nữa!”
“Nếu vậy thì mở giết thôi! Nhưng ta muốn hồi phục chút đã.”
“Không có thời gian!”
“Ơ?” Bạch Uyên sững người, sau đó trong nháy mắt phát giác trên bầu trời truyền đến từng luồng linh dị khí tức.
Ngay sau đó, từng bóng dáng giáp sĩ màu bạc và vàng đang bước đến,
Rõ ràng là đám giáp sĩ bị Bạch Uyên giết chết trước đó!
“Tất cả đều đến?” Bạch Uyên không để ý đến mấy tên giáp sĩ bạc trắng, dù sao đó cũng chỉ là lũ gà mờ ngay cả phòng ngự của hắn cũng không phá được.
Hắn để ý đến đám Hoàng Kim Giáp Sĩ thất chú kia!
Lúc này, mười tên Hoàng Kim Giáp Sĩ cùng nhau bước tới, tràn đầy linh dị khí tức mạnh mẽ, vũ khí trong tay tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo!
“Như cũ, mấy đồ chơi thất chú hậu kỳ để cho ta, còn lại ngươi giết!” Quỷ Kiểm lập tức bay ra, nhắm thẳng vào tên Hoàng Kim Giáp Sĩ mạnh nhất!
“Quỷ ca, cho mượn chút lực lượng đi!” Lúc này, Bạch Uyên vội vàng hô.
Với trạng thái hiện tại, đừng nói chín tên Hoàng Kim Giáp Sĩ, một tên đánh cũng tốn sức!
Lời vừa dứt, một luồng linh dị lực mênh mông giáng xuống, trong nháy mắt dung nhập vào cơ thể Bạch Uyên, khiến sức chiến đấu của hắn phục hồi ngay đến thời kỳ toàn thịnh!
“Mở giết!” Bạch Uyên liếm môi một cái, trong nháy mắt lao về phía chín bộ giáp sĩ.
Vừa mới bắt đầu chiến đấu, Quỷ Kiểm đã quay lại.
“Ơ? Sao không đánh?” Bạch Uyên ngạc nhiên, rồi ngay lập tức đứng sững người.
Chỉ thấy tên Hoàng Kim Giáp Sĩ thất chú hậu kỳ kia đã ngã gục dưới đất, không dậy nổi nữa...
“Nhanh vậy?!” Mặt hắn đầy vẻ kinh ngạc.
Quỷ Kiểm lên tiếng giải thích:
“Trong cơ thể nó đã không còn lực lượng linh dị của thời gian, nên dễ dàng giải quyết.”
“Ra là vậy...” Bạch Uyên trong nháy mắt hiểu rõ.
Mất đi lực lượng linh dị thời gian, mức độ khó nhằn của Hoàng Kim Giáp Sĩ đó quả thật giảm đi mấy cấp bậc.
Trong lòng hắn nghĩ:
“Xem ra tuy về lại điểm ban đầu, nhưng vẫn có nhiều thứ không bị ảnh hưởng...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận