Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 1105: Đánh một cái tịch mịch?

Chương 1105: Đánh vào hư không? “Sao thế? Khó nói quá à? Hay là có gì kiêng kỵ?” Vương Mạt thấy Bạch Uyên im lặng, vỗ ngực nói: “Có yêu cầu gì thì cứ nói thẳng với thúc, Vương Gia sẽ dốc toàn lực thỏa mãn cháu!” Hắn vất vả làm ăn buôn bán linh dị, cuối cùng lại không có một thằng nhóc nào kiếm tiền nhanh hơn, vậy thì làm cái mớ kinh doanh gì nữa...... Lúc này, hắn đã quyết tâm đi theo Bạch Uyên lăn lộn...... Bạch Uyên bất đắc dĩ nói: “Vương thúc, đừng hỏi nữa, nói chú cũng không đến, mà đến thì chú cũng không dám......” “???” Vương Mạt ngớ người, nói: “Tiểu Bạch Uyên, sao lại nói thế, Vương thúc đây là lục chú quỷ linh nhân, có cái gì mà ta không dám chứ?” “Ặc......” Bạch Uyên không nhịn được lẩm bẩm: “Lục chú kỳ thực cũng thường thôi......” Không phải là hắn mắt cao, mà là ở cái Ngũ Triều quốc đầy rẫy nguy hiểm kia, lục chú quỷ linh nhân thật sự chẳng tạo được sóng gió gì...... Nếu không nhờ có Quỷ Kiểm giúp, cộng thêm linh đầu quỷ chủ kiềm chế, hắn đã sớm chết không toàn thây...... “Cũng thường thôi?!” Giọng Vương Mạt bỗng lớn, nói: “Này nhóc, ngươi hơi ngông rồi đó, ngươi có biết lục chú có sức mạnh như thế nào không?” Hắn đã bỏ ra nỗ lực to lớn mới đột phá lục chú, bây giờ lại bị Bạch Uyên, một thằng nhóc khinh thường, đương nhiên là có chút không ngồi yên. Trong tích tắc, chỉ thấy từ trong cơ thể Vương Mạt bộc phát ra một luồng sức mạnh linh dị vô cùng kinh khủng, trực tiếp khiến sắc trời trên cao trở nên u ám, cực kỳ đáng sợ! Nhưng Bạch Uyên vẫn không hề nhúc nhích, nói: “Vương thúc, dù cháu không tiến bộ nhanh bằng chú, nhưng về sức mạnh của lục chú thì cháu vẫn có chút hiểu biết.” “Hả?” Vương Mạt cau mày, định mở miệng thì bị Trương Thanh Đạo cắt ngang. Chỉ thấy Trương Thanh Đạo nhíu mày nói: “Đừng nói với ta, ngươi cũng là lục chú?” Nghe Bạch Uyên cướp đoạt mấy ức tài nguyên, dù trong lòng hắn chấn kinh, nhưng vẫn có thể kìm nén được, nhưng nếu Bạch Uyên đột phá lục chú, vậy thì quá mức kinh thế hãi tục...... Phải biết rằng, trước khi đối phương biến mất, bất quá chỉ là một quỷ linh nhân cấp tứ chú, bây giờ lại liên tục vượt hai đại cấp bậc? “Kỳ thật không phải lục chú.” Bạch Uyên cười hắc hắc, nói: “Ta hiện tại chỉ mới cấp ngũ chú, nhưng mọi người cũng biết đó, ta luôn có thể vượt cấp chém giết......” “???” Trương Thanh Đạo lại lần nữa chấn động tâm thần. Điều này còn chấn động hơn việc đối phương đột phá lục chú! “Nhóc, ngươi có thể dùng thực lực ngũ chú đánh lục chú sao?” Trong mắt Vương Mạt không kìm được sự nghi vấn. Hắn khi trước là người mạnh nhất ngũ chú, hiểu rõ nhất sự khác biệt giữa ngũ chú và lục chú, thậm chí kết luận toàn thế giới không tìm đâu ra người nào có thể dùng ngũ chú chống lại lục chú...... “Cũng có thể đánh thử......” Bạch Uyên sờ mũi, tùy ý nói. Lúc này, Trương Thanh Đạo vẻ mặt nghiêm túc, chậm rãi nói: “Tiểu Bạch, dùng toàn lực của ngươi, đấm ta một quyền!” “Hả?” Bạch Uyên ngơ ra, nói: “Sư phụ, chuyện này không hay lắm đâu......” “Bớt nói nhảm, ngươi cứ ra quyền đi!” Trương Thanh Đạo liếm môi, mắt đầy vẻ hưng phấn. Trong lòng hắn thật ra đã có chút tin tưởng, nhưng vẫn muốn tự mình thăm dò một chút mới được...... “Vậy ta coi như ra tay......” Trong mắt Bạch Uyên cũng tràn ngập hưng phấn. Trước đây, hắn đã từng dùng toàn lực đánh ra một kích vào Trương Thanh Đạo, nhưng vì thực lực hai bên chênh lệch quá lớn, hơn nữa hắn còn phải đánh lén, nên mới miễn cưỡng khiến đối phương lùi lại vài bước. Cảnh đó, ấn tượng của hắn cực kỳ sâu sắc. Lúc đó, khi đối mặt với Trương Thanh Đạo, có thể nói hắn tràn đầy cảm giác bất lực. Mà bây giờ hắn không còn là tiểu quỷ linh nhân năm nào, khoảng cách với Trương Thanh Đạo cũng không ngừng thu hẹp...... Hiện tại, nếu hắn oanh ra một quyền, tuyệt đối không chỉ có thể đánh lui đối phương! “Sư phụ, đây là người nói đó, ta sẽ không nương tay!” Bạch Uyên vẻ mặt nghiêm túc, không chút do dự chuẩn bị dùng một kích mạnh nhất của mình! “Cứ đến đi!” Trương Thanh Đạo chắp hai tay sau lưng, cứ thế lẳng lặng chờ đợi. Chỉ thấy Bạch Uyên cầm trong tay đầu người chùy, trên người lập tức hiện lên bốn cái hư ảnh lệ quỷ kinh khủng, đồng thời quỷ nhãn mở ra đến cực hạn, bắt đầu quét Trương Thanh Đạo. Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc là, trên người đối phương lại không có một chấm đỏ nào, điều này có nghĩa, đối phương không hề có sơ hở! “Sao lại thế?!” Tâm thần Bạch Uyên chấn động, đồng thời rót càng nhiều sức mạnh linh dị vào quỷ nhãn, nhưng hắn vẫn không tìm được một sơ hở...... Quỷ nhãn mất tác dụng sao? Đây là chuyện mà hắn chưa từng gặp phải bao giờ...... Mà ngay khi hắn chuẩn bị đóng quỷ nhãn, Trương Thanh Đạo đột nhiên xuất hiện một chấm đỏ mờ nhạt. Có rồi à? Tâm thần Bạch Uyên khẽ động, trong mắt không khỏi có chút hưng phấn, nhưng hắn lại không để ý thấy, trên khuôn mặt Trương Thanh Đạo mang theo nụ cười như có như không, dường như nhược điểm này là cố ý để lộ ra ...... Lúc này, Bạch Uyên không kịp quan sát thần sắc của Trương Thanh Đạo. Tâm thần vừa động, quỷ viện xuất hiện sau lưng hắn. Trong chớp mắt, dưới sự gia trì của Quỷ Viện, sức chiến đấu của Bạch Uyên trực tiếp tăng lên đến mức mạnh nhất...... “Hả?” Thần sắc Trương Thanh Đạo khẽ động, trong lòng lại lần nữa có chút kinh ngạc. Hắn tự nhiên là nhìn ra lực lượng của Bạch Uyên sao lại tăng vọt. “Đây là...... Quỷ Thần Tướng?” Hắn nhìn tòa quỷ viện kia, trong lòng mơ hồ có sự suy đoán. Dù sao, cái tác dụng tăng cường sức chiến đấu trên diện rộng này, rất giống với Quỷ Thần Tướng của lục chú quỷ linh nhân! Nhưng việc dùng linh dị chi địa để làm Quỷ Thần Tướng thì hắn chưa từng thấy qua...... “Sư phụ, ta tới!” Ngay trong khoảnh khắc, Bạch Uyên bạo hống một tiếng, đầu người chùy trong tay bạo lực đánh về phía Trương Thanh Đạo vẫn đứng yên trước mặt, trong chớp mắt, phong vân biến sắc, sức mạnh linh dị kinh khủng quét sạch tứ phương! Trương Thanh Đạo thấy vậy, không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ: Quả nhiên là có tiêu chuẩn lục chú...... Mà ngay khi đầu người chùy của Bạch Uyên sắp chạm vào hắn, Trương Thanh Đạo mỉm cười, sau đó uyển chuyển lùi lại một bước, hoàn mỹ né tránh, tránh được công kích của Bạch Uyên! “Ầm!” Bạch Uyên một kích đánh hụt, vẻ mặt cũng mang một chút mờ mịt, Ta dựa vào, kịch bản không phải thế này mà...... “Không sai, đích thực là có thực lực lục chú.” Trương Thanh Đạo trên mặt cười quái dị, dùng giọng điệu tán dương nói ra. “Sư phụ, chẳng phải người nói để ta công kích người sao?” “Ngươi chẳng phải đang công kích đó sao?” “Nhưng người né.” “Ta có nói không được tránh đâu.” “......” Bạch Uyên lập tức rơi vào trầm mặc, Hóa ra hắn làm công tác chuẩn bị nửa ngày, trực tiếp là đánh vào hư không sao? Trương Thanh Đạo dường như nhìn ra ý nghĩ của Bạch Uyên, nụ cười trên mặt càng sâu, nói: “Ta chỉ muốn thăm dò xem ngươi có tiêu chuẩn lục chú hay không......” Thật cho rằng hắn ngốc chắc? Tuy rằng một kích này của Bạch Uyên đối với hắn mà nói thì còn xa mới chí mạng, nhưng nếu thực sự ngạnh kháng, hắn nhẹ thì bị đánh bay, nặng thì thậm chí còn nôn ra chút máu, như thế chẳng phải trực tiếp ảnh hưởng tới hình tượng vô địch từ trước đến giờ của hắn sao......
Bạn cần đăng nhập để bình luận