Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 227: Trương Thanh Đạo ý nghĩ

Chương 227: Trương Thanh Đạo suy nghĩ “???” Trợ lý nhất thời ngây người, đây là tiểu hành động ư?! Nếu chuyện này được ban xuống khắp cả nước, chắc chắn sẽ làm Đại Hạ Quốc náo loạn… Đây là chế độ học tập mà vất vả lắm mới gây dựng được, giờ lại trực tiếp bỏ luôn sao? “Không phải chứ, bộ trưởng, chúng ta có phải hơi vội vàng không?!” Trợ lý vội nói: “Không có cái này, chúng ta làm sao bồi dưỡng ra Quỷ Linh Nhân của mình?” “Chủ trương thả lưới bắt cá không ổn, vừa lãng phí tài nguyên lại không đào tạo ra được Quỷ Linh Nhân cao cấp.” Trương Thanh Đạo lắc đầu nói: “Thời đại thay đổi rồi, sau khi Linh Dị Chi Dạ kết thúc, linh dị chi khí trong trời đất tăng lên không ít, số lượng Quỷ Linh Nhân tăng vọt, hơn nữa dù không cần Quỷ Tinh, một Quỷ Linh Nhân bình thường trong vòng một năm rưỡi cũng có thể lên một bậc.” “Chúng ta không cần tốn tài nguyên nuôi dưỡng Quỷ Linh Nhân trong môi trường nuôi cấy nữa.” Vì hoàn cảnh hiện tại đã khác, hắn đương nhiên phải nghĩ ra biện pháp ứng phó phù hợp. “Nhưng cứ như vậy, dân gian khắp nơi đều là Quỷ Linh Nhân, có lẽ vì một viên Quỷ Tinh, họ sẽ tranh giành đến sứt đầu mẻ trán, cả nước sẽ hỗn loạn.” Trợ lý là một công nhân kỳ cựu ở tổng bộ linh dị nên vẫn có tầm nhìn xa. “Không sao, đến lúc đó bộ linh dị sẽ cung cấp các loại nhiệm vụ linh dị cho bọn họ, để họ không đến nỗi không có cách nào kiếm tài nguyên.” “Nhưng nếu vậy, chúng ta sẽ tiêu tốn một lượng lớn tài nguyên để làm phần thưởng, chẳng thà xây trường học thì hơn…” “Quản lý trường học quá tốn nhân lực, ai rảnh mà đi chuyên môn sàng lọc nhiệm vụ an toàn cho bọn chúng, bồi dưỡng ra toàn những bông hoa trong nhà kính, nếu không cho bọn chúng về dân gian, tự do phát triển, sống chết tự nghe theo số mệnh.” Trương Thanh Đạo mặt đầy vẻ không để ý nói. “Thời thế bây giờ là vậy, quá tàn khốc.” Trợ lý thấy Trương Thanh Đạo đã có chủ kiến nên không nói thêm. Lão bộ trưởng muốn dùng cách thức nhẹ nhàng, từng bước sàng lọc ra Quỷ Linh Nhân cường đại, nhưng điều đó không chỉ tốn thời gian mà còn lãng phí tài nguyên. Còn Trương Thanh Đạo thì đơn giản thô bạo, trực tiếp làm một cuộc nuôi thả quy mô toàn quốc luôn… Ai có thể thể hiện tài năng thì hắn sẽ bồi dưỡng trọng điểm người đó, như vậy tỷ lệ tận dụng tài nguyên sẽ cao hơn rất nhiều. “Vậy còn các lớp đặc biệt của từng trường thì sao?” “Ừm…” Trương Thanh Đạo suy tư một chút rồi nói: “Đào thải một nửa, tạo áp lực cho chúng, xem có mầm non nào không.” “Nhưng lớp đặc biệt chỉ có mười mấy người, đào thải xong thì mỗi lớp chỉ còn vài người thôi.” “Thế là được rồi.” “…” Khóe miệng trợ lý giật giật, thế này thật sự ổn không? “Được rồi, không nói nữa, ta đi đến các cửa hàng thu sổ sách đây.” Nói xong, Trương Thanh Đạo liền vội vã rời khỏi tổng bộ linh dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận