Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 71: Có cái quỷ dùng

"Chương 71: Có cái quỷ dùng"
“Nhưng mà cái thứ này, ta mua về làm gì đây?” Bạch Uyên nhìn con quỷ âm u bò sát này, nhất thời lâm vào trầm tư. Theo chiến lực hiện tại của hắn, đập c·h·ết một con âm quỷ phỏng chừng chỉ cần một hai phút…… “Mua về để bưng trà rót nước? Cũng không được, thứ này là linh thể quỷ mà……” “Hay là đến mùa hè thì dùng làm điều hòa? Để hạ nhiệt độ? Nhưng mà tiền điện bây giờ cũng không đắt, không cần thiết…” “Lấy đi chiến đấu? Phỏng chừng chỉ thuần túy mua vui… Cùng lắm là dọa được người thường…” Bạch Uyên não bộ vận chuyển nhanh như chớp, không vội vàng mua sắm, dù sao thứ này không tiện nghi… trải qua một hồi gió lốc trong đầu, cuối cùng hắn đưa ra một kết luận: Cái thứ này thật sự vô dụng!
“Nếu ta có số tiền này, không bằng trực tiếp tìm chính phủ mua một con…” Dù sao lúc trước vào đội tình báo cũng dùng một con âm quỷ, ngày ấy ở tiểu khu hãm hại lừa gạt Quỷ Linh nhân cũng bắt một con âm quỷ. Điều đó chứng minh thứ này không hề hiếm thấy… Ngay lúc hắn đang suy nghĩ, âm quỷ đã từ biển m·á·u bò ra, đến gần Bạch Uyên. Đúng lúc này, não Bạch Uyên đột nhiên nhận được một tin tức:
“Âm quỷ: Quỷ yếu nhất, không có gì nổi bật, nhưng có thể chọn dung hợp vào thân thể mình!” “Hả?” Bạch Uyên ngớ ra, đối với vế trước không có để ý, dù sao thứ này đúng là đơn vị đo lường trong giới thần quái. Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc chính là nửa câu sau, “Có thể dung hợp vào thân thể mình?”
“Ý gì? Có thể cùng ta hợp làm một?” Bạch Uyên có chút thắc mắc, lẩm bẩm:
“Đây là ý nghĩa mua nó sao?” Hắn không tin một con âm quỷ lại đáng giá một trăm quỷ tệ, dù sao nuốt một con âm quỷ chỉ đáng một quỷ tệ, hai bên giá trị chênh lệch một trăm lần.
Một đồng mua vào, một trăm đồng bán ra?
Tuy rằng mặt quỷ là một tên g·i·a·n thương, nhưng không đến mức không có tính người như vậy chứ… “Dung hợp mới là tác dụng lớn nhất của nó!” Trong lòng Bạch Uyên có chút dao động. Quỷ tệ với hắn hiện tại chỉ có thể chặn được mấy chiêu quỷ kỹ tầm thường, tác dụng không lớn, dù sao bây giờ quỷ hà loại này rất hiếm.
“Hay là thử một phen?” Hắn nhìn thẳng vào con âm quỷ trước mặt, thân hình nó gầy gò, vặn vẹo, tản ra từng đợt khí lạnh, vì có lớp sương mù trắng cản trở, nên không nhìn rõ được mặt nó.
Bạch Uyên không còn do dự nữa, trực tiếp hạ quyết định, lập tức chọn mua!
Trong tích tắc, chỉ thấy quỷ tệ phía trên không trung bắt đầu nhanh chóng ảm đạm rồi biến mất, cuối cùng chỉ còn lại ba đồng.
“Dung hợp!” Hắn không do dự, trực tiếp chọn dung hợp.
Trong khoảnh khắc, một viên t·h·u·ố·c màu lam đột nhiên rơi xuống, ngay lúc hắn chạm vào thì tin tức truyền đến:
“Làm xác suất dung hợp thành công tăng lên một trăm phần trăm?!” Vẻ mặt Bạch Uyên chấn động, quát lớn ngay lập tức:
“Ta nói, mẹ nó đây chẳng phải là mua kèm bán buộc sao?!” Hắn không cho rằng viên t·h·u·ố·c này được tặng kèm, mà có lẽ chính là loại thuốc do cắn nuốt nữ thi mà ra. Nếu hắn không mua âm quỷ, có lẽ sẽ là loại viên t·h·u·ố·c tăng ích khác, “G·i·a·n thương, g·i·a·n thương a! Thế thì khác gì cướp đầu quỷ hà đâu!” Bạch Uyên nhìn viên t·h·u·ố·c lam trước mặt, hắn còn mong rằng thứ này có tác dụng như là đấm mặt quỷ một phát vào tường. Giờ khắc này, hình tượng mặt quỷ sụp đổ hoàn toàn, đã biến thành một tên g·i·a·n thương bán thuốc, bán quỷ!
Ngay lúc đó, âm quỷ đã đứng dậy, trong nháy mắt hòa chung ý thức với Bạch Uyên… Ý thức Bạch Uyên chìm xuống, đã rơi vào giấc ngủ sâu. Lúc này, hắn đang nằm giữa phòng ngủ ở nhà, trên người toát ra từng đợt khí lạnh lẽo, phảng phất như một con âm quỷ đang ngủ say… Thời gian thoáng trôi, không biết qua bao lâu. Trong giấc ngủ say, Bạch Uyên chậm rãi mở hai mắt. Một luồng khí lạnh lẽo bỗng nhiên lan tỏa, khiến cả phòng ngủ trở nên lạnh lẽo như băng. Hắn thoải mái duỗi người, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái. “Đây là sức mạnh của âm quỷ sao?” Sắc mặt hắn hơi động, một luồng khí quỷ dị tản ra. Tuy mặt hắn không hề thay đổi, nhưng khí chất toàn thân trở nên âm u tột độ, tựa như bị quỷ ám vậy… Người thường chỉ cần nhìn hắn, sẽ cảm thấy sợ hãi.
Vẻ mặt Bạch Uyên bình tĩnh, hắn vẫn có thể suy nghĩ được, hơn nữa trong đầu truyền đến cảm giác lạnh lẽo, giúp hắn giữ được trạng thái tuyệt đối bình tĩnh. Đồng thời, trong tầm mắt hắn, có thể nhìn thấy âm khí tràn ngập xung quanh. Tâm thần Bạch Uyên vừa động, có thể điều khiển âm khí để đối địch. Mà đó chính là quỷ kỹ của âm quỷ: Âm khí!
Tuy không có công kích nhưng dù là giữa ngày hè nắng gắt, nó vẫn khiến người khác cảm thấy lạnh lẽo. Hắn không còn gặp vấn đề say nắng nữa. Nếu có người mất kiểm soát cảm xúc, Bạch Uyên cũng có thể dùng âm khí bao vây người đó, có thể giúp người đó bình tĩnh lại. Cuối cùng, hắn đánh giá: …có cái quỷ dùng!
“Thảo nào trong tài liệu của chính phủ về âm quỷ, hoàn toàn không nhắc tới nó có quỷ kỹ…” Mẹ nó ai mà ngờ được âm khí lại là một quỷ kỹ chứ… “Nhưng khi âm quỷ bám vào, tố chất cơ thể và độ thần quái của ta đều tăng lên dần, mọi mặt đều được nâng cao…” Bạch Uyên nắm tay lại, trong mắt có chút hưng phấn. Dù sao đây cũng coi như là tăng thêm chiến lực. “Hơi mệt nhưng không quá mệt…” Bạch Uyên nhìn ngực mình, lẩm bẩm:
“Nhưng vẫn không thay đổi được việc, ngươi là g·i·a·n thương!” Nói xong, hắn tự đấm ngực mình một cái, mặt quỷ không có phản ứng, nhưng hắn lại đau đến xoa nhẹ… “Vẫn không đấm tới được…” Hắn lắc đầu, mặc quần áo vào rồi chuẩn bị ra ngoài.
Ngay khi hắn đang thu dọn đồ đạc trong ba lô, trong lòng đột nhiên có một khát vọng: “Hửm?” Vẻ mặt hắn hơi động, theo bản năng tìm kiếm xung quanh, lát sau, trong tay hắn xuất hiện một khối Quỷ Tinh, chính là thứ có được khi đánh c·h·ết con kính quỷ lúc trước. Vì muốn vào ban quỷ linh nên hắn không lấy bất kỳ phần thưởng nào, chỉ mang theo chiến lợi phẩm của kính quỷ.
Bạch Uyên nhìn Quỷ Tinh trong tay, không nhịn được liếm môi, còn có một chút thèm muốn cắn nuốt.
Đây chính là một khối Quỷ Tinh chưa được gia công. Dù là Quỷ Linh nhân cũng không dám trực tiếp nuốt, vì bên trên còn mang theo oán khí lệ quỷ, không những không thể luyện hóa, mà thậm chí có khả năng bị hại.
Nhưng giây tiếp theo, Bạch Uyên không còn kìm nén, một hơi nuốt hết nó, thậm chí còn cảm thấy chưa đã thèm. Trực giác nói với hắn, khối Quỷ Tinh này chỉ có ích cho hắn.
“Sướng!” Hắn tỏ vẻ thoải mái, gần như ngay lập tức đã tiêu hóa xong Quỷ Tinh.
Cùng lúc đó, tâm thần hắn khẽ động, âm khí lạnh lẽo xung quanh thế mà tăng lên một chút. Đồng thời, thể chất của hắn cũng được tăng lên một chút.
“Có thể nuốt Quỷ Tinh để tăng cường năng lực của âm quỷ sao?” Trong mắt Bạch Uyên có chút ngộ ra, việc cắn nuốt Quỷ Tinh không phải là bản năng của hắn mà là bản năng của âm quỷ. Là quỷ, tự nhiên không cần lo oán khí trên đó.
“Âm quỷ có thể trưởng thành sao…” Bạch Uyên nhướng mày, giờ lại thấy món đồ này có chút hữu dụng, hiện giờ âm khí chỉ có thể biến hắn thành một cái điều hòa vô hình, nhưng nếu trưởng thành thêm vài lần, thì có thể…
Bạn cần đăng nhập để bình luận