Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 893: đừng cầm mạng chó nói đùa......

“Tiểu tử ngươi nếu đã nói như vậy……” Trương Thanh Đạo nhìn Bạch Uyên thật sâu một chút, đầy ý vị nói: “Vậy ta càng lo lắng hơn.”
“……” Khóe miệng Bạch Uyên giật giật, nói: “Lão sư, người hơi quá rồi đấy, nhân phẩm của ta……”
“Được rồi, đừng có giở cái trò này với ta!” Trương Thanh Đạo nhếch miệng nói: “Tiểu tử ngươi là cái đức hạnh gì, ta không biết sao?”
“……” Bạch Uyên trên mặt không cam lòng, đang định tiếp tục phản bác, thì đã bị Trương Thanh Đạo cắt ngang.
“Để cho ngươi hành động độc lập thật ra cũng không phải là không được……”
“Hả?” Bạch Uyên nghe vậy, trong nháy mắt sắc mặt vui mừng, nói: “Lão sư, ta cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
“Giống như ngươi nói, ta là tin tưởng nhân phẩm của ngươi bất quá là đối với thực lực của ngươi thôi……” Trương Thanh Đạo cười cười, sau đó ánh mắt nhìn về phía đám người Đại Càn Quốc, nói: “Hắn ghét bỏ các ngươi là lũ đầu đường xó chợ, kéo chân hắn, có ai muốn cho hắn một bài học không?”
Đám người nghe vậy, trong nháy mắt sắc mặt khẽ giật mình, ngược lại không ai lên tiếng, bọn họ chỉ muốn xem trò vui, cũng không muốn bị liên lụy vào...
“Ta sẽ không truy cứu các ngươi, cũng không cần có bất kỳ lo lắng nào.” Trương Thanh Đạo cười nói: “Mà nếu như ai có thể thắng được hắn, vậy thì có thể dẫn đội hành động, sau đó ta sẽ cho các ngươi một phần thưởng lớn!”
Nghe vậy, đám người trong nháy mắt sắc mặt khẽ động, trong mắt lập tức có khát vọng, lần này tiêu diệt toàn bộ năm thế lực lớn hàng đầu, dù là chỉ chia được 1% cũng là một khoản tài nguyên dị linh rất lớn.
“Trương bộ trưởng, ngài sẽ không truy cứu, nhưng quốc chủ bên chúng ta thì……” Có người lo lắng nói, bọn họ lúc xuất phát trước đó, Đại Càn quốc chủ cố ý dặn dò bọn họ, nhất định phải bảo vệ an toàn cho Bạch Uyên, có thể thấy được đối với người này coi trọng.
Nếu như sau này Bạch Uyên quay về Đại Càn Quốc đâm chọt, bọn họ cũng sẽ có chút khó chịu…… Tại Đại Càn Quốc thực lực hùng hậu, bọn họ dù là tứ chú, nhưng địa vị thật ra không cao lắm, ít nhất không phải tầng quản lý.
“Quốc chủ của các ngươi cũng sẽ không nói gì nhiều đâu.” Trương Thanh Đạo mỉm cười nói: “Nếu thật sự muốn truy cứu, ta không bảo vệ được các ngươi sao?”
Nghe vậy, đám người trong nháy mắt liền không lo lắng nữa, nhao nhao đưa mắt nhìn Bạch Uyên, trong mắt mang theo chiến ý. Vì lệnh của Đại Càn quốc chủ, bọn họ cũng chỉ có thể vô điều kiện nghe theo mệnh lệnh của Bạch Uyên, trong lòng vốn đã có chút bực dọc, kết quả đối phương lại ghét bỏ bọn họ là vướng víu... Là những tứ chú quỷ linh nhân lão luyện, bọn họ cần phải dạy cho Bạch Uyên một bài học...
Lúc này, một người đàn ông cao gầy đứng dậy, nói: “Bạch tiên sinh, tại hạ Ninh Nguyên, đắc tội!”
Mắt hắn sâu thẳm, bản năng cho người ta một cảm giác không thoải mái, đồng thời khí tức dị linh trên người phóng thích ra, rõ ràng là một tứ chú quỷ linh nhân cấp bậc hậu kỳ!
“Không đắc tội……” Bạch Uyên cười híp mắt nói,
Một giây sau, thân thể hắn trong nháy mắt biến mất, mà Ninh Nguyên sắc mặt chấn động, trong hai con ngươi có một quỷ dị ánh sáng màu lam lưu động, trong nháy mắt đã nhìn rõ quỹ tích của Bạch Uyên!
“Tốc độ thật nhanh…” Trong lòng hắn thầm sợ hãi, rồi lẩm bẩm: “Bất quá đáng tiếc lại gặp quỷ nhãn của ta!” Chỉ thấy trong mắt hắn, tốc độ của Bạch Uyên bị chậm lại vô số lần, cái quyền kia oanh ra cũng mềm nhũn, không có chút uy hiếp nào.
Mà Ninh Nguyên cười nhạt một tiếng, trong hai mắt có lực lượng dị linh lưu động, một đạo ánh sáng màu lam như mũi tên từ hai con mắt của hắn bắn ra mãnh liệt, nhắm thẳng vào nắm đấm của Bạch Uyên, chuẩn bị trực tiếp xuyên thủng cánh tay của hắn!
Bạch Uyên sắc mặt lạnh nhạt, vẫn không hề nhượng bộ,
Oanh!
Nắm đấm của hắn trong nháy mắt va chạm với quỷ kỹ của đối phương, chỉ thấy mũi tên màu lam kia trong nháy mắt vỡ tan, như tờ giấy vậy, hoàn toàn không thể cản được.
“Hả?!” Con ngươi Ninh Nguyên chợt co rút, sắc mặt cũng trong nháy mắt ngưng lại, nắm đấm của đối phương đã xé nát chú kỹ của hắn?!
Lúc này, hắn đã không kịp nghĩ nhiều, ánh sáng trong mắt tăng lên dữ dội, một cỗ sức mạnh dị linh quỷ dị lan tràn ra.
Oanh!
Nắm đấm của Bạch Uyên trong nháy mắt giáng xuống, bạo lực vô song đánh nát cánh tay phải của Ninh Nguyên!
“Hả?” Trong mắt Bạch Uyên thoáng có kinh ngạc, một quyền này của hắn vốn nhắm vào đầu của đối phương, nhưng lại bị cưỡng ép đổi quỹ đạo công kích?
“Chú kỹ sao?” Bạch Uyên nhíu mày, trong mắt ngược lại có chút kinh ngạc, còn giờ phút này, Ninh Nguyên lại là kinh hồn bạt vía, hắn không nghĩ đến công kích của đối phương lại bạo lực như vậy, trực tiếp đánh nát một cánh tay của hắn, nếu như vừa rồi hắn không thi triển chú kỹ, tùy ý để đối phương đánh vào đầu, chỉ sợ cũng có kết cục tan nát...
Vào thời khắc này, thân thể Bạch Uyên lại biến mất, trong nháy mắt đến gần Ninh Nguyên, lại một quyền giản dị đấm ra... Đồng thời, ba đạo quỷ ảnh trên người hắn trong nháy mắt nổi lên, tỏa ra khí tức dị linh cực kỳ khủng bố!
“Vừa rồi không có xuất toàn lực?!” Ninh Nguyên chăm chú nhìn một quyền này, ánh sáng quỷ nhãn sáng rực, suy diễn ra vô số kết cục của mình dưới một quyền này, vậy mà toàn bộ đều là tử vong!
“Ta có bất tử thân, dưới một quyền này, vậy mà không có tác dụng gì sao?” Trong lòng hắn hoảng hốt, cả người đều run rẩy, quỷ nhãn của hắn không suy diễn ra được quỷ kỹ có thể áp chế bất tử thân của Bạch Uyên, còn tưởng rằng một quyền này ẩn chứa một lực lượng đặc thù, có thể trực tiếp giết chết hắn…
Lúc này, hắn cũng vô cùng quả quyết, trong nháy mắt dùng hết toàn lực hô lớn: “Xin nhận thua!”
Vừa dứt lời, nắm đấm của Bạch Uyên dừng lại tại nơi cách trán Ninh Nguyên một tấc, giờ phút này, trán Ninh Nguyên trong nháy mắt xuất hiện mồ hôi li ti, cả khuôn mặt đều tái nhợt vô cùng…
Những người còn lại ngẩn ra, không rõ Ninh Nguyên sao lại sợ hãi đến thế.
“Không đánh?” Bạch Uyên nhíu mày, cười hỏi. Một quyền này của hắn tuyệt đối có thể đánh nát đầu của nó, kết hợp với quỷ kỹ thứ tư của âm quỷ, ngăn chặn bất tử thân của nó, dễ dàng có thể đưa nó đi.
“Không đánh, không đánh.” Ninh Nguyên lắc đầu liên tục, trong ánh mắt tràn đầy kính sợ, trong lòng của hắn triệt để không còn khó chịu nữa, dựa theo thực lực của Bạch Uyên, xem bọn họ là vướng víu thì đúng thật là vậy... Nếu đó là sự thật, vậy hắn còn có gì không phục...
Lúc này, sắc mặt đám người khác nhau, bọn họ rõ ràng tính tình của Ninh Nguyên, tuyệt đối là kẻ ngông cuồng bất kham, người này không cho chút đau khổ thì không dễ khuất phục. Mà một quyền vừa rồi của Bạch Uyên rõ ràng là không có đánh trúng Ninh Nguyên……
“Lão Ninh, vừa rồi ngươi có phải thấy cái gì không?” Một người phụ nữ vẻ mặt khó hiểu, chủ động lên tiếng hỏi, nàng biết quỷ nhãn của Ninh Nguyên có thể nhìn thấy trước tương lai, vừa rồi chắc chắn là đã nhìn thấy một hình ảnh không tốt...
Ninh Nguyên không nói gì, mà là nhìn Bạch Uyên một cái, thấy đối phương vẻ mặt lạnh nhạt, không có ý định ngăn cản hắn nói, lúc này Ninh Nguyên mới chậm rãi nói: “Tử vong! Vừa rồi ta thấy được tử vong!”
“Nếu bị Bạch tiên sinh đánh trúng một quyền kia, ta chỉ có kết cục là tử vong, trừ khi là hắn chủ động dừng tay.” Hắn có thể biết trước tương lai, là Bạch Uyên tự mình kiến tạo nên, đối phương tự nhiên có thể tùy ý thay đổi.
“Ninh Nguyên, quỷ nhãn của ngươi không có vấn đề gì chứ?”
“Đúng vậy, ngươi có bất tử thân tứ chú, sao lại tùy tiện chết được?”
“Ngươi không phải là muốn nói, hắn có thể giết tứ chú trong nháy mắt đấy chứ?”
Lúc này, trong lòng mọi người khiếp sợ, đồng thời bản năng lên tiếng chất vấn, dù sao điều này không phù hợp với quỷ học... Nếu bất tử thân yếu như vậy, vậy bọn họ đã sớm chết rồi sao còn sống đến bây giờ...
“Tin hay không thì tùy!” Ninh Nguyên nhếch miệng, nói: “Không tin thì tự mình lên thử một lần đi.”
Lời này vừa nói ra, đám người lập tức im lặng, đồng thời không ai dám tiến lên khiêu chiến, chơi thì chơi, nháo thì nháo, đừng lấy mạng chó ra đùa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận