Ta Một Cái Bệnh Tâm Thần, Không Sợ Quỷ Rất Hợp Lý Đi

Chương 880: vậy mà lại có người lừa gạt quỷ......

"Hì hì..." Lúc này, đám lệ quỷ xung quanh không hề sợ hãi Bạch Uyên mà lại tiếp tục tấn công. Chúng đồng loạt rút ra một con búp bê vải có hình dáng giống Bạch Uyên. Thằng hề quỷ cười khanh khách, tay cầm một lưỡi dao dính máu, cùng nhau đâm vào đầu búp bê vải. "Hả?" Sắc mặt Bạch Uyên hơi tái đi, lập tức cảm nhận được cơn đau nhức dữ dội. Nhưng hắn phản ứng cũng cực kỳ nhanh. Một lớp giáp lớn màu trắng được tạo thành từ âm khí ngay tức khắc bao bọc lấy toàn thân hắn, giúp cho sức phòng ngự linh dị của hắn tăng vọt! Lúc này sức mạnh linh dị của hắn tăng lên rất nhiều, áo giáp âm quỷ được triệu hồi ra cũng mạnh mẽ hơn rất nhiều. "Không tệ, không tệ, đã có chút kiểm soát đối với sức mạnh của ta rồi." Lúc này, mặt quỷ trong lòng hắn lên tiếng. Lần trước Bạch Uyên mở trạng thái lệ quỷ hóa, chỉ biết theo bản năng mà chiến đấu, giờ đây lại có thể thuần thục vận dụng sức mạnh của mặt quỷ vào các quỷ kỹ của mình. Điều này cho thấy hắn đã có khả năng kiểm soát sức mạnh của mặt quỷ ở mức khá. Đương nhiên, điều này cũng là do hắn bây giờ đã có thực lực Tứ Chú hậu kỳ, đối với sức mạnh của mặt quỷ trong cơ thể tự nhiên cũng có thể khống chế tốt hơn. Hàng chục thằng hề quỷ liên tục tấn công, mặc dù Bạch Uyên đã cảm nhận được đau đớn, nhưng đầu hắn lại không hề xuất hiện vết thương rõ rệt. Điều đó cho thấy hắn đã dễ dàng chống đỡ được các đòn tấn công đó. "Đông người hiếp ít à?" Bạch Uyên lạnh nhạt cười, sức mạnh linh dị trong cơ thể điên cuồng trào ra. Một vùng ảnh vực rộng lớn hơn vạn mét ngay tức khắc lan tỏa ra, đồng thời hàng chục âm quỷ từ ảnh vực chui ra. Ánh mắt của đám ảnh quỷ tĩnh mịch, chúng cũng phát ra tiếng cười quỷ dị, nhìn chằm chằm đám thằng hề quỷ xung quanh. Khí tức của chúng cũng là cấp Tứ Chú, không hề thua kém gì lũ thằng hề quỷ cấp Tứ Chú, thậm chí còn có phần nhỉnh hơn. "Ngăn chúng lại!" Bạch Uyên hờ hững cười, rồi ra lệnh. Hàng chục ảnh quỷ cấp Tứ Chú lập tức hành động. Mục tiêu của chúng không phải là những thằng hề quỷ cùng cấp xung quanh mà là nguồn gốc quỷ dị phía trước. Bạch Uyên không có ý định đánh theo kiểu binh đối binh, tướng đối tướng. Hắn muốn đích thân đánh tan những phân thân lệ quỷ xung quanh trước! Một giây sau, Bạch Uyên như thuấn di, xuất hiện trước một thằng hề mặt quỷ cấp Tứ Chú, đồng thời tung một quyền! Oanh! Thần sắc thằng hề quỷ đờ đẫn, ngay sau đó liền nổ tung thành mảnh vụn. Vô số thịt nát tràn ngập sức mạnh linh dị dường như muốn khép lại, nhưng lại bị một luồng âm khí quỷ dị ngăn cản, mãi không thể hồi phục. Chẳng mấy chốc, lệ quỷ hoàn toàn tử vong. Bạch Uyên không dừng lại, như thuấn di, lạnh lùng tung hết quyền này đến quyền khác! Ầm ầm! Giống như pháo nổ, đám thằng hề quỷ xung quanh lần lượt nổ tung, không một con quỷ nào chống đỡ nổi một quyền của Bạch Uyên. Chỉ trong vòng một phút, 53 thằng hề quỷ đã vỡ tan tành, hóa thành từng mảnh thịt vụn văng khắp sân chơi. Mà lúc này, nguồn gốc quỷ dị mới chỉ giết được khoảng mười con ảnh quỷ. Mặc dù nó là lệ quỷ Ngũ Chú, hơn nữa còn nắm trong tay toàn bộ khu vực linh dị, nhưng sức sát thương của nó hiển nhiên thua xa Bạch Uyên. Lúc này, mấy chục ảnh quỷ lập tức tản ra, nhường ra một con đường lớn. Nguồn gốc quỷ dị ngẩng đầu nhìn, thấy Bạch Uyên với đôi mắt đỏ ngầu đang từng bước tiến đến, tạo nên một cảm giác áp bức lớn. Lúc này, trong lòng nguồn gốc quỷ dị thậm chí còn xuất hiện một chút sợ hãi. Nhưng một giây sau, nó liền cười khì khì, cố gắng đè nén nỗi sợ của mình. Nó dù sao cũng là lệ quỷ Ngũ Chú, nếu để nỗi sợ quấn thân, thực lực bản thân sẽ ngay lập tức tụt xuống, thậm chí rơi xuống cấp Tứ Chú. Lúc này, nguồn gốc quỷ dị giơ bàn tay phải gầy guộc ra, hướng về phía trước hơi khẽ nắm, trong tay bỗng nhiên xuất hiện một quả bóng bay lơ lửng. Rõ ràng, đối mặt với Bạch Uyên, nó lại tiếp tục sử dụng quỷ kỹ của mình! Lần này Bạch Uyên không nhìn quả bóng, nhưng vẫn liếc mắt một cái, lập tức nhìn thấy thân thể mình không đầu! Nguồn gốc quỷ dị chậm rãi ngẩng đầu, ngay tức khắc nhìn thấy đầu người của mình trong quả bóng trên tay. Dù ngươi mạnh đến đâu, nó đều có thể cưỡng ép lấy đi đầu của đối phương. Đó chính là sự đáng sợ của quỷ kỹ này! Nhưng, khuôn mặt nguồn gốc quỷ dị vừa xuất hiện nụ cười, ngay lập tức đông cứng lại, rồi từ từ cúi đầu. Một nắm đấm đã trực tiếp đấm xuyên qua thân thể nó! Trong mắt nó hiện lên sự kinh ngạc, nhìn về phía trước. Kẻ ra tay chính là thân thể không đầu của Bạch Uyên! "Hái đầu Bạch ca ngươi có ích gì không?" Cái đầu lơ lửng của Bạch Uyên trên không trung vừa nói vừa giễu cợt. Một giây sau, thân thể không đầu của Bạch Uyên đưa tay trái ra, trực tiếp giật lấy quả bóng trong tay nguồn gốc quỷ dị. Ngay sau đó, hắn nhận lấy đầu mình, dễ dàng gắn nó lên. Nguồn gốc quỷ dị nhìn cảnh tượng đáng sợ này, trong lòng không khỏi cảm thấy mờ mịt. Nhân loại bây giờ, đã biến thái đến vậy rồi sao? Bạch Uyên lạnh lùng cười khẩy, nói tiếp: "Muộn thế này rồi, còn chưa ăn cơm à? Ăn trước một trăm quyền của Bạch ca ngươi đã!" Một giây sau, hai tay Bạch Uyên điên cuồng oanh tạc, sức mạnh linh dị kinh khủng trong cơ thể cũng bùng nổ, thậm chí toàn bộ khu vực linh dị đều rung lên nhè nhẹ! Bạch Uyên lúc này, tuyệt đối là cường giả trong Ngũ Chú, dù không sánh bằng tên biến thái như Vương Mạt, nhưng cũng không phải là dạng Ngũ Chú bình thường có thể đụng vào. Và đây mới là át chủ bài lớn nhất của hắn! Đó cũng là lý do vì sao hắn dùng ngọc phù của Đại Càn Quốc chủ trước. Nếu như hắn sớm mở trạng thái lệ quỷ hóa để giết mấy chục thằng hề quỷ kia, sau đó dùng ngọc phù đối phó với nguồn gốc quỷ dị, chưa chắc có thể thuận lợi miểu sát nó. Nhưng nếu đổi lại trình tự, vậy thì hắn lại có mười phần chắc chắn! Lúc này, Bạch Uyên đã tung ra mấy chục quyền. Mỗi một quyền của hắn đều chứa đựng sức mạnh linh dị vô cùng kinh khủng, trực tiếp làm cho thân thể nguồn gốc quỷ dị xuất hiện những vết nứt nhỏ, giống như đồ sứ bị vỡ. "Chết cho ông!" Bạch Uyên mặt hung ác, lại tung một quyền hết lực! Oanh! Thân thể nguồn gốc quỷ dị đột ngột vỡ vụn, hóa thành mảnh vỡ đầy trời. Mặt quỷ thấy thế, lập tức kêu lên: "Ta dựa vào, anh ơi, đừng có nóng nảy như vậy chứ, như vậy thì ta làm sao mà ăn..." "Không sao, nó chưa chết được." Bạch Uyên vẫn lạnh nhạt nói. Đối phương dù sao cũng là lệ quỷ Ngũ Chú khống chế khu vực linh dị, không dễ dàng bị hắn đánh tan. Quả nhiên, vô số thịt nát tràn ngập linh dị khí tức, dù có âm khí của Bạch Uyên ngăn cản, nhưng những thịt nát đó vẫn nhanh chóng tụ tập lại. Trong nháy mắt, nguồn gốc quỷ dị lại xuất hiện, chỉ là lúc này, linh dị khí tức mà nó phát ra đã kém xa trước đó, hiển nhiên là bị thương nặng. Đồng thời, trên mặt nó không còn nụ cười quỷ dị mà có thể thấy rõ một thoáng sợ hãi. Nó thật sự bị Bạch Uyên đánh cho khiếp sợ rồi. "Quả nhiên là khép lại..." Bạch Uyên bước về phía trước, đôi mắt lóe lên huyết quang, đồng thời tươi cười nói: "Ăn thêm 100 quyền của anh em nữa đi!" Một giây sau, nguồn gốc quỷ dị phát ra tiếng thét kinh hoàng, rồi bất chấp tất cả, hướng về phía sâu trong sân chơi mà chạy. Con người trước mặt quá sức biến thái! Lúc này nguồn gốc quỷ dị nghĩ đến chuyện mình chặn đường Bạch Uyên không lâu trước đây, ngăn cản hắn rời đi. Mặt hắn rõ ràng là viết đầy bất an và kinh hoàng, nhưng giờ nghĩ lại, toàn mẹ nó là giả. Nó cũng không thể ngờ rằng, vậy mà lại có người lừa gạt quỷ… cvter p/s: nah, mấy hôm nay lượng cất giữ tăng ác...
Cầu khoai, đề cử, đánh giá...
Bạn cần đăng nhập để bình luận